Bạch Tiểu Ảnh bước đi khập khiễng một lúc lâu mới có thể quay trở lại lớp học.
Bây giờ đang là giờ nghỉ trưa, cô và Chung Thiên không cùng nhau trở về lớp nên không ai có thể nghi ngờ gì cả, nếu họ có quay lại cùng nhau cũng không ai nghĩ họ là một cặp. Cô quá bình thường còn Chung Thiên thì quá chói lọi.
Dạ dày của Bạch Tiểu Ảnh rất khó chịu, trong tiểu huyệt của cô có quá nhiều thứ, mỗi khi cô cử động đều rất cố gắng để chúng không rơi ra ngoài. Sau khi Bạch Tiểu Ảnh trở lại lớp học, cô nằm gục đầu lên bàn. Chung Thiên đã cấm cô lấy trứng rung ra nên cô không dám lấy nó ra, bằng không Chung Thiên sẽ nghĩ ra một số cách kỳ lạ để hành hạ cô mà cô không thể đoán nổi.
*
"Sao vậy. Đến kỳ kinh nguyệt à?"
"Tớ chỉ hơi khó chịu thôi."
Bạch Tiểu Ảnh nằm trên mặt bàn một lúc mới nghe thấy giọng nói trêu chọc quen thuộc.
Thời Mẫn là bạn cùng bàn của cô. Cậu ta rất thích đùa giỡn với mọi người. Hầu như tất cả các cô gái trong lớp đều bị cậu ta quấy rối và trêu chọc, Bạch Tiểu Ảnh cũng không ngoại lệ.
“Nhân tiện, buổi trưa cậu có ở cùng Chung Thiên không?” Thời Mẫn trầm giọng hỏi.
Bạch Tiểu Ảnh sửng sốt. Rõ ràng họ đã rất cẩn thận, làm sao Thời Mẫn lại phát hiện ra?
"Hai người thật sự có quan hệ sao?"
Thời Mẫn chỉ muốn hỏi thăm dò, nhưng nhìn thấy phản ứng của Bạch Tiểu Ảnh, trong lòng liền chắc chắn.
"Không... Buổi trưa tôi không ở cùng cậu ấy, làm sao chúng tôi liên quan gì đến nhau được." Bạch Tiểu Ảnh lắc đầu.
Hai người họ không thể yêu nhau. Chung Thiên ghét cô và cô cũng xứng đáng với điều đó. Biết đối phương đã có người mình thích mà cô vẫn không chịu buông tay.
Mối quan hệ thể xác giữa cô và Chung Thiên đã kéo dài gần một năm. Cô cho rằng Chung Thiên đã quen với mình, thậm chí còn mơ tưởng rằng đối phương có thể dần dần yêu mình, dù sao thì Chung Thiên cũng rất nhẹ nhàng trong khi làʍ t̠ìиɦ đối với cô.
Tuy nhiên, khi Vương Thanh đến, mọi nỗ lực của cô đều trở lên vô ích.
Vương Thanh mới chuyển đến trường được một tuần, Chung Thiên đã đề nghị cô chấm dứt mối quan hệ này.
Hóa ra không thích thì vẫn là không thích. Cho dù cô có cố gắng thế nào để làm hài lòng anh thì cũng chỉ là lãng phí công sức mà thôi.
*
Tay Bạch Tiểu Ảnh cầm điện thoại càng lúc càng chặt. Gần đây, nhu cầu của Chung Thiên ngày càng trở nên quá đáng. Cô biết đối phương đang muốn cô sớm chủ động chấm dứt quan hệ.
Nhưng Bạch Tiểu Ảnh vẫn không chịu lên tiếng.
Bạch Tiểu Ảnh lẻn vào nhà vệ sinh nam.
[Một, hai, ba...bốn. 】
Bạch Tiểu Ảnh sợ hãi run tay, đẩy cửa gian thứ tư ra, bị người bên trong kéo vào.