[12 Chòm Sao] Tương Phùng

Chương 7

"Anh chờ tôi một chút, tôi đang xuống đây, á á..."

Song Ngư vừa nghe điện thoại vừa đóng cửa nhà, lúc quay người đi chưa được nửa bước thì đã đâm phải người khác, trên đầu cũng truyền đến một đợt đau nhẹ.

"Cho chúng tôi xin lỗi..." Giọng cứng nhắc của người đàn ông vang lên, nhưng lúc ngước thấy người đυ.ng phải là một mỹ nữ, người đàn ông này tức khắc tỏ ra ân cần: "Cô có sao không, có trúng cô chỗ nào không?"

Đáng lẽ Song Ngư chỉ bị đau nhẹ ở đầu do bị thùng đồ đυ.ng trúng thôi, nhưng nhờ loạt hỏi thăm không ngừng của người đàn ông nên đầu cô giờ càng trở nên choáng váng thêm.

Song Ngư chỉ có thể ái ngại lắc đầu tỏ ý không sao không sao.

Nhưng sự chú ý của cô lần này lại rơi vào những người xung quanh, kể cả người đàn ông đυ.ng trúng mình.

Dường như có người sắp chuyển đến nên nhân viên chuyển nhà cũng xuất hiện mà lần lượt khiêng từng món hàng qua lại. Như người đàn ông trước mắt này vác cái gì ở trong thùng mà lúc đυ.ng phải đầu cô thì khiến cô tê rần.

Chắc là nồi cơm điện hay lò vi sóng gì quá.

"Cho tôi hỏi chút, các anh ở đây, vậy là sắp có ai chuyển đến tầng này hả?" Song Ngư tò mò hỏi chuyện: "Số phòng bao nhiêu vậy?"

Người đàn ông được người đẹp hỏi chuyện thì cũng vui vẻ trả lời: "Đúng vậy, chuyển đến số nhà 323."

Song Ngư khẽ "À" một tiếng, thầm bất ngờ. Thật trùng hợp, vừa vặn là nhà đối diện bọn cô!

À thật ra cũng chẳng trùng hợp gì, chuyển đến tầng này thì chắc sẽ vào nhà 323 rồi, vì nguyên tầng này chỉ có căn đó là còn trống.

Nhớ đến còn có người giao hàng đang đợi mình ở dưới, Song Ngư liền nhanh chân chạy đến thang máy bấm xuống tầng 1.

Ba mẹ Song Ngư hôm nay vui vẻ kiểu gì mà gửi một cái vali đến đây, nói bên trong toàn là đồ ăn. Thật hết nói nổi, hết thứ để bỏ hay sao mà bỏ vào vali vậy trời?

Từ lúc nhận được cái vali hồng chói này từ tay người giao hàng, trông Song Ngư có khác gì người mới đi du lịch về đâu.

Song Ngư đến thang máy bấm số tầng thì mẹ cô vừa kịp thời gọi đến, cô tức khắc bắt máy bắt đầu chất vấn chuyện bỏ đồ ăn vào vali này.

"Mẹ à, lắm trò thật, ai lại để đồ ăn vào vali? Trong khi bên trong còn có đồ tươi sống, thêm cái vali màu hồng nữa chứ. Hết nói nổi với mẹ luôn."

Thang máy vừa mở ra, Song Ngư miệng thì còn càu nhàu với mẹ mình, cả người cũng nhanh chóng đi vào trong.

Tưởng đâu chỉ có một mình cô, vậy mà có thêm một người đàn ông nữa mặc nguyên một cây đen xuất hiện, đầu còn đội mũ lưỡi trai màu đen nốt đang kéo một chiếc vali tiến vào, được cái vali này thì là màu xám.

Song Ngư chỉ nhìn sơ người rồi chú tâm nói chuyện với mẹ mình.

Lúc bấm thang máy, cô thấy số tầng của người đàn ông trùng hợp lại chính là số tầng của cô luôn.

Quái lạ, cô cũng sống ở đây lâu rồi, số người ở cùng tầng với cô thì ít ra cô cũng từng thấy mặt qua ít nhất một lần, còn người đàn ông này thì hoàn toàn lạ mặt.

Song Ngư khẽ nhớ lại, không lẽ đây là người sắp chuyển đến đây? Thì ra là chủ nhân của căn nhà mà các nhân viên đang lượn lờ từ đầu giờ.

