Đầu ngón tay của cậu như mang theo một dòng điện, dòng điện truyền vào cằm cô, dòng điện ấy khiến tim cô tê dại.
Cố Dục không nói gì, chỉ nhìn chằm chằm vào mắt Lộ Dao, ngón tay rời khỏi cằm, từng li từng tí hướng về phía gò má của cô.
Cảm giác điện giật trở nên mạnh hơn, Lộ Dao đầu bắt đầu choáng váng, mơ hồ nhớ tới tối hôm qua, khi cậu cọ xát ngực của mình, cảm giác cũng giống như vậy, chiếc miệng đỏ mọng hoàn toàn không tự chủ được mà mở ra: "Cậu, cậu?"
Cố Dục nghi hoặc: "Hả?"
"Con, con, con..."
Lộ Dao không nói nên lời.
Cậu chỉ chạm vào mặt cô. Cậu cưng chiều cô như vậy, từ nhỏ đến lớn luôn nhéo mặt cô như vậy, chưa từng có cảm giác gì.
Nhưng lý trí nói cho cô biết, cháu gái đối với cậu của mình không nên làm loại hành vi này, cô nên thức tỉnh, làm nũng với cậu của mình như khi còn bé, khoác tay cậu ngồi ở trên sofa, giống như cách một đứa trẻ đối với một người lớn tuổi.
Cố Dục đưa tay sờ trán của cô, cau mày nói: "Con sốt à? Sao lại bị nóng như vậy?"
"Hừ..." Trong nháy mắt mất đi khống chế, Lộ Dao đã nắm được trọng điểm trong lời nói của Cố Dục, nhẹ nhàng áp đầu vào cổ hắn, giả vờ làm theo lời hắn: "Hình như có chút, từ trước đến nay con chưa bao giờ uống nhiều rượu thế này, a, đau đầu quá, cậu, cậu ôm con đi”.
"Lớn thế này rồi còn muốn cậu ôm."
Cố Dục nghiêm túc đáp, nhưng vẫn đỡ lấy chiếc eo thon của cô, ôm cô vào lòng, hắn bế cô ngồi lên đùi mình, để cô có thể dễ dàng vùi đầu vào cổ hắn.
Cháu gái nhỏ của hắn đã như vậy từ khi còn nhỏ, luôn thích vùi vào cổ người khác khi bị ốm.
Sau khi đặt cháu gái nhỏ xuống, người đàn ông dùng một tay to ôm lấy eo cô, một tay đặt lên thái dương cô, nhẹ nhàng di chuyển qua lại, cố gắng giúp cô cháu gái nhỏ giảm bớt cảm giác nôn nao do say rượu.
Đầu óc Lộ Dao càng thêm hỗn loạn.
Đầu ngón tay cùng lòng bàn tay nóng như lửa đốt, dưới sự đυ.ng chạm của hắn, một cảm giác ngứa ngáy kỳ dị lan khắp toàn thân, điên cuồng nghiền nát lý trí của Lộ Dao, một luồng nhiệt rạo rực tràn ra từ phía dưới.
Hai tay ôm lấy hắn vội vàng dùng sức, hai đầu gối tách ra ép vào thành sofa mượn lực, Lộ Dao cố gắng hết sức tránh cho bộ phận nhạy cảm tiếp xúc với cơ thể của cậu, nếu không thì cậu sẽ phát hiện phía dưới ướt.
Nhưng càng sợ hãi, lại càng sẽ xảy ra, lực không đều, mông cô nặng nề ngã vào lòng Cố Dục.
Hai chân tách ra đập vào thân cây bạc giữa dây đai của Cố Dục.
Va chạm đột ngột khiến cơ thể Lộ Dao mềm nhũn, cả người ngã vào trong ngực Cố Dục, du͙© vọиɠ không thể kìm nén mà rêи ɾỉ một tiếng: "A..."
Vừa rồi thật thoải mái, thật thoải mái, cô chưa từng có loại cảm giác này.
Chỉ trong vài phút, đáy quần của Cố Dục đã bị tấn công hai lần. Lần đầu tiên không nghĩ đến chuyện kia cũng không cảm thấy gì, nhưng lần này ...
Hắn cảm thấy rõ ràng côn ŧᏂịŧ nhạy cảm của mình đang ấn vào hoa huyệt của cô cháu gái nhỏ. Mặc dù cách một lớp quần nhưng sự tiếp xúc của bộ phận nhạy cảm cũng đủ kí©ɧ ŧɧí©ɧ mạnh mẽ hoocmon của đàn ông, hắn chỉ cảm thấy giữa hai chân phập phồng, còn côn ŧᏂịŧ bị nhốt trong quần thì thực sự cứng hơn một chút.
Hắn vội vàng duỗi tay ra, hắn ôm chặt eo cô, lặng lẽ đem dịch cô ra khỏi bộ phận nhạy cảm của mình.
"Cậu, cậu..."
Cảm nhận được bàn tay đặt trên eo mình, Lộ Do khó chịu đến sắp khóc.
Vừa rồi, khi hắn đỡ eo cô điều chỉnh tư thế ngồi, quần áo của hắn xẹt qua ngực cô. Bây giờ đang là mùa hè, cô chỉ mặc một chiếc váy mỏng, chất liệu vải căn bản không chịu được cảm giác rạo rực tiếp xúc da thịt, cô cảm giác được áo sơ mi của hắn đang cọ vào ngực cô...