"Ưm ưʍ..." miệng Nguyễn Niệm Đường bị chặn lại, đầṳ ѵú thì bị mυ'ŧ, đây là lần đầu tiên cậu bị hai người cùng lúc chơi đùa, đạt hai kɧoáı ©ảʍ cùng lúc thật là cảm giác mới lạ.
“Cởϊ qυầи ra” Tần Ngạn đưa miệng đến trước ngực Nguyễn Niệm Đường, dùng răng xé bỏ áσ ɭóŧ ngậm lấy đầṳ ѵú non mềm mọng nước.
“A!” Nguyễn Niệm Đường cúi đầu nhìn hai người thanh niên cao lớn giống như trẻ con đang nằm ở trên ngực cậu mà bú sữa, đột nhiên nhớ tới bộ phim lúc ôn luyện lý thuyết đã xem qua.
Cái gì "Mẹ kế nuôi con bằng sữa", "Mẹ kế bị con trai xâm hại", "Bí mật của hai đứa con trai sinh đôi."
"Ưm" Nguyễn Niệm Đường mím môi không ngừng rêи ɾỉ, khó khăn cởϊ qυầи ra đôi chân dài ngượng ngùng chạm đất cọ sát với nhau.
Tần Ngạn và Tiêu Ngôn Xuân thần giao cách cảm cùng lúc kéo một chân của cậu ra, bàn tay di chuyển từ đầu gối lên trên như châm dầu vào lửa cuối cùng đều dừng lại ở qυầи ɭóŧ cậu mà thăm dò, mò mẫm một bên mép thịt.
"Ha ha, a…" lưng Nguyễn Niệm Đường đau nhức, hai tay chống ở sau lưng không cho ngã xuống, đầṳ ѵú cậu bị hút, môi bị giữ lấy, cả sữa lẫn dịch tiết sinh từ trong cơ thể chảy ra ngoài.
Tiêu Ngôn Xuân cảm thấy mình gần như ẩm ướt và sữa cũng uống hơn một nữa, vì vậy hắn đứng thẳng dậy và hỏi Tần Ngạn: "Ai làm trước?"
“Cậu làm trước đi” Tần Ngạn vẫn giữ phong thái người đội trưởng, anh lui về phía sau lưng Nguyễn Niệm Đường tách hai chân cậu ra giống như đi tiểu vậy và hướng hoa huyệt của cậu về phía Tiêu Ngôn Xuân.
Nó ướŧ áŧ như được rửa sạch, môi hoa bị bọn họ chơi đùa mở rộng ra dính vào hai bên. Bởi vì gần đây bị sử dụng nên mở ra một lỗ nhỏ cỡ ngón tay út, có thể thoáng nhìn thấy thịt hồng hào quyến rũ.
Từ trước đến giờ Tiêu Ngôn Xuân luôn là người biết giữ chừng mực nhất nhưng lúc này đã mất kiểm soát, sốt ruột nắm dươиɠ ѵậŧ của mình đâm vào trong hoa huyệt, giống như một đứa nhóc còn hôi sữa.
“A!” Nguyễn Niệm Đường bị đau không nhịn được kêu lên một tiếng.
“Không được, để tôi trước?” ánh mắt Tần Ngạn nặng nề nhìn Tiêu Ngôn Xuân.
“Xí! Làm sao tôi lại không được?” sắc mặt Tiêu Ngôn Xuân tối sầm hắn bình tĩnh lại, cúi người tim môi Nguyễn Niệm Đường vừa hôn cậu vừa từ từ tiến vào bên trong cậu, đợi khi hôn cậu không thở được hắn lại cố gắng đâm dươиɠ ѵậŧ vào.
"A a a"
Tiêu Ngôn Xuân vừa mới đâm vào không kiềm chế được bắt đầu điên cuồng rút ra đâm vào. Nguyễn Niệm Đường bị hắn đâm mạnh vào sợ hãi phải dựa vào ngực Tần Ngạn mới không bay ra ngoài.
Hai tay Tần Ngạn nắm đầṳ ѵú cậu xoa một hồi, một bàn tay khác nắn bóp dươиɠ ѵậŧ của anh, bàn tay to lớn cầm dươиɠ ѵậŧ của mình nhịp nhàng chuyển động.
“Ha ha… Anh…” Nguyễn Niệm Đường rơi nước mắt, hai tay bấu víu lên bờ vai to lớn của Tiêu Ngôn Xuân, dươиɠ ѵậŧ của Tiêu Ngôn Xuân dường như có chút cong lên, mỗi một lần rút ra đâm vào đều có thể bóp mạnh điểm mẫn cảm của cậu, mang đến một cơn đau đớn và sung sướиɠ không kể xiết.
Tần Ngạn cảm giác mình bị lãng quên, bất mãn đút tay vào giữa mông lập tức kích động siết chặt eo Nguyễn Niệm Đường, cậu quay đầu dùng ánh mắt mơ hồ nhìn anh: “Anh Tần…”
Lòng Tần Ngạn chợt lay động, cúi đầu và ngậm lấy môi cậu cắи ʍút̼.
Xảo quyệt! Tiêu Ngôn Xuân liếc mắt nhìn anh, nắm chặt đầu gối của Nguyễn Niệm Đường để tăng tốc như trút giận, ép ra rất nhiều nước sinh dục và tiếng rêи ɾỉ.
Tiêu Ngôn Xuân vừa mới bắn xong hắn còn đang hưởng thụ vuốt ve an ủi cậu, Tần Ngạn đã không thể chờ đợi ôm lấy Nguyễn Niệm Đường và kéo cậu về phía sau.
“A muốn, muốn xuất tinh..." lớp thịt quyến rũ thấp kém cũng không giữ được dươиɠ ѵậŧ rút ra đâm vào, chất lỏng bên trong cơ thể và dịch tiết sinh dục trong hoa huyệt như có cảm giác tranh nhau chảy ra ngoài.
Tiêu Ngôn Xuân trơ mắt nhìn tϊиɧ ŧяùиɠ của mình chảy ra ngoài mà không thể làm gì được, dù sao để Tần Ngạn dùng tϊиɧ ɖϊ©h͙ của mình xâm nhập vào hoa huyệt thật là buồn nôn.