Cửa phòng mở ra.
Cô gái ngồi trên giường trở nên căng thẳng.
Một người đàn ông đi vào trên tay cầm theo một chiếc hộp, hắn mỉm cười đi đến gần cô gái.
"Bảo bối, mở ra xem bên trong là cái gì."
Cô gái giơ cánh tay gầy gò mở hộp ra, bên trong là bộ váy cosplay hồ ly cùng những phụ kiện đáng sợ.
Cô gái sợ hãi gương mặt tái mét run rẩy dùng khẩu hình bằng tay nói với người đàn ông.
"Ông xã, hôm nay em vẫn còn mệt lắm... ngày... ngày mai được không ạ."
Cổ áo ngủ rộng mở, trên đó chi chít những dấu hôn tím bầm và dấu cào cấu màu đỏ đã đóng vảy.
Người đàn ông vươn tay kéo cô gái vào ngực, ngón tay vuốt ve gương mặt xinh đẹp của nàng, giọng nói nhỏ nhẹ cưng chiều.
"Bảo bối ngoan, hôm qua mới làm được một nửa em đã ngất mất rồi nhiêu đó sao thỏa mãn anh được."
Ngón tay của hắn dừng lại trên đôi mắt hồ ly đang nhìn mình cầu xin.
Đôi mắt thật quyến rũ, xinh đẹp làm sao. Hắn đã nhìn hơn 10 năm nhưng vẫn không chán, lâu dần lại bị trầm mê vào trong đó.
Cô gái tuyệt vọng nhắm mắt lại chờ đón trận hành hạ sắp tới.
***
Một người đàn ông già nua dẫn theo một bé gái đi vào căn biệt thự xa hoa lộng lẫy. Bé gái chỉ mặc một cái đầm ngủ màu hồng, bề mặt vải sơ sát nhìn qua đã cũ kỹ, trong ngực ôm chặt lấy con búp bê bằng vải gương mặt sợ hãi đi sát bên cạnh.
Hai người băng qua hành lang dài chỉ có ánh trăng chiếu sáng, đi đến trước cửa một căn phòng, cánh cửa được làm bằng gỗ, chạm khắc hình long phụng rất uy nghiêm.
Cánh cửa mở ra, hai người từng bước đi vào bên trong, trên chiếc sô pha to lớn giữa phòng có bóng một người đàn ông đang ngồi trên đó. Cả người hắn chìm trong bóng tối, bé gái không thể nhìn rõ được mặt của hắn nhưng cô bé có thể cảm nhận được khí tức phát ra từ người hắn.
Lạnh lẽo, âm u, đáng sợ.
"Đây là cô bé năm đó?"
Âm thanh là từ người đàn ông đó phát ra, sống lưng cô bé tức khắc cứng đờ run lẩy bẩy.
Ông già đứng cạnh đẩy cô bé về phía trước, đến gần người đàn ông.
"Thưa ngài, đây chính là tiểu thư nhà họ Đàm."
Người đàn ông nhìn cô bé đang sợ hãi co rúm trước mắt, đôi mắt nai đặc biệt rất giống với người bạn cũ của hắn.
"Ông trở về được rồi."
Cô bé ôm búp bê trong ngực nhìn cha nuôi dứt khoát xoay lưng bỏ đi, không nhìn cô bé thêm lần nào.
"Ông ơi... ông..."
Tiếng gọi non nớt đáng thương nhưng người được cô bé gọi là ông ấy, không một lần quay lại.