…Cho em một đứa con. (vỗ mông+ tường gian)...
Vệ sĩ Lý Thiết ngồi ghế lái đạp ga rất nhanh, tiểu thư lần này không hiểu chuyện, bởi vì cô tình nguyện lẻn ra ngoài vì vụиɠ ŧяộʍ, trong lòng hắn cũng đổ mồ hôi hột vì cô.
Khi đứng đợi tiểu thư ở cổng trường, tiên sinh vốn đang rất vui cho nên đặc biệt tự mình đi mua một bó hoa rồi xuống xe đợi cô.
Nhưng qua nửa giờ sau, điện thoại di động của tiểu thư bị ngắt kết nối, sắc mặt tiên sinh trở nên hắc ám, hắn nhìn thấy liền kinh hồn táng đảm, chỉ hận không thể lập tức biến mất tại chỗ.
Hắn thực sự muốn đập đầu xuống đất, bởi vì nghĩ muốn bày tỏ lời chúc phúc cho buổi lễ tốt nghiệp của tiểu thư, vào buổi sáng đã tranh cãi với Trần Thạch rất lâu, vất vả lắm mới có thể đổi ca với hắn, cho nên mới không nghĩ đến điều này sẽ xảy ra.
Tiếng răng rắc ở băng ghế sau càng lúc càng lớn, đôi mắt của Lý Thiết nhìn thẳng, ngoan ngoãn nghe theo lời của tiên sinh mà lái xe đến khách sạn gần nhất, người đàn ông chất phác lương thiện có đầu óc cứng nhắc, cảm thấy tiên sinh vẫn là rất hào phóng, lúc này mà còn bận tâm đến mặt mũi của tiểu thư, không phát tác chuyện này ra ngoài mà lựa chọn giải quyết riêng.
Chỉ mong tiên sinh sẽ không ra tay đánh người quá tàn nhẫn.
Đông A bị hắn ấn ở trên đùi, cặp mông trần của cô lộ ra trong không khí, quần bị cởi đến mắt cá chân, cặp mông trắng nõn có những dấu tay lớn nhỏ màu đỏ nhạt, đau nhói.
Cô đặt tay lên cửa kính xe, đầu áp vào kính, khó nhịn mà vặn vẹo trái phải, luồng khí nóng phả ra từ cô mờ mịt sương nước.
“Tát!” Lại là một cái tát, bờ mông khẽ lay động tạo ra sóng nhẹ.
“A..Đau quá..Ba đừng đánh con mà…” Đông A nức nở, sau cơn đau nhẹ là cảm giác ngứa ngáy và tê dại lan đến tứ chi, truyền đến cảm giác khiến cô cảm thấy một cảm giác sung sướиɠ khó có thể diễn tả được.
Nói xong lại bị đánh mạnh hơn.
Cô bé nao núng quay người lại ôm chặt lấy bờ vai của hắn, nhỏ giọng nói: "Ba ba, con sai rồi."
Thấy hắn không có phản ứng, Đông A cắn môi tách đầu gối ra, ưỡn mông làm nũng, dụi dụi vào trên phần quần tây của hắn, ghé sát vào bên tai của hắn, lớn tiếng hơn một chút: "Ba ba, con sai rồi!"
Đông Bất Thặng cười thầm trong lòng, thật là một đứa trẻ ngoan, hiện tại rất thông minh!
Lửa giận trong lòng càng lúc càng lớn, trong đôi mắt đen láy của người đàn ông tràn đầy u ám không giải quyết được, bây giờ biết mình sẽ tức giận, lại còn dám bỏ nhà ra đi? !
Đến khách sạn, Đông Bất Thặng trực tiếp đưa cô lên tầng cao nhất, sau khi vào phòng, hắn cởi cà vạt, ngồi lên giường, nhìn cô gái nhỏ chân tay luống cuống đứng ở trước mặt hắn, ra lệnh:
"Tự mình cởϊ qυầи áo, nằm ở trên giường."
