…Cắn lấy quả táo cho ba ba ( xe chấn + cưỡng bức )...
Khi Đông A đi ra cổng trường, thì nhìn thấy đỉnh xe màu xám vững vàng dừng ở trước cổng, đây chỉ là mẫu xe đông người dùng. Hôm nay ba ba không dùng tài xế, hắn ngồi ở ghế lái rất dễ nhìn thấy được. Cửa sổ xe dù không mở ra nhiều, chỉ lộ ra nửa bên mặt cũng đủ khiến người khác dừng chân ngắm nhìn.
Cô khó hiểu nuốt nước miếng, thế nhưng có chút không dám lên xe.
Nếu như có tài xế, mặc dù ba ba cũng sẽ không kiêng nể gì cả, nhưng vẫn kiềm chế bản thân một chút, ít nhất còn tốt hơn khi chỉ có hai người ở cùng nhau.
Nhưng dù trong lòng cô có muốn ngồi ở ghế sau đi chăng nữa, thì chỉ sợ cũng sẽ bị hắn xách trở về.
Cô ngồi lên ghế phụ, mắt nhìn về phía trước, suốt dọc đường hai người chỉ im lặng. Bởi vì Đông Bất Thặng có thói quen là khi đang lái xe thì sẽ không nói lời nào, cô cũng ngậm miệng lại. Nghĩ đến cuộc điện thoại lúc trước, cho dù không hẹn mà vô tình nhìn thấy ánh mắt hắn trong gương, cô cũng sẽ nhanh chóng quay đi.
Trong sự trầm mặc lan tràn, ngón tay thon dài của người đàn ông di chuyển trên vô lăng, mặt mày đều là những nỗi thất vọng dồn nén.
Sau khi đến bãi đậu xe, Đông Bất Thặng nghiêng người cởi dây an toàn cho cô, Đông A theo bản năng hơi ngửa đầu ra sau, chiếc cổ trắng nõn khiến đáy mắt hắn tối sầm vài phần.
Du͙© vọиɠ người đàn ông xuất hiện nhanh chóng và mãnh liệt, hắn đè Đông A lại sau đó vén áo ngực cô lên.
Cô hoảng sợ, không ngừng đẩy hắn ra: “Con không muốn?”
“Baba tìm người khác, đi tìm người phụ nữ khác được không...” Cô không muốn tiếp tục chuyện như vậy nữa.
Động tác hắn cứng lại, một tay bóp vòng eo mảnh khảnh của cô, giọng nói đè nén trong cổ họng như bị ép ra ngoài, gằn từng chữ một: “Con nói cái gì?”
Tay Đông A còn đặt ở trên ngực hắn, cô lặng lẽ giương mắt nhìn hắn. Cô gái nhỏ bị nhốt trong không gian chật chội, chỉ nhìn thấy hàm dưới hắn căng chặt, đường nét kiên định lạnh lẽo khiến người khác khϊếp sợ. Đây là lần đầu tiên cô nhìn thấy dáng vẻ này, âm thanh thoáng cái rít lên, ủy khuất rơm rớm nước mắt.
Vạt áo hắn rơi xuống, cũng không làm màn dạo đầu mà nhanh chóng kéo qυầи ɭóŧ cô xuống, không chút thương tiếc trực tiếp vọt vào trong thân thể cô.
Qυყ đầυ Đông Bất Thặng chỉ mới vừa đi vào, thì huyệt thịt theo phản xạ xoắn chặt lấy hắn. Huyệt thịt mở rộng đang bắt đầu khép lại phun dị vật ra bên ngoài. Cô nhăn mặt, xô hắn ra, trộm xê dịch về sau, tự cho là không bị hắn phát hiện, ý đồ ép hắn đi ra.
Làm nhiều ngày như vậy, vậy mà vẫn không mở ra được!
Hắn cúi đầu xì một tiếng, đỡ lấy mông cô, ngăn lại sự thoát khỏi mỏng manh của cô, côn ŧᏂịŧ tiếp tục đi vào một đoạn, cơ quan sinh dục thô to nổi đầy gân đang tỏa ra khí nóng, thô bạo xâm nhập vào thân thể của cô.
“A... Đừng.. Chậm một chút...” Đông A đá chân, giọng nói run rẩy xin tha.
Hạ thể Đông A vốn dĩ có chút rách, tuy rằng mấy ngày đều kiên trì bôi thuốc, nhưng vẫn vô cùng sợ hãi khi bị đồ vật lớn như vậy tiến vào.
Tiếng da thịt nát vụn trong xe rất rõ ràng, toàn bộ quá trình giống như xé rách từng mảnh vải lụa. Đông A bám vào vai hắn, thét chói tai. Sau cảm giác đau đớn tê dại thì kɧoáı ©ảʍ lấp đầy chậm rãi từ nơi giao hợp bắt đầu lan ra.
