Hôm nay Xử Nữ tăng ca, đến giờ tan làm thì cũng là giờ cao điểm ban đêm, bởi vì giờ này theo cách nghĩ của cô là giờ phố lên đèn, là giờ bắt đầu của các cuộc chơi cháy phố.
Xử Nữ mệt mỏi đứng trước công ty, xe của cô vừa mới hư hôm qua phải đem sửa gấp nên giờ chỉ có nước là tự bắt xe về nhà.
Trong ba người thì chỉ có mình cô là có xe, Nhân Mã sinh viên thì không nói, mà Song Ngư thì đến tận giờ bằng lái còn chưa dám học huống gì bảo cô lái xe đến đón mình.
Dự tính Xử Nữ bắt taxi về nhà, đứng chưa được năm phút thì một chiếc xe màu đen đầy mùi tiền đột nhiên dừng ngay trước mặt cô.
Kính xe dần hạ xuống, một gương mặt cũng dần lộ ra.
Khi người trong xe đã lộ diện, thì vẻ mặt Xử Nữ mới là điều đáng chú ý nhất.
Tuy người đàn ông trong xe rất đẹp mắt, nhưng biểu hiện của cô như đang thấy quỷ hơn là thấy trai đẹp.
"Lên xe tôi đưa cô về." Giọng nói từ tính của người đàn ông vang lên, gương mặt lẫn lời đều hoàn toàn không lộ ra được một cảm xúc gì bên trong.
Còn Xử Nữ thì đang bận trợn mắt ngạc nhiên đứng chôn chân tại chỗ luôn rồi chứ ở đó mà bảo cô lên xe.
Bởi vì sao á, vì người đàn ông này chính là bạn trai cũ của cô Hoàng Kim Ngưu.
"Không cần đâu, tôi đang bắt xe rồi."
Xử Nữ cố gắng bình tĩnh lại rồi từ chối, thì vừa dứt lời là tiếng còi của mấy chiếc xe đằng sau xe Kim Ngưu ầm ĩ vang lên.
"Nhanh lên xe, cô muốn bị người ta mắng à."
Xử Nữ quáng gà lóng ngóng tay chân, cuối cùng cũng quyết định vào xe. Đang mở cửa tính ngồi ghế sau thì Kim Ngưu đột nhiên bấm còi xe một cái làm cô giật cả mình.
"Lên trên ngồi, cô ngồi sau chẳng khác nào bảo tôi là tài xế riêng cho cô cả."
Cô biết bây giờ không phải lúc để tranh cãi nên đành nghe lời mở cửa ngồi xuống cạnh ghế lái Kim Ngưu. Nói địa chỉ, xong xuôi mọi thứ thì xe cũng xuất phát.
Suốt đoạn đường, nếu nói không khí bên ngoài náo nhiệt bao nhiêu thì bên trong xe bọn họ lại ngột ngạt bấy nhiêu.
Xử Nữ đành lấy điện thoại ra lướt mạng nhầm để vơi bớt sự ngại ngùng của mình.
Đến giờ cô cũng không biết vì sao bản thân lại leo lên xe nữa, còn là xe của bạn trai cũ, giờ thấy ngại thì cũng đã quá muộn màng rồi.
Xử Nữ tập trung lướt điện thoại để làm phân tâm đi sự hiện diện của người bên cạnh, nhưng đang đi thì xe bỗng dừng đột ngột làm cả người cô cũng vô thức nhào nhẹ về phía trước.
"Xin lỗi, tôi tưởng phía trước có vật cản." Kim Ngưu lạnh lùng giải thích cho sự việc vừa rồi.
Xử Nữ chỉ ừm nhẹ một tiếng rồi tiếp tục lướt mạng, chơi game.
Bình yên chưa được bao lâu thì xe bỗng nhiên rẽ hướng quá đột ngột, cả người Xử Nữ cũng theo quán tính mà ngã sang một bên.
Cô hoảng sợ, mắt trợn tròn nhìn qua người bên cạnh, nhưng đáp lại vẫn là gương mặt không một biến sắc cất lời, "Tôi rẽ có hơi đột ngột, xin lỗi."
Xử Nữ âm thầm liếc xéo Kim Ngưu, nhưng rồi vẫn tiếp tục chú tâm vào điện thoại đang đọc dở một bài viết trên đó.
Nhưng mà, cũng sau sự việc này thì một loạt sự việc khác vẫn tiếp tục diễn đến. Cô rất quan ngại cho tài lái xe của Kim Ngưu, bởi vì đoạn đường anh lựa đi toàn là ổ gà, còn lái kiểu gì mà còn thua cô lái nữa.