Đông A không dám lắc đầu, theo bản năng cởϊ áσ sơ mi trước theo trình tự cởϊ qυầи áo thông thường, nhưng mới vừa cởi đến nội y lại cảm thấy ngại ngùng cho nên cúi xuống khom lưng cởϊ qυầи, nhưng lại cảm thấy ba ba đi cách này sẽ vào nhanh hơn, do dự một hồi móc lấy vạt áo, tới lui mấy lần, Đông Bất Thặng hiện tại không chỉ cảm thấy dươиɠ ѵậŧ của mình khô khan mà ngay cả trong tim và gan cũng khô khan như thế.
Đứa nhỏ ngốc, bất kể cởi cái nào trước cũng không phải là sẽ bị đè và đâm vào sao?
Hắn còn đang nghẹn khí, cũng không có thời gian chất vấn chuyện vì sao cô lại bỏ nhà ra đi, người đàn ông một tay cởi bỏ thắt lưng và khóa quần, đứng dậy đem cô đổ vào trong góc tường, côn ŧᏂịŧ tím đen trực tiếp nhảy ra ngoài, nhịn lâu như vậy, dươиɠ ѵậŧ cứng lên kinh người, ước chửng sẽ có một vật to bằng cẳng tay “ phạch” một tiếng đánh thẳng đến bụng nhỏ của cô.
"Được rồi, vậy cứ mặc quần áo như vậy bị ba ba đâm vào đi."
Côn ŧᏂịŧ dày cộp co rút cách qua lớp vải, nóng đến mức khiến Đông A co rụt lại, nhưng hai cánh tay sắt chống ở hai bên khiến cô đang cảm thấy chột dạ cho nên không dám né tránh.
Đông Bất Thặng vén áo của cô lên, bao lấy dươиɠ ѵậŧ ở bên trong bắt đầu đâm chọc chống đối, giống như một con dã thú đang đến thời kỳ động dục, khí tức phập phồng hòa lẫn với mùi vị du͙© vọиɠ, khí lạnh, da thịt nóng bỏng, kí©ɧ ŧɧí©ɧ đến mắt ngựa bắt đầu tiết dịch tuyến tiền liệt, mài thứ có vệt nước trong suốt trên đó bụng của Đông A.
"A...Ba ba nóng quá!...Nóng quá! Đừng cử động nữa!"
Cự vật khổng lồ với những đường gân cuộn lại nhảy múa trên da cô, gần như xé toạc làn da mỏng manh.
Hắn xoa nắn bầu ngực nhỏ nhắn của cô, thô bạo bóp chặt hai quả bồ câu non tơ cùng nhau, dùng đầu ngón tay thô ráp mân mê đầṳ ѵú mẫn cảm của cô, hai quả anh đào nhỏ từ từ dựng đứng lên, bị đỉnh đến mức biến thành tìиɧ ɖu͙© dày đặc màu đỏ thẫm.
Đột nhiên, móng tay của người đàn ông đâm mạnh vào đầu nhũ hoa, bắp chân Đông A mềm nhũn, cô khẽ kêu lên một tiếng, nhờ có hắn đỡ nên cô mới không ngã xuống đất.
Nhưng Đông Bất Thặng đột nhiên buông chúng ra, và chuyển mục tiêu của mình đi xuống: "Còn chưa đủ lớn, chờ đến khi nó lớn hơn chút nữa ba ba lại chơi."
Hắn dùng lòng bàn tay to vuốt ve cặp mông ướŧ áŧ của cô, vuốt ve đám lông lưa thưa dọc theo vùng mu, hắn cười tà ác nói: "A A hôm nay nhanh thật đấy."
Giọng điệu của người đàn ông dường như đang giáo dục thế hệ trẻ: "Cái này không tốt, chỉ là món khai vị mà thôi."
Vừa nói, hắn vừa mở môi âʍ ɦộ ra, phần đầu sưng tấy xuyên qua âʍ ɦộ non mềm hồng hào, môi âʍ ɦộ bị kéo căng thô bạo, tiếng nước xèo xèo vang lên, Đông A bị người đàn ông đóng vào tường, hai chân tách ra hai bên người của hắn. Nằm nghiêng, không thể di chuyển.
"A A...to quá...ra ngoài...ah!"
"Bảo bảo muốn ai đi ra ngoài thế?"