Cuối cùng sau khi đi vào toàn bộ, chỉ còn lại có hai quả trứng sẫm màu dán vào hoa huyệt cô, thì lúc này tiếng kêu đau đớn của Đông A đột nhiên im bặt, chỉ còn lại hơi thở nhỏ bé yếu ớt.
Cây gậy giống như là bị vô số cái miệng nhỏ liếʍ mυ'ŧ. Đông Bất Thặng hít vào một hơi thật sâu, bóp lấy eo cô sau đó ra sức đâm vào bên trong. Miệng huyệt đỏ thẫm đang lấy lòng mà tiết ra nước mật ngọt ngào. Côn ŧᏂịŧ căng phồng đáng sợ va chạm khiến cho hai vυ' dao động lên xuống, huyệt thịt bị kéo ra còn chưa khôi phục hoàn toàn thì lại bị côn ŧᏂịŧ mạnh mẽ đâm vào.
“Ưm ưʍ... Quá sâu...” Đông A lui không thể lui, tiếng nước thọc vào rút ra khiến mặt cô đỏ bừng.
Sợi tóc đen nhánh rơi lả tả ở trên lưng ghế, với khuôn mặt trắng như sứ của cô, côn ŧᏂịŧ Đông Bất Thặng chôn bên trong cơ thể trở nên càng cứng càng đau hơn, hận không thể ăn tươi nuốt sống cô ngay bây giờ.
Ở tư thế này, cơ thể Đông A giống như trực tiếp co lại ở trong lòng ngực hắn, người đàn ông cao lớn bao phủ hoàn toàn cô, cô bị làm đến mức giọng nói chẳng thành tiếng.
Tiếng bạch bạch dày đặc không ngừng, cô cảm giác chính mình tựa như là kem muốn tan chảy, đôi mắt ngân ngấn nước, trong miệng kêu ưm ưm a a.
Không có bất kỳ dấu hiệu báo trước, người đàn ông động thân mấy chục cái mãnh liệt, Đông A không chịu nổi duỗi thẳng lưng, tay nhỏ đặt trên cánh tay hắn, móng tay vô thức bấu vào, để lại những vết xước rất sâu.
Đông Bất Thặng cúi người nhìn cô, cô bị đâm không ngừng chuyển động lên xuống, phát ra âm thanh quyến rũ câu dẫn người. Hắn yêu nhất là chiếc mũi cô, xinh xắn hơi vểnh lên, khi cô run lên mà hít thở, giữa mũi trở nên đỏ ửng, làm người khác nhịn không được mà muốn chà đạp. Hắn cắn chóp mũi cô, động tác dưới thân càng ngày càng tàn nhẫn.
Tiếng da thịt va chạm mỗi lúc lớn hơn, hai chân bị bàn tay to tách rộng ra, phía bên trong đùi bị hắn véo hiện ra năm dấu tay đỏ thẫm. Đông A cảm giác giữa hai chân vừa đau vừa mỏi, đoán chừng đến lúc kết thúc cũng không khép lại được.
“A! Sắp hỏng rồi! Hừ... ừ!” Cô ngửa đầu, tầm nhìn rời rạc, đồng tử không có cách nào tập trung, cảm giác ý thức đều không phải của mình.
Hắn chính là muốn làm hỏng cô!
Thân xe lắc lư dữ dội, trong bãi đậu xe trống trải có thể nghe thấy rõ ràng tiếng lạch cạch đong đưa.
Nhân viên bảo vệ cầm đèn pin đi tuần tra ở bãi đậu xe nhìn thấy việc này cảm thấy có chút kinh hãi. Đây là nhà ai vậy, chơi phụ nữ mà chơi một cách tàn nhẫn như vậy?
Đoán chừng là trở về nhà lại phải nhìn thấy thiếu phụ luống tuổi có chồng, cho nên tranh thủ ở ga-ra vuốt ve an ủi một phen. Quên đi, không nên quản nhiều, loại chuyện này anh ta không nên trêu chọc vào.
Hai vυ' nhỏ bị gặm cắn hung ác, khiến cho xung quanh chỗ đó xuất hiện một mảng nước ướŧ áŧ. Lúc ban đầu cảm thấy vừa đau vừa nóng, sau đó lại từ từ tê dại, ngay cả lúc kịch liệt đong đưa cũng không còn cảm giác gì nữa.
Tiếng nức nở còn chưa kịp phát ra, đã bị môi lưỡi hắn lấp kín, chiếc lưỡi dài tiến quân thần tốc, khuấy đảo ở trong miệng cô.
Cô không biết từ lúc nào đã từ trên lưng ghế trượt xuống, nằm sấp dựa trên chỗ ngồi, bị người đàn ông phía sau mãnh liệt va chạm.
