Núʍ ѵú bị áo cọ xát vô cùng ngứa ngáy, giữa hai chân như có một dòng suối nhỏ đang lớn dần, nước chảy không thể kiềm chế được.
Giống như buổi đêm hôm qua, khi bàn tay to của cậu cô nắm lấy bầu vυ' của cô. Cô muốn được như lúc nãy, khi âʍ ɦộ của cô kề sát với dươиɠ ѵậŧ của cậu cô.
Nhưng cô không dám, cũng không nên làm như vậy.
Hắn là cậu của cô, và làm như vậy là không đúng.
" Dao Dao, dậy đi, cậu đưa con đi gặp bác sĩ."
Cố Dục hoàn toàn không nghĩ đến phương diện kia, hắn chỉ cảm thấy cô có thể thực sự bị bệnh phát sốt.
Là một người cậu bình thường, không có khả năng mơ ước đến chính thân thể cô cháu gái ngoại của mình.
" Không cần….."
Lộ Dao từ chối với giọng điệu kéo dài.
Chính cô cũng biết rõ, cô không thể gặp người khác với khuôn mặt đỏ bừng của mình.
Cô sợ rằng cậu của cô sẽ nhìn thấy cô, tức giận hoặc phớt lờ cô.
Khi cô còn nhỏ, cô rất sợ cậu của mình.
Tuy sợ hãi, nhưng lại yêu thích.
Lộ Dao nhỏ giọng che giấu:" Chỉ là con uống quá nhiều rượu, đến giờ vẫn chưa tỉnh, trước kia con uống rượu cũng đều nhiều như thế này."
Cố Dục cũng không nghĩ gì nhiều, hắn nhớ rõ lúc cô còn nhỏ, cô cháu gái nhỏ này đã uống trộm rượu, sau khi say thì sẽ rất dính người.
Hắn cử động cổ, bóp mặt nhỏ nhắn của cô, đau khổ áp má mình vào má Lộ Dao.
Bùm bùm bùm.
Chỉ với hành động này, linh hồn của Lộ Dao ngay lập tức bị biến mất, trái tim cô đập loạn nhịp, và hơi thở của cô càng trở nên hỗn loạn.
Dường như theo bản năng, cô cũng nghiêng nghiêng đầu, gương mặt cô cùng cậu của cô dính sát lấy nhau ở cùng một điểm. Đôi môi hồng nhẹ nhàng lướt qua khuôn mặt hắn.
Mặt của hắn ấm áp, nồng và thơm quá.
Từ khi cháu gái chào đời, Cố Dục đã ôm cô vô số lần, nhưng chưa bao giờ cô lại mềm mại và gần gũi với hắn như thế này, Cố Dục không nhịn được mở miệng, " Dao……"
" Cậu…."
Một từ, chỉ với một từ, hai cánh tay cô cháu gái đã yếu ớt quàng lên cổ hắn và ngắt lời hắn, giọng nói cô ngọt ngào như nước.
Cố Dục nghe vậy trong lòng ngứa ngáy, hormone trong hắn bắt đầu tiết ra, dươиɠ ѵậŧ trên người hắn trở nên cứng rắn hơn một chút, lặng lẽ hướng về giữa hai chân, vốn chỉ cách chân hắn một khoảng rất gần.
Nhưng Cố Dục phản ứng nhanh hơn, vội vàng siết chặt bụng dưới, sợ phản ứng của cơ thể mình sẽ khiến cho cô cháu gái của hắn sợ hãi.
" Cậu…..cậu…."
Thế nhưng, cô cháu gái nhỏ ấy không cho hắn cơ hội kiềm chế, hai cánh tay từ vai hắn chuyển xuống cổ hắn siết chặt, đem khuôn mặt cô cọ xát với khuôn mặt hắn, rồi trượt xuống quai hàm của hắn.
Hơi thở của cô rất nóng và hỗn độn, tất cả đều được thở quanh cổ hắn và dưới quai hàm hắn.
Đồng thời, mông cô cũng di chuyển đến gần hắn hơn, tâm điểm giữa hai chân cô chỉ cách dươиɠ ѵậŧ của hắn một inch.
Cố Dục khẽ cau mày, hơi thở cũng đột nhiên trở nên dồn dập.