Lúc này đây, miệng anh rể dường như có chút giật giật giống như đang nói “Ngoan ngoãn” cô sợ tới mức nhắm mắt lại chạy thật nhanh, cô đứng lại trợn mắt nhìn trên ảnh chụp anh rể biểu cảm vẫn như cũ mỉm cười ôn nhu dịu dàng. Kiểu này mà nói không dọa cô sợ? Xem ra không phải do không ngủ đủ giấc mới sinh ảo giác, quả thực vớ vẩn!
Lễ tang của anh rể được xử lý trong một ngày sắp kết thúc, lại không thấy bóng dáng Thẩm Uyển Uyển. Cô nói cô đi vệ sinh, đi vệ sinh có cần thiết lâu như vậy sao? Hơn một tiếng đồng hồ đủ để đi vệ sinh được vài lần.
Mấy quan khách đến viếng đều mang dáng vẻ buồn bã kẻ đầu bạc tiễn người đầu xanh, cũng không quen thuộc với Thẩm Khanh Khanh cho nên cũng không quan tâm đến cô ta. Có một vài khách sẽ quan tâm sẽ cố tình đi tới an ủi cô ta nhưng thật sự cô ta không có tâm trạng gì nói chuyện với mọi người. Từ đầu đến cuối đều là cúi đầu, thỉnh thoảng trả lời vài câu “Ừm” “Được” rồi thôi.
Có mấy khách tới cũng không ở lại lâu đi rất nhanh. Thực mau lại là Thẩm Khanh Khanh một người đứng ở nơi đó, Thẩm Uyển Uyển không có ở đây cô ta đứng đây nhìn như người ngoài hành tinh.
Giờ phút này tâm trạng cô càng thêm nặng nề, rất sợ hãi cái gọi là “Ảo giác” lại xuất hiện một lần nữa. Hiện tại thật sự cô không có dũng khí ngẩng đầu xem ảnh chụp của anh rể..
Trời bắt đầu chuyển tối cô nới với vυ' nuôi, nếu có người hỏi cô đi đâu cứ nói cô đi vệ sinh. Kỳ thật cô muốn dạo quanh đây một chút, xem tâm trạng cô có thể khuây khỏa bớt chút không.
Nhà ở nhà họ Bạch rất lớn chia làm nhà chính cùng phòng nhỏ, có một loại cảm giác phân chia. Nhà chính cùng phòng nhỏ phòng đều có phân chia cấp bậc, mặc kệ là nhà chính vẫn có phòng nhỏ, bên ngoài trang trí mộc mạc đơn giản giống như phòng ở nông thôn nhưng lại tốt hơn một ít, giống như nơi cư trú ở thời cổ đại.
Nhưng bên trong lại được bày trí nội thất cao cấp sang trọng, gốm sứ được thấy bày trí ở khắp mọi nơi, hai ba ngọn đèn chùm treo sáng hết mỗi góc bao gồm trên tường những tài sản quý báu xa hoa, khiến cho người nhìn cảm thấy bị ngợp vì sự giàu có này.
Trong phòng mặt ghế cùng ván giường hầu như đều được làm bằng gỗ, một hương thơm nồng nặc bay xộc vào mũi. Bên ngoài còn có một sân nhỏ, sân nhỏ có một ngọn núi nhân tạo giờ phút này không có một giọt dòng nước từ phía trên trút xuống dưới nhìn rất trống trãi cực kỳ.
Bất quá, không phải không có nước chảy lên ngọn núi nhân tạo sao? Sao cô lại có thể nghe được tiếng nước chảy từ trên ngọn núi nhân tạo?