Đông Bất Thặng hơi lui về phía sau, côn ŧᏂịŧ dính đầy chất lỏng bị lôi ra một đoạn nhỏ. Hắn với tay ra sau lấy thứ gì đó, sau đó đặt nó ở trước mắt cô. Tầm mắt Đông A gắng sức tập trung, thì thấy được đó là quả táo đỏ ngọt ngào. Mỗi buổi chiều cô có thói quen ngồi trước cửa sổ ở trong nhà ăn một quả táo, hai chân trắng trẻo treo ở chân ghế cao, bởi vì chân còn chưa đủ dài, cho nên có thể mặc sức đung đưa chân.
Rất nhiều lần hắn đi ngang qua nhìn thấy, chỉ muốn kéo cô lên giường làm chết mới thôi!
"Cắn lấy quả táo cho ba ba.” Người đàn ông phía sau ra lệnh.
.... Sao có thể?
Cô bị làm đến mức không thể thấy rõ đồ vật, quả táo hết lần này đến lần khác trượt ra khỏi miệng. Sau khi thử một lần cuối, cô dứt khoát bỏ cuộc, sườn mặt dựa trên lưng ghế sau đó thở hổn hển. Mồ hôi dính ướt trên mái tóc, có vài sợi dính ngay miệng nhỏ, bị hơi thở của cô làm lay động phấp phới.
“Không nghe thấy lời nói của ba ba sao?” Hắn đột nhiên đứng dậy, chân Đông A mềm nhũn bủn rủn không thể nào quỳ được.
Bởi vì lúc nãy cô không thể cắn được quả táo cho nên phía trên quả táo dính đầy nước miếng trở nên bóng bảy. Cô vặn vẹo thân thể muốn tới gần nó, thì hạ thể lúc này đang bao bọc lấy côn ŧᏂịŧ cũng bị tác động, tiểu huyệt bị chen chúc chặt chẽ phun ra chất lỏng trơn bóng. Đông Bất Thặng khàn giọng chậm rãi phát ra tiếng ngâm nga, đung đưa eo nhanh như đóng cọc, toàn bộ gốc rễ đều bị nhấn chìm rồi rút ra. Đông A suy sụp khóc thành tiếng, huyệt thịt mấp máy liên tục bị thọc vào rút ra, chất lỏng hỗn hợp bắn tung tóe thấm ướt hạ thể của hai người.
Dưới sự kí©ɧ ŧɧí©ɧ mạnh mẽ, Đông A đột nhiên há miệng cắn quả táo, lớp vỏ mỏng màu đỏ bên ngoài bị cắn đứt, để lộ phần thịt màu trắng, quả táo bị sự va chạm tới tấp sau đó lăn xuống dưới chỗ ngồi.
Cô quay đầu nhìn hắn, cái miệng nhỏ bị thịt quả lấp kín, không biết là mồ hôi hay nước mắt đang đọng lại trên hàng mi dài và dày của cô, trong mắt cô đang cầu xin hắn dừng lại.
Bởi vì đang ngậm đồ vật, cho nên nước miếng theo khóe miệng cô trượt xuống, da^ʍ mĩ và sắc tình. Đông Bất Thặng kêu rên một tiếng, côn ŧᏂịŧ chôn ở trong cơ thể cô lại phình to ra một vòng. Hắn luồn qua vai cô, mười ngón tay hai người đan vào nhau, tϊиɧ ɖϊ©h͙ bắn ra vừa nóng vừa nồng đậm. Đông A cúi đầu chịu đựng từng đợt sóng chấn động trong cơ thể, cảm giác bụng mình sắp bị bắn thủng.
Đông Bất Thặng nhéo cằm cô, cúi người lấy phần thịt quả ấm áp ra khỏi miệng cô.
Đông A mở miệng nhỏ giọng thở dốc, miệng không thể khép lại được, cô ngoan ngoãn nép vào người hắn. Dòng tϊиɧ ɖϊ©h͙ sền sệt từ trong hang động chảy ra bên ngoài, hắn nhìn thấy cảnh tượng này trong lòng cảm thấy rạo rực, cơ bụng căng chặt, côn ŧᏂịŧ mới rút ra lại cứng lên, thẳng tắp nhắm vào cặp mông mềm của cô.
“Con không muốn nữa…. Mệt quá” Cô không nhấc nổi cánh tay, chỉ có thể khàn giọng khóc thút thít một cách mơ hồ, cố gắng muốn tránh thoát.
Vậy còn cậu nhỏ của hắn thì tính sao đây?
Hắn rút khăn giấy lau hạ thân cho cô, rồi tùy ý sửa sang lại quần áo trên người mình, sau đó phủ thêm áo khoác cho cô, chỉ lộ ra khuôn mặt nhỏ, rồi bế cô ra khỏi cửa xe.