Rõ ràng khi xưa tay lái anh vô cùng vô cùng tốt kia mà? Hay là sau này được trợ lý chở đi sướиɠ quá nên quên cách cầm lái rồi?!
Nghĩ phong phú vậy thôi chứ Xử Nữ nào đâu dám nói thành lời, sợ anh tức giận rồi ném cô giữa đường nữa thì hay.
Xử Nữ cũng hết tâm trạng lướt điện thoại, cô bỏ vào túi xách rồi đưa mắt nhìn ra ngoài cửa sổ. Vậy mà từ lúc này xe chạy cảm giác ổn định đến lạ.
Cô đang hoài nghi, tên này lúc nãy cố ý làm vậy để trả thù cô đúng không?!
Xì! Trẻ con!
Lúc cô đang thầm mắng anh trong lòng thì điện thoại Kim Ngưu bỗng đổ chuông.
Anh chấp nhận, vì kết nối với tai nghe không dây nên Xử Nữ cũng chẳng nghe được người gọi là ai.
"Đang về rồi đây."
Giọng Kim Ngưu tuy vẫn lạnh nhạt như thường, nhưng để ý kĩ sẽ thấy có phần dịu nhẹ trong lời của anh.
Xử Nữ chán quá nên sinh tò mò, không lẽ là bạn gái gọi?
"Sẽ ăn cơm mà, đợi chút nữa thôi."
Giọng Kim Ngưu đều đều vang trong xe tĩnh lặng, nhưng lòng Xử Nữ bây giờ thì không có tĩnh lặng như giọng anh đâu.
Mang danh bạn gái cũ, cô đảm bảo hiện tại anh đang nói chuyện với phụ nữ! Còn với thái độ rất cưng chiều!
Thấy ánh mắt Kim Ngưu nhìn vào gương, Xử Nữ cũng nhìn theo, nhìn xong thì càng bất ngờ hơn.
Hàng ghế sau đang đặt trên đó là một bó hoa hồng cực lớn, nhìn có thể đoán là bó hoa 99 bông hồng, còn bên cạnh là một túi đựng.
Cô biết hãng này, đây là một hãng túi xách nổi tiếng với giá bằng nguyên một tháng lương của cô.
Giọng anh vẫn lành lạnh vang lên, "Hoa và quà đã có rồi, về sẽ đưa ngay."
Rõ ràng lời Kim Ngưu nói là "đưa", nhưng không biết vào tai của Xử Nữ như thế nào lại thành chữ "tặng". Thế là nguyên đoạn đường cô đều nghĩ rằng đồ là anh muốn tặng cho người phụ nữ này.
Không biết sao nghĩ đến đây lòng Xử Nữ liền chùng xuống, cũng chẳng buồn hứng mà tò mò hay gì nữa.
Kim Ngưu nói xong liền cúp máy song mắt không tự chủ liền nhìn sang người bên cạnh.
Thấy cô vẫn bộ dáng chú tâm nhìn cảnh vật bên ngoài, tâm trạng anh cũng thay đổi thành bực mình, môi mím thành một đường, vẻ mặt trông khá khó chịu.
Xe cuối cùng đã đến chung cư Xử Nữ, cô nhanh chóng nói cảm ơn rồi xuống xe. Nhưng trước khi đi, cô lưỡng lự, có chút phân vân là nên nói hay không, sau vẫn lựa chọn nói.
"Này Kim Ngưu."
Kim Ngưu thoáng bất ngờ nhưng cũng nhanh trở lại vẻ ảm đạm như cũ. Chỉ là lâu rồi mới nghe cô gọi tên mình, anh có chút không ngờ đến.
Xử Nữ nói vào trọng tâm, "Phụ nữ nhạy cảm lắm, anh đã xác định mối quan hệ với họ thì phải đối xử họ một cách nhẹ nhàng nhất, chứ đừng dùng cái mặt đen như chì và cái giọng lạnh nhạt đó để nói chuyện yêu đương."
Như sợ Kim Ngưu nổi giận, Xử Nữ nói xong liền gấp rút quay đầu chạy ngay vào khu chung cư, để lại anh với gương mặt lạnh nhạt có vẻ chưa load được vấn đề.
Thấy bóng dáng Xử Nữ ngày càng nhỏ dần, Kim Ngưu giờ mới nhận ra ý trong lời cô nói.
Anh tức giận cười khẩy một tiếng, nghiến răng như đang kiềm lại cơn giận của mình.
Ý Xử Nữ là anh đang có bạn gái, và thái độ anh với người bạn gái này không tốt nên có ý muốn khuyên nhủ anh?
