Bọn họ ăn trưa xong, quyết định ngồi đó nhâm nhi một tách trà Atiso.
Lệ Hằng ân cần cầm lấy tách trà nóng hổi của Khánh Ngân thổi phù phù, đến khi trà chỉ còn âm ấm mới đưa qua cho em ấy :
– Đây, em uống đi, ấm rồi.
Lan Khuê nhìn một cảnh vợ chồng người ta tình tứ thì có chút tủi thân len lỏi. Nàng nhìn lên đám mây kia, trôi lơ đãng, chợt nhớ mình cũng có chồng mà. Cười nhạt một cái, chồng mình hận mình còn không hết, đâu ra mà yêu thương, ấm áp.
Nàng xoay qua nhìn Phạm Hương đang cầm tách trà trên tay thổi phù phù, lắc đầu.
Phạm Hương thổi nguội tách trà trên tay mình rồi đưa qua cho Lan Khuê, nói nhỏ nhỏ như sợ ai nghe thấy :
– Nè, uống đi, nguội rồi.
– Hả, chị nói cái gì ? – Lan Khuê nhìn Phạm Hương đang đưa tách trà cho mình, nói lí nhí trong miệng, quả thật nàng không nghe được cô nói cái gì nên mới hỏi lại, chứ không có ý chọc ghẹo gì Phạm Hương hết.
– Tôi nói tôi lỡ thổi tách trà của tôi nguội ngắc rồi, đổi đi, em uống giùm tôi, tôi thích uống trà nóng hơn. – Phạm Hương trưng ra bộ mặt bất mãn nhìn nàng. Người ta đã lén lút rồi mà còn hỏi lại, khiến cho hai đứa kia nhìn cô đơm đơm.
Lan Khuê gật gù rồi đổi tách trà qua cho Phạm Hương. Nhưng đến khi cầm tách trà của Phạm Hương trên tay thì nàng mới thấy, ơ, trà đâu có nguội ngắc như lời cô nói, vẫn âm ấm dễ chịu và vừa miệng lắm đây này. Rồi lại nhìn Phạm Hương đang cầm tách trà của nàng trên tay, tiếp tục thổi phì phì, ơ, sao bảo thích uống trà nóng. Thật khó hiểu…..>..< Thật là không thể nói một câu nào đàng hoàng mà lọt lỗ tai được, người gì đâu kì cục. Nàng lủi thủi đem gối mền leo lên giường, nằm ở góc giường rồi ngủ thϊếp đi.
Phạm Hương ngồi dựa ở giường tiếp tục xem Ipad, lâu lâu liếc qua xem nàng thế nào. Thời tiết lạnh lạnh của Đà Lạt thật khiến con người ta muốn ngủ một giấc đến sáng. Bỏ Ipad xuống, ngắm nhìn nàng, khuôn mặt ấy khi ngủ thật giống một thiên thần, không vướng bụi trần, chỉ vì Phạm Hương mà vấy bẩn, cả trong giấc ngủ mà chân mày cũng còn nhíu chặt lại, chứng tỏ nàng đang không có cảm giác an toàn.
Chợt phì cười. Phạm Hương nhìn chiếc giường rộng rãi, có hai cái gối, hai cái mền và một cái gối ôm. Cô đem một cái mền và một cái gối ôm đem dẹp vào cái tủ gần đó. Trèo lên giường, kéo sát nàng dính với mình, ôm chặt.
Chân mày của ai đó đang nhíu chặt tự dưng dãn ra.
#Moon