Đối Tượng Công Lược Có Thuật Đọc Tâm

Chương 2: Nam chính trọng sinh

Nam chủ ngay từ đầu cũng không biết nàng.

Sau khi tìm khắp nơi cũng không thấy nàng còn tưởng rằng nàng đã xảy ra chuyện ngoài ý muốn.

Nhiều lần nghĩ cách hỏi thăm tin tức của nàng, có ý muốn cứu nàng.

Kết quả cuối cùng lại phát hiện nàng mới là đầu sỏ gây tội khiến dẫn mẫu thân hắn chết thảm, nam chủ lập tức liền hắc hóa.

Hắn thề với trời sẽ dùng một đao gϊếŧ chết nguyên chủ và gian phu để báo thù cho mẹ.

Kết quả hắn liền trọng sinh.

Trọng sinh ngay khi ngã vào hồ nước băng.

Lúc này đây, hắn không hôn mê, mà lập tức chạy về nhà, chẳng những thành công cứu mẫu thân, còn vừa vặn bắt nguyên chủ và gian phu.

Vương triều Đại Lương trừng trị rất nghiêm khắc với việc gian da^ʍ, nhưng nam chủ trọng sinh biết gian phu có lai lịch không nhỏ. Bởi vậy không đưa người đi quan phủ, mà giữ hai người lại xử lý theo cách riêng của mình.

Máu của nguyên chủ cứ từ từ chảy ra ngoài đến lúc máu khô lại, rồi chết đi trong tay nam chủ. Một cái chết cực kì đau khổ.

Nguyễn Kiều: “……”

Nàng quay đầu lại nhìn thoáng qua mẫu thân của nam chủ, không biết bị thương như thế nào nằm trên mặt đất, lại nhìn gian phu đau đớn muốn chết quỳ trên mặt đất, nhịn không được đen mặt, nam chủ có thể tin tưởng nàng không làm việc này không?

Nguyễn Kiều không nhịn xuống lại đạp tên gian phu đầu sỏ gây tội một cái. Đồ chó, không có ý tốt câu dẫn nguyên chủ gian da^ʍ, đến lúc chơi chán rồi, lại đưa nguyên chủ bán đến câu lan viện.

Đối với loại tra nam như vậy, Nguyễn Kiều từ trước đến nay đều không thủ hạ lưu tình.

Ở thời mạt thế, phụ nữ chính là tài nguyên, nếu không có đủ năng lực tự bảo vệ bản thân thì nàng đã bị người cho ăn mất từ lâu rồi.

Nguyễn Kiều trong tay đầu máu tăng thi, nàng gϊếŧ qua bao nhiêu nam nhân còn không biết ý đồ xấu của hắn.

Sau nàng lại có hung danh bên ngoài, dị năng cũng thành cao cấp nhất trong một nhóm, mới dần không có người dám có ý đồ gì với nàng.

Đối với Khâu Dương, thật ra nàng cũng có sát ý. Nhưng trong lòng nàng hiểu rõ, cho dù là xuyên sách thì nơi này cũng bị tác giả đặt giả thiết ở cổ đại.

Mỗi một nơi ở cổ đại khi ra ngoài đều cần có người dẫn đường, không có người dẫn đường thì căn bản là một bước khó đi.

Hơn nữa Khâu Dương tới nơi này phỏng chừng không ít người cũng thấy được, nếu nàng gϊếŧ người mà không tìm được nơi thích hợp để giấu xác thì căn bản nàng cũng khó mà che đậy.