Thế Thân Như Tôi Càng Lúc Càng Đẹp

Chương 49

Đạo diễn lướt nhìn tờ giấy, phụt cười: “Hai cái quảng cáo của Khanh Hoan, một cái là que cay, một cái là cửa chống trộm.”

Que cay?

Cửa chống trộm?

Hai cái nhãn hiệu hoàn toàn không dính dáng gì đến nữ thần tượng khiến các thí sinh cũng phì cười theo.

Các cư dân mạng cũng tò mò đến cồn cào ruột gan. Lúc tối quay chụp quảng cáo, vậy mà lượng người xem gấp đôi bình thường chỉ để ngồi canh ở phòng livestream xem nữ thần tượng Khanh Hoan quay hai cái quảng cáo này thế nào.

***

Lời tác giả: Thật sự có bài “Cha là cha con”, mọi người có thể nghe một chút, nghe rất hay và còn cực kỳ hữu dụng, dù sao Lậu Lậu cũng học xong rồi.

Vì để tiết kiệm thời gian di chuyển của thí sinh Thiếu Nữ Vinh Diệu nên tổ chương trình đã để một khoảng trong sân huấn luyện làm địa điểm quay quảng cáo giữa chương trình. Buổi tối, thời gian huấn luyện quy định vừa đến thì đạo diễn đã đến gọi đám Khanh Hoan đi.

Địa điểm quay được chia thành nhiều phần, chiếm diện tích lớn nhất và thoạt nhìn cao cấp nhất là quảng cáo nước khoáng của Chu Noãn Noãn. Chu Noãn Noãn cả ngày nay không thoải mái vì Khanh Hoan không những nhận được quảng cáo mà còn nhận được hai cái liền, lúc nhìn đến sân quay chụp mới nở được nụ cười.

Để cô trở thành nhãn hiệu đỉnh cao nên Mạnh Đóa Nhi cố tình chọn cho cô một thương hiệu nước khoáng cao cấp. Nhãn hiệu này có thể nói là quý tộc trong ngành nước khoáng, cực kỳ phù hợp với thân phận thiên kim nhà giàu của cô ta.

Đạo diễn phụ trách quảng cáo của Chu Noãn Noãn cũng là do Mạnh Đóa Nhi cố tình liên hệ, ông ấy rất am hiểu việc quay những cảnh thơ mộng, hùng tráng.

Bình thường mà nói, với địa vị của ông ấy thì tuyệt đối sẽ không quay quảng cáo chen giữa cho chương trình tuyển chọn, nhưng có Trần Lệ ra mặt ở giữa nên mới mời được người lão làng như ông ấy.

Chu Noãn Noãn mỉm cười, trong lòng thư thái hơn nhiều, cho dù Khanh Hoan quay hai quảng cáo thì thế nào?

Một cái que cay có giá mấy đồng, một cái cửa chống trộm nghe chẳng liên quan gì đến hình tượng thần tượng, quay cũng chẳng đẹp được. Có phần quảng cáo tuyệt đẹp của nhãn hiệu đại chế tác* của cô ta, còn mấy người có thể chú ý đến Khanh Hoan?

(*) Là kiểu rất có đầu tư, hình ảnh đến nội dung đều đỉnh.

Sóng bình luận của fan Chu Noãn Noãn cũng đắc chí y như Chu Noãn Noãn, tự khoe khoang và đồng thời cũng không quên kéo giẫm Khanh Hoan, khiến phòng livestream mù mị khí độc.

Khanh Hoan cũng đi đến khu quay quảng cáo của cô, so với bối cảnh của Chu Noãn Noãn thì bên này mộc mạc hơn nhiều. Một người đàn ông trẻ với kiểu tóc lão cán bộ vuốt ngược, mặc áo Tôn Trung Sơn, chân đi giày martin đang chống nạnh đánh giá bối cảnh.

Đạo diễn gọi một tiếng: “Đạo diễn Sa.”

Người đàn ông kia quay người, là người rất trẻ trung, đôi mắt thon dài, đuôi mắt hơi rũ xuống.

Sóng bình luận bị fan của Chu Noãn Noãn làm cho vô hồn tức khắc sống lại:

[A a a a, đây là đạo diễn của Hoan Hoan của chúng ta sao? Vừa đẹp trai vừa trẻ tuổi! Áo Tôn Trung Sơn với giày Martin, có cá tính ghê!]

Đạo diễn hàn huyên với Sa Hạc đôi ba câu rồi dẫn thí sinh thứ ba đến bối cảnh tiếp theo.

Khán giả rất vừa lòng với vị đạo diễn đẹp trai này:

[Sa Hạc? Cái tên này khá đặc biệt ha, hình như còn hơi quen tai! Hẳn là đạo diễn có chút danh tiếng nhỉ? Trông cũng rất nghiêm túc và chuyên nghiệp, nhất định có thể quay đẹp cho Hoan Hoan của chúng ta.]

Giống y như phỏng đoán của khán giả, vẻ mặt của Sa Hạc vô cùng nghiêm túc: “Khanh Hoan đúng không? Hai quảng cáo của em đều do tôi phụ trách, quảng cáo que cay quay trước, giờ em đi thay quần áo đi.”

Khanh Hoan đi về phía sau thay quần áo, khán giả tò mò đoán xem Sa Hạc sẽ quay quảng cáo que cay thế nào.

Hình thức quảng cáo trong nước tương đối một màu, loại quảng cáo thực phẩm cơ bản đều là người phát ngôn ăn một miếng, sau đó lộ ra vẻ mặt ngạc nhiên, hạnh phúc.

Khán giả đoán là vậy, đám người vào phía sau đột nhiên xôn xao, đôi khi có tiếng kinh ngạc truyền đến.

Người xem sốt ruột, thúc giục ống kính chuyển sang cho bọn họ xem đã xảy ra chuyện gì, anh trai quay phim cũng rất xấu xa, để mọi người háo hức một lúc mới quay người lại, anh quay phim cũng sửng sốt theo.

Bóng người lửa đỏ bước ra từ đám người có vẻ mặt kinh ngạc trước vẻ đẹp ấy.

Chiếc váy đuôi đỏ châm vàng, màu đỏ máu tôn lên làn da trắng tuyết, mê người khó tả.

Trên đầu còn cài trâm phượng được chọn lựa, gương mặt nhỏ không son phấn không hề nhợt nhạt trước trang sức hoa lệ, mà ngược lại làm nổi bật đường nét yêu mị nhất có thể. Mặt mày như họa, trong mắt như chứa hồ nước đầy sao, lộng lẫy mà trong trẻo.

Nhân viên công tác bên cạnh đưa một tay che miệng, tay còn lại giơ điện thoại lên chụp Khanh Hoan.