Mỗi Lần Tỉnh Dậy Đều Thành Kẻ Tình Nghi

Chương 9

Tuy mỗi người trong công ty đều đóng chặt miệng khi thấy cô nhưng trong khoảng thời gian này đề tài được thảo luận nhiều nhất khẳng định không rời được Đinh Thiên Lãng, trái một câu phải một câu cũng đã đủ để Tưởng Thiên Du lọc được tin tức hữu dụng.

Như Đinh Thiên Lãng thật sự tử vong vào thời gian từ ngày bảy đến ngày tám tháng tư.

Ví dụ như tới ngày mười cảnh sát mới phát hiện ra thi thể.

Lại như trước đấy khi chia tay Chu Nhã với Đinh Thiên Lãng cãi nhau rất khó coi, từ trong ra ngoài Thiết kế Trung Nguyên không ai không biết Chu Nhã là người bị lừa tình.

Chưa nói tới cảnh sát, ngay cả trong công ty cũng không ít người lén đoán Chu Nhã đã gϊếŧ Đinh Thiên Lãng trong cơn tức giận, sau đó lại cố ý tạo ra tai nạn giao thông để đi cùng với người yêu.

Đi cùng người yêu?

Tưởng Thiên Du buồn cười giơ tay gãi gãi thái dương, nhưng tâm trạng cô lại tệ đi rất nhanh, Chu Nhã thật sự không có quan hệ gì tới cái chết của Đinh Thiên Lãng đâu nhỉ?

Dù trong lòng có bao nhiêu sóng to gió lớn thì khi đồng hồ trên máy tính nhảy tới sáu giờ chiều cô vẫn xách túi lên, tan làm đúng giờ.

Hiện tại đúng giờ cao điểm của cả thành phố, Tưởng Thiên Du thuận lợi lên tàu điện ngầm về căn phòng nhỏ Chu Nhã thuê.

Chạng vạng tháng tư phương Bắc vẫn còn hơi lạnh, cô xách túi rau dưa vừa mua được đi nhanh theo bản năng.

Lộc cộc.

Gót giày va chạm với mặt đất phát ra tiếng vang khó chịu, bỗng nhiên Tưởng Thiên Du từ từ nheo mắt hạnh thoáng liếc về chiếc xe hơi nhỏ đỗ ở bên đường.

Xe hơi màu đen rất phổ biến, biển số xe là số địa phương, không hề nổi bật.

Cửa sổ xe mở ra một khe hở nhỏ có từng làn khói nhẹ đang bay ra.

Cô không dừng bước mà tiếp tục đi về phía trước, khi bước qua chiếc xe cô ngửi được mùi thuốc lá đậm đặc.

Có hai dáng người mơ hồ ở trong xe.

Đối với Tưởng Thiên Du cảnh tượng này cực kỳ quen thuộc, xem ra sự nghi ngờ của cảnh sát với Chu Nhã lớn hơn rất nhiều so với tưởng tượng của cô, dù sao thì người bình thường không thể hưởng thụ dịch vụ được cảnh sát theo dõi hai tư trên bảy như này nha.

Cô bình thản về nhà nhưng trong lòng lại thấy khá khó khăn, vốn định tối nay dành thời gian đi tới Anh Hoa Uyển một chuyến mà xem ra không tiện lắm rồi.

Tưởng Thiên Du bắt đầu ung dung thái cà rốt trong bếp.

Khi thả cà rốt vào nồi thịt bò sôi sùng sục tự dưng cô nghĩ ra gì đó rồi nghiêng đầu vỗ tay, trên khuôn mặt thanh tú thuộc về Chu Nhã lộ ra một nụ cười nhìn thế nào cũng thấy kỳ quái.

Đêm khuya.

Đường nhỏ trong khu nhà đã chẳng có bao nhiêu người đi lại, trừ tiếng chó mèo hoang thi thoảng vang lên thì đều chìm vào màn đêm tĩnh lặng.

Rầm!

Một cánh cửa đơn bị đóng mạnh lại khiến đèn cảm ứng trên hành lang sáng bừng lên.

Ánh đèn chiếu sáng một khoảng trước cửa, nếu có người nhìn kỹ thì có thể thấy một thân hình nhỏ xinh mặc một cái áo choàng nhỏ, đúng là Tưởng Thiên Du ăn uống no nê xong thay một bộ quần áo vận động thoải mái.

Cô ra ngoài rồi ngó trước ngó sau ở cửa một lát, bộ dạng lén lút kia làm người ta khó mà không suy nghĩ nhiều được.

Không lâu sau cô bước nhanh ra khỏi khu nhà trèo lên một chiếc xe taxi, vậy là đã biến mất vào màn đêm mênh mông rồi đó.