Mà cơ sở để dám chắc anh đã có bạn gái bằng việc thấy ghế sau có hoa và một túi quà?
Kim Ngưu tự đặt ra giả thuyết trong đầu, nhưng cũng tự khẳng định chắc chắn mọi chuyện đều như vậy.
Anh tức đến bật cười, không hiểu trong đầu cô bạn gái cũ này của mình sao bao năm vẫn như vậy, nhất là cái sự giàu trí tưởng tượng và vẽ chuyện của cô.
........
Hôm nay Thiên Yết tham gia một buổi gặp mặt nho nhỏ với đoàn phim mà cô đang hợp tác. Chính là bộ đang chuyển thể từ truyện của mình.
Lần này chỉ là gặp mặt những nhân vật cỡ lớn trong đoàn thôi, như hai vị đạo diễn, nam nữ chính và vài người quan trọng khác.
Thiên Yết cũng đã sửa soạn cho bản thân đẹp nhất có thể mà không hề cảm giác phô trương hay màu mè gì. Vì vậy mà lúc vào phòng, trừ đạo diễn ra thì hầu như ai cũng đều bất ngờ, có người còn tưởng cô là nghệ sĩ mới nào mới vào nghề.
Nhìn lại bản thân khi ra đường và bản thân lúc ở nhà, Thiên Yết thầm chậc lưỡi, cũng may là không ai thấy dáng vẻ như con khùng lúc ở nhà của cô.
"Đến giờ tôi vẫn không tin được tác giả Tôn Nữ Thiên lại là một cô gái xinh đẹp như vậy, tôi còn tưởng là nghệ sĩ mới nào đó nữa chứ." Người đàn ông ngồi trong bàn lên tiếng, đó là Trịnh Trần, là nam chính của bộ phim này.
Anh vừa dứt lời thì những người xung quanh cũng phá lên cười, tỏ ý đồng tình.
"Mọi người cũng biết tôi là một fan cứng của Tôn Nữ Thiên mà, đó giờ tôi nghĩ tác giả là một người lớn tuổi và có tâm hồn sâu sắc pha lẫn chút gì đó là người đã từng trải sự đời. Vậy mà không ngờ thần tượng tôi hâm mộ lại xinh đẹp và trẻ đến như vậy, còn trẻ hơn tôi tận hai tuổi."
Đến lượt người phụ nữ xinh đẹp khác lên tiếng, đó là nữ chính Vân Anh, một nữ diễn viên theo đuổi phong cách nhẹ nhàng, dịu dàng.
Mọi người đều cười nói rất vui vẻ, hòa hợp vô cùng nên Thiên Yết cũng thoải mái cười đùa theo.
"Hôm thử vai tôi thấy cô đội mũ, mang khẩu trang kín cả người, hình như cô bị cảm đúng không? Tôi nghe vậy." Trịnh Trần bắt chuyện với Thiên Yết.
"À, đúng là tại lúc đó tôi bị cảm nên phải bịt kín như vậy." Thiên Yết cười vui vẻ giải thích, nhưng thật ra bị cảm là nói dối, sự thật thì ngày hôm đó cô chưa gội đầu, rồi còn ngủ quên nữa, không kịp make up gì nên phải đội mũ, mang khẩu trang thôi.
Mọi người vui vẻ trò chuyện ăn uống, chưa được bao lâu thì đạo diễn Long có điện thoại, đành rời khỏi phòng để nghe.
Một lúc sau thấy ông quay về, mà bên cạnh lại có thêm người xuất hiện.
Nhưng Thiên Yết nào đâu biết, cô còn đang bận nói chuyện cười hihi với nam nữ chính kia kìa.
"Có chuyện gì mà vui quá vậy Thiên Yết." Giọng nam trầm thấp vang trên đầu, nghe rõ còn nghe được ý cười trong lời nói đó.
Mà cốt là Thiên Yết nghe xong cảm thấy giọng nói này rất quen tai, cô giật mình quay sang đằng sau thì mọi sự bất ngờ đều hiện rõ trên nét mặt.
"Cự Giải! Sao anh ở đây?!"
Trái với vẻ ngạc nhiên của Thiên Yết thì Cự Giải chỉ nở nụ cười.
Vị đạo diễn đứng bên cạnh thấy hai người quen biết nhau thì cũng rất bất ngờ, liền nhanh trí mời Cự Giải ngồi xuống ghế cạnh Thiên Yết, còn mình thì qua ngồi chỗ khác.