Thấy người đàn ông đang cúi mặt lướt điện thoại, hoàn toàn không để ý đến xung quanh thì Song Ngư lúc này mới bắt đầu len lén quan sát người bên cạnh.

Vóc dáng cao lớn lại vô cùng cân đối, hoàn mỹ, anh còn cao hơn Song Ngư tận hơn một cái đầu. Cả người vận nguyên một màu đen, nhìn có chút lạnh lẽo và xa cách, làm cho người khác nhìn vào đột nhiên cảm thấy có chút áp bức đè nặng.

Gương mặt người đàn ông vì cúi mặt lẫn bị chiếc mũ che khuất nên không thấy rõ, nhưng sự chú ý của Song Ngư lần này lại đặt lên bàn tay của anh ta.

Phải nói là rất đẹp, thon dài, từng khớp tay rõ ràng lại vô cùng rắn chắc, rất thu hút. Cô chỉ tính nhìn đôi chút thôi, vậy mà không ngờ nhìn xong là chỉ muốn nhìn mãi như này.

Cũng may Song Ngư đang gọi điện với mẹ mình, giọng nói của bà đã làm cô bừng tỉnh kịp thời.

"Con biết rồi. Mà mẹ bỏ gì mà nhiều vậy, bọn con ăn có hết đâu."

Song Ngư vừa nói mắt vô tình nhìn đến hai cái vali đang đặt cạnh nhau phía trước. Một cái màu xám, một cái màu hồng, hình như còn là cùng mẫu với nhau, nhìn cỡ nào cũng giống như là bọn họ dùng đồ cặp vậy.

Thang máy cũng đã điểm, Song Ngư nhanh xua đi cái suy nghĩ xấu hổ của mình, cô vừa nói chuyện với mẹ vừa với tay kéo vali đi, một mạch đi thẳng ra ngoài.

Ma Kết cũng chú ý đến thang máy, lúc định cầm vali thì ngạc nhiên thay, vali của anh từ màu xám mà giờ biến thành màu hồng luôn!

Thấy người phụ nữ phía trước đang vừa nói chuyện điện thoại vừa kéo cái vali xám ở dưới, Ma Kết có chút khó nói nên lời. Cô gái này hoàn toàn không biết mình đã lấy nhầm vali của người khác rồi.

Ma Kết nhanh chóng kéo cái vali còn lại ra ngoài, nhìn một cây đen và một khối nhỏ màu hồng bên cạnh, nhìn kiểu nào cũng thấy không hề có một chút ăn nhập gì.

"Cô kia, cô dừng lại, cô lấy nhầm vali rồi!" Ma Kết lớn giọng gọi đến.

Vậy mà đáp lại là bóng lưng uyển chuyển của Song Ngư đang nghe điện thoại đến nhập tâm.

Anh cau mày nhanh chân chạy đến, giọng gọi cũng có chút lớn hơn thường.

Cuối cùng Song Ngư mới chú ý đến, cô ngoảnh lại, vừa vặn thấy người đàn ông cao lớn lúc nãy đứng cùng thang máy với cô, còn bên cạnh là cái vali màu hồng đầy quen thuộc.

Có chút ngờ vực, cô lập tức trợn tròn mắt nhìn xuống cạnh chân mình, vẻ hốt hoảng không giấu nổi trên nét mặt. Cái vali màu xám từ đâu ra lại xuất hiện bên cô vậy nè?!!

Ma Kết có chút không kiên nhẫn nhìn Song Ngư vẫn đang bối rối đối diện, "Cô cầm nhầm vali rồi, đó là của tôi, còn đây mới là của cô."

Song Ngư tá hỏa cúp điện thoại, cô nhanh chóng chạy đến đổi lại hai cái vali, vẻ mặt khóc không ra nước mắt.

"Xin lỗi, xin lỗi, do tôi không để ý đã lấy nhầm của anh."

Suốt quá trình chỉ toàn nghe lời xin lỗi của Song Ngư, còn Ma Kết một lời cũng không thốt ra. À có thể nghe được tiếng hừ lạnh đầy khó chịu của anh.

Song Ngư thì xấu hổ không thôi, cô cúi mặt, bối rối xin lỗi rồi đổi lại vali, xong thì nhanh chạy thẳng vào nhà, một ánh mắt cũng không dám nhìn lấy Ma Kết.

Anh yên lặng quan sát từ đầu giờ đến lúc Song Ngư chạy thẳng vào nhà, không khỏi trầm ngâm suy nghĩ gì đó.