Đông A không nghĩ nhiều, lo lắng đến độ hét lên: "Ba ba đi ra ngoài..."
Người đàn ông không nói gì, côn ŧᏂịŧ khổng lồ từ từ rút ra, toàn bộ quá trình chỉ kéo dài nửa phút, cuối cùng chỉ còn lại qυყ đầυ chôn trong lỗ mềm, Đông A chưa kịp thở phào một hơi, dươиɠ ѵậŧ lại đột nhiên nhét vào khiến cô lần này bị đi vào suýt chút nữa trợn mắt thở không ra hơi, mở ra miệng để hít vào.
"Ầm… đẩy… rút ra đi..." Âʍ ɦộ bị căng đến tràn đầy không chút kẽ hở, nhưng người đàn ông còn chưa hoàn toàn tiến vào, hai môi âʍ ɦộ dày cộp bị ép vào, dính chặt vào dươиɠ ѵậŧ thô to của người đàn ông.
"Nói! Có còn dám đi nữa không?" Đông Bất Thặng ở trên người cô đâm ra rút vào, vòng eo kịch liệt đung đưa lên xuống, tần suất va chạm càng lúc càng nhanh.
"A! Con không đi! Con không đi! Ba ba rút ra đi!"
Dù nghe thế nào, Đông Bất Thặng cũng cảm thấy cô đang cự tuyệt mình, hắn không biết hôm nay là do quá tức giận nên không kìm được sức lực, khiến cô gái điên cuồng gào thét.
Eo cô nhún xuống, Đông A bị làm đến mức lắc lư qua lại rồi va vào bức tường phía sau, xương sau lưng cô đau đến mức như muốn gãy ra. Mũi chân của cô treo trên lơ lửng trên không, bàn chân không chạm đất khiến cô cảm thấy lo lắng, cô lắc lư trái phải để cố tìm một chỗ vững chắc, động tác của chân nhỏ liên lụy đến chân tâm thịt non, âʍ ɦộ đang chảy dâʍ ŧᏂủy̠ cắn chặt dươиɠ ѵậŧ, dươиɠ ѵậŧ lớn điên cuồng đấu đá lung tung ở bên trong cô ngay lập tức cảm giác được cô đang không an phận.
Đông Bất Thặng vỗ vào mông cô: "Con làm gì vậy?"
"Ư... a... thả con xuống..." Cô mím môi, ủy khuất nói: "Con sợ..."
“Có ba ba ôm, sợ cái gì?” Đông Bất Thặng ưỡn eo và hông, liên tiếp chạy nước rút mười mấy lần, nơi tiếp xúc của hai người bắn ra dâʍ ŧᏂủy̠ khắp nơi, hai viên thịt căng phồng tràn đầy tϊиɧ ɖϊ©h͙ đập vào cặp mông mềm mại của cô đỏ bừng đến nỗi khiến cô không nói lên lời.
“Có biết đây là cái gì không?” Hắn bàn tay nhỏ bé của cô, hướng cô đến nơi hai viên lồi lõm.
“..Đồ tồi ...Ô ô…” Hai thứ này vẫn luôn đập vào cô.
"A.. Ngoan, nó chứa đầy chất lỏng của con, ba ba đem đồ vật bắn vào, tê...chặt quá.. Thả lỏng... A A sẽ mang thai con của ba ba.. Con có biết không?"
“Không muốn… không muốn sinh con!” Đông A kinh hãi mở to hai mắt, cô không muốn sinh con, huống chi đó là ba ba!
"Có thể nói không sao! Con nhất định phải sinh cho ba ba một đứa con!" Hắn uy nghiêm đánh vào mông của cô, di chuyển cơ thể đem phần còn lại của dươиɠ ѵậŧ nhét vào cơ thể cô, dươиɠ ѵậŧ thô dài đỉnh sâu vào bên trong dễ như trở bàn tay, âm thanh phạch phạch vang vọng khắp phòng.
