Hô hấp ấm áp phả vào bên tai Cố Thi, thanh âm Tỉnh Nguyên Hóa quanh quẩn ở trong đầu cậu, không quá mấy giây đã bị tiếng hét của hệ thống cắt ngang.
Hệ thống vừa mới tốt nghiệp, tố chất tâm lý không tốt, [Xong rồi, xong rồi, bị phát hiện là mất việc mất!]
Cố Thi siết chặt lót ngực silicon trong tay, nghe vậy cười lạnh một tiếng, “Trẫm mới vừa rồi còn khen ngợi Tỉnh ái khanh là trung thần lương tướng, không nghĩ tới nhanh như vậy hắn đã phạm tội khi quân.”
[Khi quân? Cậu làm sao biết được hắn lừa gạt cậu.]
Cố Thi ngửa đầu đánh giá biểu tình Tỉnh Nguyên Hóa, nói: “Trẫm là nam nhân, Tỉnh Nguyên Hóa nếu thật sự thấy trẫm đang cầm cái gì, còn có thể bình tĩnh như vậy à?”
Hệ thống suy nghĩ một lát, cảm thấy có lý, bởi vì Cố Thi là nam giả nữ, một số thời điểm mấu chốt cần cậu bại lộ thân phận “nữ” không tồn tại của mình, cho nên thời điểm 1314 mua lót ngực silicon cho cậu, nó còn cố ý chọn một chiếc mô phỏng theo nhìn y như thật.
Sản phẩm do hệ thống lấy ra nhất định là hàng cao cấp, ngực silicon nó mua cũng khác với các loại bình thường, dán ở trên người khó mà nhận ra đó là giả.
Cố Thi cầm một thứ như vậy, dù nhìn thế nào cũng giống một tên biếи ŧɦái.
Tỉnh Nguyên Hóa thấp giọng nói xong, đang chờ Cố Thi thẹn quá thành giận, nhảy dựng lên đánh hắn, nhưng không ngờ cảnh tượng đó không xuất hiện.
Cậu không chỉ không hoảng, ngược lại càng trở nên bình tĩnh.
Tỉnh Nguyên Hóa gõ gõ đầu Cố Thi, “Cậu có phải cảm thấy tôi đang lừa cậu phải không?”
Cố Thi không nói chuyện, cậu ngẩng đầu lên, trên mặt lộ ra nụ cười tự tin.
Tỉnh Nguyên Hóa rũ mắt nhìn cậu một lát, đột nhiên cong khóe miệng nở một nụ cười xấu xa.
Ngay sau đó hắn lợi dụng ưu thế thân cao của mình, nhẹ nhàng ôm Cố Thi vào trong ngực, cánh tay dài duỗi ra muốn bắt lấy cổ tay của cậu.
Cố Thi không muốn cho hắn xem, Tỉnh Nguyên Hóa cũng không định ngang ngạnh đoạt lấy, hắn chỉ là rảnh rỗi không có việc gì muốn trêu chọc bạn cùng phòng mà thôi.
Tay hắn giả vờ duỗi đến cổ tay Cố Thi, làm bộ muốn cướp lấy. Người trong lòng ngực giật nảy mình, vừa nhìn liền biết là bị dọa rồi.
Sau khi Cố Thi xuyên tới, kế thừa chiều cao và thể trọng của nữ chính, vốn dĩ số liệu này cũng không có vấn đề gì, nhưng đối phương là Tỉnh Nguyên Hóa.
Nguyên văn cố ý viết hắn mặc đồ nhìn gầy nhưng khi cởi đồ thì có cơ có thịt, trên người cơ bắp cân xứng.
Cố Thi bị nhốt giữa thân thể hắn và bồn rửa tay, cậu yên lặng so sánh chênh lệch thực lực hai bên một chút, sau đó quyết đoán từ bỏ giãy giụa.
Hệ thống thấy thế khích lệ cậu: [Đừng từ bỏ hy vọng, nhanh! Cậu mau dùng đầu húc vào cằm hắn, hắn cắn vào đầu lưỡi thì sẽ không có thời gian quản cậu nữa!]
Cố Thi không hoảng loạn chút nào, "Bất quá là một cái ngực lót cỏn con, cho hắn nhìn thì có làm sao."
Hệ thống trầm mặc trong chốc lát, sâu kín nói:
[Hoàng đế một nước ở trong phòng vệ sinh lén lút chơi ngực lót silicon, nếu loại chuyện này bị truyền ra thì mặt mũi hoàng gia sẽ mất hết, đến lúc đó tất cả mọi người đều sẽ biết đương kim hoàng đế là một tên biếи ŧɦái. Hôn quân có đông đảo hậu cung, Tửu trì - Nhục lâm*; minh quân cần cù chăm chỉ làm việc. Còn cậu thì sao, cậu một mình ở trong WC chơi ngực dán silicon, có thấy mất mặt không?]
"....."
*Tửu trì Nhục lâm (酒池肉林): vốn để chỉ cuộc sống hoang da^ʍ vô độ, thối nát, cực đoan, xa xỉ, sau cũng để hình dung rượu thịt cực nhiều (nghĩa bóng)
Nghĩa đen: Đó là một cái hồ lớn đủ chỗ cho một số chiếc xuồng, được xây dựng trên nền cung điện, với lớp lót bên trong là các viên đá hình bầu dục lấy từ bờ biển. Điều này cho phép toàn bộ hồ được lấp đầy với rượu, gọi là Tửu Trì (suối rượu). Một hòn đảo nhỏ được xây dựng ở giữa hồ bơi, với các cây được trồng trên đó được treo đầy các xiên thịt thú rừng nướng treo lơ lửng trên hồ bơi dày đặc đến nỗi ánh mặt trời không xuyên qua các cây thịt xuống mặt đất được gọi là Nhục Lâm (rừng thịt)
Tỉnh Nguyên Hóa thấy Cố Thi vốn dĩ đã từ bỏ chống cự, lại đột nhiên bắt đầu cọ cọ vào l*иg ngực hắn. Một bên cọ, một bên hạ thấp người xuống.
Hắn nghi hoặc cúi đầu nhìn, Cố Thi cong người lại, chờ xuống đến độ cao thích hợp, cậu nghiêng người chui ra khỏi người hắn.
Trước khi Tỉnh Nguyên Hóa kịp phản ứng lại, cậu phi nhanh ra khỏi phòng vệ sinh.
Chờ khi Tỉnh Nguyên Hóa tìm được cậu, Cố Thi đã giấu xong ngực lót rồi. Cậu ngồi ngay ngắn trên giường, vẻ mặt thâm trầm nhìn chằm chằm đèn đường ngoài cửa sổ giống như việc gì cũng chưa từng xảy ra.
Cậu càng như vậy Tỉnh Nguyên Hóa càng tò mò cậu đang giấu cái gì. Hắn ngồi bên người Cố Thi, ôm lấy bả vai cậu, thử hỏi: "Sao lại cẩn thận như vậy, chẳng lẽ cậu tàng trữ vật cấm?"
Cố Thi thái độ rất kiên quyết, cậu giấu chính là mặt mũi hoàng gia.
Cậu muốn mang bí mật này xuống mồ, không cho bất luận kẻ nào biết.