"Sao cái tướng chạy thấy quen quen, như là mình đã gặp ở đâu rồi thì phải."

...........

Công trình vẫn đang tiến hành thi công, dần dần cũng ra được dáng vẻ của nó. Là một khách sạn cao tầng.

"Sếp, mấy chuyện này đã có bên khác xử lý rồi, sếp không cần phải cất công đến xem đâu." Vị trợ lý bên cạnh kính cẩn cất lời.

Vị sếp trong lời cậu trợ lý thì lại không lên tiếng, cậu tiếp tục lầm bầm: "Quy mô sẽ không lớn như những chi nhánh khác, nếu muốn thì chúng ta vẫn còn nhiều nơi để đặt vị trí mà."

Trợ lý Tân vẫn không hiểu, mặc dù nơi đây cũng nằm ở nơi sầm uất trong thành phố đi, nhưng chắc chắn là không phù hợp để đặt một khách sạn ở đây, nhất là của Kim Thành.

Vì ở đây chỉ còn duy đất chỗ này, nhưng nó lại không đủ rộng để có thể xây một mô hình lớn như các khách sạn của Kim Thành. Mà cái người đưa ra quyết định này thì giờ hồn vía lại đang bay lượn ở phương xa nào đó rồi, kêu mãi vẫn không nhúc nhích.

"Sếp, đã cất công đến đây thì sếp ngó qua chút cũng được." Trợ lý Tân gãi đầu, có chút khó xử khẽ nhắc nhở vị Phó tổng này.

"Xem rồi. Cũng được."

Móa!! Nói dối thì cũng cho ra dáng nói dối chút đi chứ! Từ khi bọn họ đến đây, Phó tổng chưa lần nào ngó đến công trình, mà ngược lại, từ đầu buổi đến giờ ánh mắt Phó tổng cứ nhìn mãi về phía tòa soạn lớn bên cạnh.

Trợ lý Tần lau mồ hôi, "Nãy giờ sếp cứ nhìn về phía tòa soạn bên kia mà."

"Không có." Kim Ngưu nhanh miệng phản bác nhưng mắt vẫn không dời: "Trời hôm nay khá đẹp, tôi chỉ muốn ngắm một chút thôi."

Trợ lý Tân nãy giờ vẫn âm thầm lau mồ hôi vì trời nắng quá gắt, anh không biết phải thốt ra lời gì trước câu trả lời của Kim Ngưu. Trời đẹp đến sắp xỉu luôn rồi.

Còn Kim Ngưu, anh vẫn đứng như vậy, nhìn về phía tòa soạn lớn, ánh mắt xa xăm khó thấu được anh đang nghĩ gì.

Được một lúc thì Kim Ngưu cũng dời mắt, không nói không rằng ra lệnh về lại công ty, dáng vẻ lạnh lùng đi thẳng phía xe đậu gần đó.

Tội là tội trợ lý Tân vẫn chưa lý giải được loạt hành động khó hiểu của sếp mình, chỉ có thể lật đật chạy theo trong sự ngơ ngác của chính bản thân.

...........

Xử Nữ đứng ở ngoài tay cầm một phần bánh ngọt, tay còn lại cầm một hộp cà ri gà thơm ngon, ánh mắt bất lực dán chặt vào phía cánh cửa đối diện.

Từ khi biết được địa chỉ nhà mới của thầy Dương Kết ở ngay trước nhà mình, cô thật sự nghĩ ông trời dường như đang ban sự may mắn đến cho cô vậy.

Nhưng ai dè, sự may mắn này có chút hơi màu đen.

Ngày đầu tiên, Xử Nữ qua ngó nghiêng phía nhà đối diện thì nhận ra thầy Dương Kết vẫn chưa chuyển đến. Căn nhà vẫn đóng cửa như cũ.

Qua mấy ngày sau, nghe Song Ngư kể là nhà đối diện hình như mới có người dọn tới, Xử Nữ lại một lần nữa tức khắc chạy qua. Nhưng khổ nỗi, chủ nhà đâu chưa thấy thì đã bị mấy người nhân viên chuyển nhà đi qua đi lại đυ.ng đến ê cả người.

Thế là Xử Nữ tiếp tục về nhà nhắn tin gọi điện cho thầy Dương Kết, nhưng kết quả vẫn như cũ, cũng chỉ có mình cô như đang tự lảm nhảm một mình.

