[Ôi, Noãn Noãn đúng là thiên sứ hàng real luôn á, rõ ràng là bị Khanh Hoan ức hϊếp đến khóc luôn mà còn tìm mọi cách để dỗ Khanh Hoan vui vẻ. Cô ấy hiểu chuyện quá, cũng khiến người ta đau lòng quá!]
[Khanh Hoan không cần biểu diễn mà vẫn có thể đi tiếp sao? Một phế vật chỉ có thể dựa vào mặt để hút fan, rồi dựa vào thân thể để lấy lòng kim chủ, lén lút mua phiếu bầu cho cô ta hay sao đó. Noãn Noãn không cần hâm mộ cô ta, Noãn Bảo bọn tôi sẽ liều mạng bầu phiếu cho cô, cho dù có phải hy sinh tính mạng cũng phải cho cô ra mắt!]
[Ha ha, một đám ngu ngốc, mùi hoa sen trắng nồng đến cay mắt mà còn bênh được! Chu Noãn Noãn đang châm chọc Khanh Hoan chỉ dựa vào cái mặt, mấy người điếc hay là ngốc mà không nghe ra thế hả?!]
[Khanh Hoan còn có mặt mũi tức giận sao? Cái loại phế vật không biết đếch gì, lại còn không biết xấu hổ mà đòi chiếm vị trí của mấy em gái vừa có tài vừa biết cố gắng khác!]
Khanh Hoan cũng không nghiêm túc nghe Chu Noãn Noãn nói cái gì, sự chú ý của cô đã bị chiếc cằm của Chu Noãn Noãn thu hút. Cô bước gần lên một bước, Chu Noãn Noãn lập tức cô rụt lại, trốn tránh một cách yếu ớt, đáng thương một bước. Tóc vàng cảm giác được Chu Noãn Noãn khẽ nhéo tay mình thì lập tức hiểu ý, cao giọng hô lên: “Đánh người! Khanh Hoan muốn đánh Noãn Noãn.”
Các thí sinh ở phòng tập khác đều bị âm thanh này thu hút, vây kín cửa, ríu rít nghị luận, hoặc là kêu Khanh Hoan dừng tay.
“Hoan Hoan à, nếu đánh chị có thể làm em vui hơn một chút thì em cứ đánh đi!” Chu Noãn Noãn cắn môi, đưa mặt đến trước Khanh Hoan, nước mắt chậm rãi chảy dài trên khuôn mặt cô ta.
Khanh Hoan giơ tay lên.
Sóng bình luận trên màn hình sắp nổ tung rồi, fan của Chu Noãn Noãn bình luận rằng nếu Khanh Hoan dám động đến một cọng tóc của Chu Noãn Noãn của bọn họ, thì họ sẽ cùng nhau tố tụng khiến Khanh Hoan phải cút khỏi giới giải trí.
Tuy nhiên, khung cảnh khiến ai cũng phải mắt chữ O mồm chữ A xuất hiện.
Khanh Hoan nâng cằm của Chu Noãn Noãn lên.
Dùng ánh mắt thưởng thức bảo vật hiếm có nhìn cái chấm màu đỏ trên cằm Chu Noãn Noãn.
“Quao.” Cô cảm thán từ đáy lòng: “Một cái mụn thật là xinh đẹp.”
Cả đám người đang ồn ào yên như thóc.
Khanh Hoan nhướng mắt hỏi Chu Noãn Noãn: “Là mới mọc sao?” Nếu lúc ở bệnh viện, Chu Noãn Noãn có cái mụn đẹp như vậy thì cô không thể không thấy được.
Vì để người xem thấy rõ hơn nên người quay phim đã phóng đại, quay cận cảnh cái mụn trên cằm Chu Noãn Noãn.
Chu Noãn Noãn bị lời nói của Khanh Hoan là sửng sốt, vội vàng che mặt lại.
Thật ra da cô ta không tốt lắm, chỉ cần một chút kí©ɧ ŧɧí©ɧ hay tâm trạng không tốt thôi là đã dễ dàng nổi mụn rồi.
Cái mụn này chắc chắn là do Tống Hi để cô ta một mình ở bệnh viện xách vali cho Khanh Hoan, làm tâm trạng cô ta không tốt nên mới nổi lên.
Cô ta rưng rưng mắt nhìn Khanh Hoan, nhất định là cô cố ý, làm tất cả mọi người nhìn thấy cái mụn đáng ghét, xấu xí trên mặt cô ta.
Khanh Hoan đáp lại Chu Noãn Noãn bằng ánh mắt hâm mộ.
Cái mụn đẹp như vậy, nếu có thể thì cô cũng muốn để nó trên mặt.
Chu Noãn Noãn cảm thấy ánh mắt đáp lại của Khanh Hoan là đang chế giễu cô ta, nước mắt bỗng nhiên không kiềm được mà rơi xuống.
“Buông tay!” Một giọng nam trầm thấp, cuốn hút xuyên qua đám người.
Các thí sinh vây quanh nghe thấy tiếng thì quay đầu nhìn lại, thấy một đoàn người, đôi mắt lập tức sáng lên, với tâm trạng đè nén nỗi kích động, họ tự dạt ra hai bên chừa lối đi cho bọn họ.
Máy quay chuyển qua, người đi đường đều là trai xinh gái đẹp, đặc biệt là người đàn ông dẫn đầu, dáng người cao ráo, ngoại hình tuấn tú, trong một nhóm người có giá trị nhan sắc cao như vậy mà vẫn khiến người ta không rời mắt được.
Anh ta chính là Thịnh Minh Huyên, ra mắt hai năm mà fan đã hơn trăm triệu, hoàn toàn xứng đáng là thần tượng đỉnh lưu trong giới giải trí, và cũng là người thừa kế tương lai của nhà họ Thịnh.
Bình luận bắt đầu tăng lên gấp bội mà mắt thường cũng có thể thấy được:
[A a a! Sao hôm nay chồng mị lại về nước vậy? Chồng mị mặc tây trang đúng là muốn gϊếŧ mị đây mà!]
[Chồng ơi mau bò đi! Con bitch Khanh Hoan thích cọ nhiệt anh nhất, còn có phán đoán cho rằng anh là vị hôn phu của cô ta, thậm chí còn thèm muốn vẻ đẹp của anh, nửa đêm mặc áo ngủ gõ cửa phòng anh ở đây này!]
[Lầu trên gõ sai rồi, không phải là mau bò mà là mau chạy đi! Hu hu hu, tui lo cho nam thần nhà tui quá. Mấy người coi Khanh Hoan đang nhìn thẳng vào nam thần nhà tui kìa!]
[Nhưng mà, Thịnh Minh Huyên và Khanh Hoan rất xứng đôi á. Đều có nhan sắc thần tiên, tôi có thể lặng lẽ gặm CP nhan sắc thần tiên được không?]