Kẻ Điên Bị Cô Câu Dẫn Đã Yêu Thầm Cô Từ Lâu

Chương 3: Dạy kèm

Lê Đông ôm cuốn sách trên tay bước đi, khi đi ngang qua Khương Từ Niên đang ở phía bên kia lối đi, cô liếc nhìn anh, anh đang đọc sách mà không chú ý, anh đọc sách vật lý trong giờ Ngữ Văn.

Cảm giác nổi loạn khiến Lê Đông muốn cười một cách khó hiểu.

Chủ nhiệm lớp nghiêm túc vỗ bục giảng.

"Gần đây, các giáo viên vật lý, lịch sử và toán học đều phản ánh với tôi về việc mọi người trong lớp đều chép bài tập về nhà của bạn khác. Vậy nên bài tập cuối tuần này sẽ được chia thành các bài tập nhóm. Mỗi nhóm không giống nhau , những người lúc trước chép bài tập của người khác thì phải tự hiểu tự làm lấy , bây giờ được chép bài tập nhưng về sau thì ai cho chép?

Lê Đông giả vờ đọc sách, nhướng mi, nhìn thấy ba cô gái ở hàng sau, đang nhếch mép cười với cô.

Trong lớp vật lý tiết bốn, khi điểm danh Khương Từ Niên được yêu cầu trả lời các câu hỏi trong sách bài tập , khi hắn không hiểu ra sao , liền nhìn đến cách vách Lê Đông bàn bên cạnh khoa tay múa chân một con số cho anh xem, hai ngón tay mảnh khảnh quơ quơ trong không trung.

Khương Từ Niên nửa tin nửa ngờ trả lời: "Hai độ C."

"Đúng, ngồi xuống."

Khương Từ Niên ngồi xuống, không tự giác mà đem ngón trỏ để ở trên mũi, che lại mũi môi.

Anh nhìn Lê Đông nhưng cô không quay lại, dường như đó chỉ là chuyện vặt đối với cô.

Buổi trưa tan học, Lê Đông thu dọn đồ đạc chuẩn bị đi căng tin, liền nhìn thấy Khương Từ Niên đi tới bên cạnh bàn của cô.

Lê Đông sững người, một cảm giác căng thẳng mãnh liệt từ lòng bàn chân trong nháy mắt truyền đến, lòng bàn chân tê dại, hai chân mềm nhũn.

Đầu óc trống rỗng choáng váng vì mất lý trí, máu trong người sôi trào lên vì phấn khích, cô mừng vì mình không phải là người dễ đỏ mặt như vậy.

“Điểm môn vật lý của cậu rất tốt.” Hai cánh tay của Khương Từ Niên buông thõng bên người, anh quá cao, khi anh nhìn xuống cô, Lê Đông phải cố gắng ngẩng đầu lên.

Hầu hết mọi người trong lớp đều đã rời đi, Khương Từ Niên đỡ cô ở bên cạnh bàn, chậm rãi ngồi xổm xuống, vai rộng, lưng thẳng, toàn thân tràn đầy sức lực, đặc biệt là hai cánh tay rất rắn chắc khi ôm cô, vừa thấy liền rất có cảm giác an toàn.

Khuôn mặt anh ngày càng gần trong tầm nhìn của Lê Đông.

Khóe miệng Khương Từ Niên cong lên một nụ cười, cảm giác xa lạ khó có thể đạt được trên người dần dần tiêu tán, khi anh nói chuyện, hầu kết của anh trượt lên trượt xuống thành một đường cong đẹp mắt.

"Cho nên, không biết có thể hay không nhờ cậu dạy kèm giúp mình vật lý, cậu muốn cái gì đều có thể trao đổi, mặc dù thành tích của mình không tốt lắm, nhưng học phí đối với cậu sẽ không ít."

Lê Đông ấn tượng thêm về hắn là: giàu có.

Mồ hôi ướt đẫm lòng bàn tay nhỏ xuống, Lê Đông giả vờ bình tĩnh, dùng miệng bày tỏ, đôi môi đỏ thắm mấp máy, khi nói ra lời cuối cùng, môi căng thẳng sau lại phun ra.

Khương Từ Niên mơ hồ có thể đoán được được hai từ: đồ ngốc.