Có hôm thấy tin nhắn mình được người này xem, cô hào hứng chờ anh ta trả lời lại như thế nào. Nhưng chờ cả buổi trời thì thật không ngờ, kết quả lại là chẳng có cái hồi âm nào hết, đơn giản là người ta chỉ xem mà không trả lời thôi.

Con mẹ nó... Bất lực đến muốn đánh người.

Qua mấy ngày sau, Xử Nữ vẫn kiên trì "hỏi thăm" thầy Dương Kết, và không ngờ, cuối cùng cô cũng nhận được hồi âm của người này.

Khi Xử Nữ mở ra xem thì cả người tiếp tục lại rơi vào trạng thái trầm mặc nửa ngày trời.

Thử hỏi, công sức cô nhắn, cô kể, cô thành tâm gõ từng con chữ để gửi cho người này, vậy mà đáp lại tất cả chỉ là một dấu chấm hỏi hết sức cô đọng và súc tích để trả lời cho tất tần tật mọi nội dung cô nhắn cho anh từ đầu buổi đến giờ.

Bộ đọc chữ còn không hiểu hay sao còn gửi lại "?" cho cô?

Đúng là không có bình thường mà!

Nhưng tầm được vài ngày sau, dưới sự canh me của mình, Xử Nữ phát hiện hành lang không còn những nhân viên chuyển nhà gì đó nữa. Cô cũng kịp chặn hỏi một người trong các nhân viên đó và họ xác nhận là đã xong hết rồi.

Thế là Xử Nữ tiếp tục lên kế hoạch gõ cửa nhà người ta luôn. Và đến bây giờ, cô vẫn nhớ như in cái ngày hôm đó.

Như thường lệ gõ cửa, bấm chuông xem có ai ở nhà không, vậy mà không ngờ lần này cửa lại mở thật, một gương mặt lạ lẫm xuất hiện.

Xử Nữ sững sờ đứng khựng tại chỗ, mắt mở to đến mức chỉ để nhìn người đàn ông trước mặt. Thật sự là quá đẹp trai đi!!

Theo như những người trong nghề truyền tai thì cô biết được thầy Dương Kết còn rất trẻ, còn ngoại hình như nào thì không ai nói với cô cả, bọn họ chỉ mỉm cười đầy ý vị rồi bảo đến lúc đó sẽ biết. Làm cô vừa tò mò vừa có chút mong chờ.

Thấy người đàn ông trẻ tuổi đẹp trai này, Xử Nữ thầm ngẫm nghĩ, thầy ấy trẻ lắm cũng sẽ tầm 30, nhan sắc chắc cũng thuộc ưa nhìn, nhã nhặn. Còn người đàn ông này thì hoàn toàn vượt xa hình tượng thầy Dương Kết mà cô tự vẽ trong đầu.

"Cô tìm ai?"

Giọng nói trầm thấp của người đàn ông đã làm Xử Nữ bừng tỉnh. Cô đoán người này chắc là trợ lý hay người quen của anh nên cô liền nhẹ giọng giải thích: "Dạ chào anh, có thầy Dương Kết ở nhà không ạ? Tôi muốn gặp thầy ấy có chút chuyện."

Người đàn ông im lặng đánh giá cô một lượt rồi mới hỏi: "Cô là ai? Vì sao tìm anh ta?"

"Tôi là biên tập viên, anh có thể gọi thầy ấy được không?"

"Biên tập viên?" Người đàn ông khoanh tay dựa người vào cánh cửa, nhếch môi cười nhạt: "Tại sao tôi phải gọi?"

"Thì vì tôi là biên... nhưng khoan, anh là ai mà phải hỏi tường tận chuyện thầy ấy làm gì?"

Người đàn ông cười càng sâu hơn: "Vì tôi chính là thầy Dương Kết trong lời cô nãy giờ."

Xử Nữ: "..." Thiện tai..

Sau đó cả hai đã có một màn trao đổi ánh mắt hết sức ngượng ngùng và tĩnh lặng.

Anh hỏi là ai đã nói địa chỉ mới này cho cô biết thì cô cũng thành thật khai ra là chị chủ biên.

Ma Kết dường như cũng không muốn nói chuyện cho lắm nên liền dứt khoát muốn đóng cửa. Xử Nữ thấy vậy liền kịp thời kéo lại, rất tha thiết báo anh phải nộp bản thảo kịp hạn.