"Giới thiệu mọi người biết, đây là tổng giám đốc Lâm Cự Giải, cũng là nhà tài trợ chính của đoàn phim chúng ta."
Dứt lời, trừ những người đã biết thì Thiên Yết và nam nữ chính hay vài người khác đều rất ngạc nhiên.
Nếu là người trong nghề thì ít nhiều đều biết đến Cự Giải, không thì cũng biết anh qua cái biệt danh không mấy hay ho kia.
Nhưng điều không thể ngờ là vị tổng giám đốc này lại đẹp trai đến vậy, nói là nghệ sĩ thì họ cũng tin nữa là.
Mà thêm nữa, bọn họ cũng không ngừng đưa ánh mắt sang Thiên Yết, vị tác giả này quen với Cự Giải, chắc chắn bối cảnh cũng thâm sâu không kém.
Buổi tiệc ban đầu rất thú vị và vui vẻ, nhưng sau khi Cự Giải xuất hiện thì không khí có phần dè chừng thấy rõ. Bọn họ cơ bản là ngại đến vị tổng giám đốc nức tiếng thâm độc này.
Trong lòng Thiên Yết cũng ngổn ngang lắm, vậy mà không ngờ Cự Giải lại chính là nhà tài trợ chính của đoàn phim cô.
"Ăn vào, dạo này thấy em ốm rõ đấy."
Một con tôm đặt vào chén Thiên Yết, cô ngẩng lên nhìn Cự Giải, đối diện vẫn là nụ cười yêu nghiệt đó.
Thiên Yết ngại ngùng vén một bên tóc sau tai, cô gật đầu cảm ơn xong vẫn vẫn chưa ăn ngay, chỉ cầm đũa khẩy qua khẩy lại con tôm trong chén.
Cự Giải vẫn quan sát mọi nhất cử của Thiên Yết, anh mở lời, "Sao vậy? Anh nhớ là em thích ăn tôm mà."
Đúng là cô thích ăn tôm, nhưng mà là tôm đã lột vỏ.
Thiên Yết nghĩ thì vậy nhưng không dám nói ra, chỉ cười rồi bảo chút sẽ ăn, nhưng làm sao có thể qua được con mắt tinh tường của Cự Giải được
Anh lại nở nụ cười, đưa ra ý định, "Nếu không ngại thì anh lột vỏ tôm cho em."
Thiên Yết như sợ nghe nhầm, "Anh lột cho em á?"
Cự Giải vẫn giữ thái độ điềm nhiên gật đầu, điều này làm Thiên Yết thêm phần không tin, song vẫn muốn đùa bằng việc kí©ɧ ŧɧí©ɧ anh một chút.
"Chắc không đó? Anh lột được thì lột nè."
Cô chỉ nghĩ là anh nói đùa nên đã liều mà thách anh, ấy vậy mà không ngờ anh rất thản nhiên cầm con tôm lên rồi lột thật.
Hành động này rõ ràng là đã được những người khác trên bàn ăn thu vào tầm mắt.
Lạch cạch.
Âm thanh đũa muỗng rơi xuống tạo thành âm thanh chói tai rõ mồn một vang trong phòng.
"A xin lỗi mọi người, tôi lỡ tay làm rớt haha." Trịnh Trần ngại ngùng gãi gãi đầu nhìn mọi người cười.
Nhưng bọn họ đây đều thừa biết là chính hành động cầm tôm của Cự Giải đã làm cho họ chấn động, điển hình như Trịnh Trần sốc đến độ còn làm rơi cả đũa.
Hình ảnh con sói ngang tàn điên rồ của cậu cả nhà họ Lâm nhanh chóng bị vỡ hết trước lúc này.
Mọi người càng giám chắc giữa Cự Giải và Thiên Yết có gian tình!
Thiên Yết thì vẫn còn mê man lắm, cô không nghĩ anh sẽ để bàn tay kí hợp đồng tiền tỉ này của mình để lột vỏ tôm cho cô.
Nghĩ đến đây thôi tự nhiên thấy con tôm bình thường này bỗng trở nên sang trọng như mấy con tôm hùm Alaska vậy nè.
Và thế là suốt bữa ăn, Thiên Yết nhận được rất nhiều sự săn sóc đặc biệt từ Cự Giải, chăm cô như đang chăm người nhà.
Ôi con tim hai mươi bốn năm ế mòn này của Thiên Yết đã rung rinh rồi!!!
Thật ra đúng là khi xưa Thiên Yết từng thích anh là thật, nhưng cũng hết thích là thật. Nhưng dù sao thì đến tận bây giờ, nếu xét theo tổng thể thì Cự Giải quả là sự lựa chọn hàng đầu của mình vì anh đúng gu cô mà.
