Lạc Thù muốn sống.
Tiểu cung nữ dựa sát vào một chút, tách chân dài trắng thon ra, đầu gối có chút sưng đỏ quỳ lên tấm đệm, huyệt mềm trắng nõn giữa hai chân không có lông, cánh hoa hai bên hơi hơi khép mở, lộ ra một chút dịch thể.
Thiếu Đế mở mắt ra, đúng lúc nhìn thấy một màn này, côn ŧᏂịŧ dưới thân càng nhô lên cao hơn.
Lúc này thiếu niên ngược lại không nó gòi, chỉ là thẳng tắp nhìn chằm chằm vào động tác của nàng, Lạc Thù đỏ mặt xin chỉ thị: "Vương thượng, vậy nô tỳ bắt đầu đây."
Doanh Chính ngầm đồng ý.
Sau đó tiểu cung nữ liền đứng dậy quỳ ngồi ở trên đùi thiếu niên Đế Vương, thời điểm ngồi xuống, côn ŧᏂịŧ thiếu niên nhếch lên đâm chọt vào hoa tâm của nàng, lại thuận theo động tác của nàng bật lên một cái.
Thiếu niên thoáng cái hô hấp dồn dập, thở gấp đưa tay tuốt vài cái côn ŧᏂịŧ cứng rắn như sắt của bản thân, lại đi bóp cái vυ' trắng nõn của tiểu cung nữ.
Vành tai Lạc Thù như bị phỏng, không dám nói gì, chỉ giang hai chân càng rộng hơn, làm cho cửa huyệt mở lớn chút, tay nhỏ nắm dương căn to lớn của Doanh Chính, để qυყ đầυ nhắm ngay hoa huyệt, thẳng tắp ngồi xuống.
Huyệt xử nữ chặt khít, lúc đầu chật chội khó tiến, sắc mặt thiếu nữ trắng nhợt, cắn răng thả rơi người xuống, hoàn toàn nuốt vào côn ŧᏂịŧ của Thiếu Đế.
Doanh Chính kêu lên một tiếng buồn bực, cảm giác dưới thân bị vô số cái miệng nhỏ nhắn vẫn luôn hấp thụ, ướŧ áŧ ấm áp.
Chặt đến mức da đầu hắn run lên, căn bản không cần Lạc Thù nói thêm cái gì, hắn gần như theo bản năng thẳng lưng đưa đẩy vài cái lên trên.
Thiếu niên Doanh Chính hiển nhiên bình thường cũng không bỏ qua rèn luyện cưỡi ngựa bắn cung, thân hình cao lớn, eo bụng căng đầy, theo động tác hướng lên cắm huyệt của hắn, phần bụng siết chặt, cơ bắp rõ ràng.
Lạc Thù bị động tác của hắn thúc từ trên xuống dưới, một đôi vυ' bay loạn, nàng cúi đầu nhìn xuống, đã nhìn thấy giữa háng thiếu niên gân xanh uốn lượn nổi lên.
Côn ŧᏂịŧ màu đỏ tím ra ra vào vào trong tiểu huyệt, bộ lông xoắn dính vào chỗ hai người giao hợp, hai túi tinh vỗ vào trên cặp mông trắng noãn của thiếu nữ, truyền đến thanh âm đùng đùng.
Lực của hắn quá lớn, cơ hồ là hắn dùng lực thúc một cái, đầu Lạc Thù cũng phải chạm được đỉnh màn tơ.
Thiếu nữ giống như cây lục bình, bị làm lắc lư đến chóng mặt, chỉ có lúc đầu là đau, qua lại mấy cái, trong âʍ đa͙σ bài tiết dịch thể hóa giải đau đớn, cũng làm cho thiếu niên bắt đầu trôi chảy làm càng lúc càng nhanh.
Doanh Chính tựa hồ không chịu nổi bộ dáng mềm mại không xương của nàng, khiến cho hắn càng thúc tới nhanh hơn.
Hắn bóp vongd eo tiểu cung nữ, âm thanh trầm thấp ra lệnh cưỡng chế nàng: "Vịn vai cô."
Tiểu cung nữ ừ một tiếng, thanh âm vừa nhẹ vừa mềm, cũng nghe lời đưa tay để lên, sờ đến cánh tay rắn chắc hữu lực của hắn, còn vô ý thức sờ loạn vài cái.
Hô hấp thiếu niên nặng thêm vài phần, yết hầu chuyển động, nói: "Đỡ cho tốt."
Sau đó chính là tiết tấu va chạm như mưa to gió lớn, dương căn to lớn nương theo thanh âm đùng đùng mãnh liệt đưa đẩy, nhiều lần đều đội lên đáy hoa tâm của tiểu cung nữ, qυყ đầυ đánh lên cái chỗ thịt mềm kia rồi lại rút ra ngay ngắn, không chờ nghỉ, lại thẳng tắp cắm vào.
Rõ ràng là lần đầu tiên làm chuyện phòng the, nhưng thế tới hung mãnh, làm cho Lạc Thù trợn mắt nhìn thẳng, bờ môi khẽ nhếch, ừ ừ a a không ngừng, bị thọc đến quá sâu kêu một tiếng, bị làm đến thoải mái hừ một tiếng.
Thiếu Đế bị nàng y y nha nha gọi bậy làm cho hắn càng thêm phấn khởi, gắt gao nhìn chằm chằm vào chỗ hai người giao hợp dính liền lấy nhau, nhìn thịt mềm mị diễm của tiểu cung nữ bị làm đến đỏ au lại lật tung ra.
Cho đến khi bên trong tẩm điện còn thừa lại ánh nến dần dần ảm đạm, thiếu niên mới chống đỡ lấy chỗ sâu trong hoa huyệt của Lạc Thù, thở gấp bắn vào tất cả tϊиɧ ɖϊ©h͙.