"Đừng. . . Nặng quá..." Cô dùng sức giãy giụa hai chân, muốn đẩy hắn ra, nhưng sức lực này làm sao có thể lay động được hắn, cô bị người đàn ông cường ngạnh vuốt ve bóp eo, cổ tử ©υиɠ bị phá mở, nhẹ nhàng tiếp nhận kích thước thật lớn của người đàn ông, Đông Bất Thặng gầm gừ bắn tϊиɧ ɖϊ©h͙ ra, bắn bảy tám cỗ tϊиɧ ɖϊ©h͙ vào hoa tâm.
Sau khi xuất tinh, dươиɠ ѵậŧ cũng không được rút ra ngoài, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bị giữ chặt trong tử ©υиɠ.
Đông A run rẩy cúi đầu xuống, lại bị hắn nâng cằm lên, đưa ngón tay vào khoang miệng ẩm ướt của cô.
Miệng Đông A nhỏ, ngón tay cái chỉ có thể đưa vào nửa đốt ngón tay, đầu lưỡi nhỏ ngọ nguậy để cảm nhận vị mặn, ánh mắt của A A cụp xuống, há miệng ra mυ'ŧ một cách vô thức, đôi mắt đen của Đông Bất Thặng sâu thẳm.
"Vật nhỏ tham lam, ngoại trừ ba ba, ai có thể cho con ăn đến no chứ?"
Còn muốn chạy? Là muốn làʍ t̠ìиɦ với ai?
Dươиɠ ѵậŧ đã xuất tinh một lần vẫn còn rất săn chắc, hắn bế cô lên giường, đứng trước giường ôm lấy mông cô rồi nhét dươиɠ ѵậŧ to lớn vào trong, Đông A nửa mê nửa tỉnh mà chấp nhận sự ra vào của hắn không chút phản kháng, từ tư thế này hắn có thể thấy rõ bản thân làm như thế nào phá vỡ cái khe hẹp hồng hồng của con sò.
Cặp mông hình trái đào của Đông A bị biến dạng, vùng bụng phẳng lì hằn lên những dấu vết hung dữ của dươиɠ ѵậŧ theo chuyển động của người đàn ông.
"A!...Nhanh quá...đừng..." Đông A bị đánh thức bởi sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ mạnh mẽ, vừa khóc vừa chộp lấy những thứ mà cô có thể lấy được, chiếc chăn bị bàn tay nhỏ bé của cô làm nhàu từng lớp một.
Chiếc lưỡi dài ấm nóng đang mυ'ŧ, liếʍ cắn lên chiếc cổ trắng nõn mảnh khảnh của cô, cơ thể cường tráng của người đàn ông trước sau đóng cọc, vòng eo chuyển động nhanh đến mức mắt thường không thể nhìn rõ, hắn làm mạnh đến nỗi thể dịch ở huyệt khẩu đều bị tiến độ này nện ra bọt trắng như kem.
Cổ tử ©υиɠ bị làm đến múc lại được mở ra, Đông Bất Thặng cố gắng kiềm chế ham muốn xuất tinh, đặt cô nằm xuống, lấy ra một chiếc gối kê dưới mông cô, đặt cô vào tư thế dễ thụ tinh, đầu dươиɠ ѵậŧ nhô ra thẳng nhập vào tử ©υиɠ.
“A A…đừng làm nữa…” Đông A sợ hãi ôm lấy bụng, bắp chân run rẩy, âʍ đa͙σ vẫn còn co giật đang kẹp lấy côn ŧᏂịŧ thô dài vẫn đang đâm sâu vào, một cỗ mật dịch nơi âʍ ɦộ bị vắt ra, dọc theo kẽ mông chảy lên giường.
Cái bụng nhỏ không chịu nổi đợt truyền dịch dữ dội thứ hai, Đông A siết chặt cánh tay hắn thở dốc giãy giụa, cố gắng hít thở nhưng không thể thoát ra khỏi xiềng xích của người đàn ông, bụng dưới từ từ phình to lên.
Đông Bất Thặng thở hổn hển đè cô xuống giường, sau khi dươиɠ ѵậŧ được rút ra vẫn liên tục xuất tinh, hắn nắm lấy tay Đông A và di chuyển cây gậy để vắt hết phần tϊиɧ ɖϊ©h͙ còn lại, chất nhầy màu trắng đυ.c đều ở trên đôi bàn tay bé nhỏ của cô.