Vả lại cuộc đời của Thiên Yết đến giờ thì Cự Giải là người đầu tiên phái nam lột vỏ tôm cho cô, trừ ba cô ra.
Những cảm xúc bồi hồi này vẫn còn tiếp diễn cho đến tận lúc tan tiệc.
Hôm nay Thiên Yết bắt xe đi nên lúc về cũng dự định bắt xe tiếp, nhưng Cự Giải không cho rồi ngỏ ý muốn đưa cô về cho an toàn.
Thế là cô liền đồng ý ngay.
"Cài dây an toàn vào Thiên Yết." Cô đang vui vẻ vẫy tay tạm biệt mọi người thì lời nhắc nhở của Cự Giải như đang kéo cô về với thực tại.
Thấy Thiên Yết vẫn còn ngơ ngơ ngác ngác, Cự Giải hết cách đành tự thắt luôn cho cô.
Hai người cũng vì thế mà gần như dựa sát vào nhau, gần đến nỗi Thiên Yết còn ngửi được cả hương thơm nhè nhẹ nhưng đầy nam tính của Cự Giải, làm cho con tim của cô đã đập nay càng đập mạnh hơn.
Trời ơi, không uổng công cô đã lấy Cự Giải làm hình mẫu cho nam chính truyện mới của mình.
Vừa đẹp trai lại vừa ga lăng như này, vậy mà cái danh con sói điên nhà họ Lâm vẫn gắn vào người anh như một cái mác cố định. Thiên Yết thầm than thở trong lòng.
Cả hai ổn định xong liền di chuyển, trong lúc đi, Thiên Yết vẫn im lặng như đang chìm vào thế giới riêng của mình.
Nhìn vẻ mặt đang tĩnh lặng của cô nhưng thật ra tâm thì đang loạn xà ngầu đây.
Mà Thiên Yết là người đơn giản, đã thích thì tiến mà đã tiến thì xác định tới luôn. Thế là một suy nghĩ chớp nhoáng xuất hiện trong đầu, cô liền lấy điện thoại ra rồi nhắn tin cho cô bạn thân mình.
[Thiên mỹ nữ Yết: Sư Tử, bắt đầu từ bây giờ tao sẽ tán đổ anh Cự Giải!"]
..........
Kim Ngưu tay phải cầm bó hoa 99 bông hồng, tay trái cầm một túi quà, vẻ mặt lạnh tanh cùng với dáng người đang hùng hổ đi vào nhà.
Vừa bước vào thì bà Kim cùng với một người chàng trai đi ra, trên mặt là vẻ hớn hở, nhất là chàng trai.
"Cuối cùng anh đã về, đồ của em đâu..."
Chàng trai chưa kịp nói hết câu thì nguyên bó hoa và túi quà đập thẳng vào người cậu một cách bất thình lình.
Chưa kịp phản ứng lại thì đã nghe Kim Ngưu lạnh nhạt phun ra một câu, "Cầm đồ của cậu rồi cút đi." Nói xong là đi thẳng lên lầu luôn.
Kim Toản, cậu em họ đáng thương của Kim Ngưu vẫn chưa hiểu vì sao ông anh họ này lại dở chứng.
"Chuyện gì vậy, sao vừa về nó đã thái độ với con rồi, còn ném đồ nữa."
Bà Kim thắc mắc vô cùng, nhưng đáp lại bà là một giọng nói hết sức bất bình của Kim Toản.
"Con còn không biết đây này, rõ ràng lúc nãy anh ấy còn vui vẻ mà."
Tối hôm nay cậu định tặng quà cho cô bạn gái của mình nhân tròn một tháng bọn họ quen nhau. Quà cũng chính là bó hoa và túi xách này.
Mà chiều này cậu rảnh rỗi nên đã ghé sang công ty Kim Ngưu chơi, chơi sao mà để quên luôn đồ ở chỗ Kim Ngưu. Biết anh tối nay sẽ về nhà ba mẹ nên nhờ anh đem về giúp, còn cậu sẽ tự giác chạy sang nhà vợ chồng bác Kim để lấy.
Lúc đầu còn đồng ý với giọng điệu rất bình thường, nhưng không biết sao giờ lại thái độ đến như vậy.
Không lẽ bị bạn gái cũ mắng? Hay là tới tháng? Đúng là khó hiểu!
_____________
Tiny_Sulkamm: Tôi là một người tào lao. Nói chuyện với tôi một là họ cười xỉu, hai là họ chửi tôi khùng.