Ma Kết không có kiên nhẫn cho lắm, anh ừ ừ vài lời rồi đóng cửa, tạo ra âm thanh lớn đến vang cả hành lang.

Nhưng Xử Nữ cũng không nản lòng, cô tiếp tục nhắn tin cho Ma Kết, ngày hôm sau còn xuất hiện gõ cửa nhà anh lần nữa.

Và vẫn bộ dáng cà lơ phất phơ đó, lần này đầu tóc Ma Kết có chút rối hơn thường ngày, mặt mũi cũng mơ màng hơn, chắc là mới vừa thức giấc. Nhưng không vì thế mà làm giảm đi độ đẹp trai vốn có của người này.

Thật không tin được đây là bộ dáng của một tác giả nổi tiếng. À không, trong giới cô cũng biết đến một người, trên mạng thì đăng hình trông rất sang chảnh xịn mịn, nhưng ở nhà thì hình tượng lại khác một trời một vực. Cô sẽ không nói người cô đề cập đến là Tôn Thiên Yết đâu.

Mấy vị tác giả này đúng là làm cho bọn cô phải mở mang tầm mắt.

Thấy người trước mặt lại là người hôm qua, Ma Kết không giấu sự phiền phức trên nét mặt.

"Cô lại đến đây làm gì? Chủ biên không nói cô biết là tôi đang bị ốm à?"

Xử Nữ rất thản nhiên đáp lại: "Anh đừng nói dối, không có người nào bị ốm mà mặt mũi vẫn hồng hào khỏe khoắn như anh đâu."

Ma Kết: "... Tôi chỉ vừa khỏi bệnh cách đây mấy phút."

Lươn lẹo.

Xử Nữ cũng không muốn đôi co với Ma Kết, cô liền nhẹ giọng, vừa cười nịnh vừa nói: "Thầy khỏe lại thì nhớ giao bản thảo đúng hẹn cho tôi nhé."

Thấy Xử Nữ như vậy, anh cười đùa: "Không chắc được, tôi cũng muốn viết bài lắm, nhưng lần nào mở mắt ra cũng đến giờ trưa, ăn uống xong thì tiếp tục ngủ tới chiều, ăn uống tiếp thì cũng đã đến tối, thế là tôi lại phải đến giờ đi ngủ."

Phải nhịn... phải nhịn... làm người thì không nên chấp với lợn đội lớp người như này.

Nhưng cô biết rõ là anh ta nói dối, nhưng cô không biết phải phản bác lại như nào...

Thấy Xử Nữ đuối lý không nói được, nụ cười tự mãn của Ma Kết càng rộng hơn.

Thế là lại kết thúc một ngày tay trắng đi đòi bản thảo của vị tác giả nổi tiếng này. Thật là muốn lột mặt nạ của anh ta cho các fan hâm mộ của anh thấy rõ mặt thật quá, nhưng tiếc là cô không đủ năng lực...

Nhưng Xử Nữ vẫn không bỏ cuộc, ngày hôm sau vẫn vui vẻ gõ cửa và người mở cửa vẫn là gương mặt không thể bất mãn hơn khi nhìn thấy cô.

Hihi cô mặc kệ.

Lần này Xử Nữ ngỏ ý muốn vào nhà anh ngồi, vậy mà anh cũng đồng ý, mặc dù thái độ có chút không tình nguyện cho lắm.

"Cô cũng nhiệt huyết đấy, ngày nào cũng chạy tới đây đòi bản thảo. Chắc tôi phải liên hệ với chủ biên làm cái bằng khen để tri ân cho cái sự yêu nghề này của cô quá."

Xử Nữ tất nhiên là có thể cảm nhận được cái mùi thuốc súng nồng nặc đang lan tỏa trong từng câu nói của anh đấy.

"Cũng nhờ những người như anh mà cái sự nhiệt huyết của tôi mới được bừng cháy hết mức, nhưng dù có nhiệt huyết như nào thì bản thảo anh vẫn chưa nộp đúng hẹn cho tôi đó ạ!"

Ma Kết nghe cô nói vậy chỉ nhếch môi cười một tiếng, anh đi vào bếp lấy đồ thì Xử Nữ cũng đi theo, vừa đi vừa nói: "Vả lại tôi nhắn tin với gọi điện cho anh đều không được nên chỉ có thể đến tận đây luôn."

Đáp lại cô là một tiếng "À" đầy thâm thúy: "Thì ra đó là số của cô, vậy mà..."

Giọng điều này là có ý gì?

"Tôi cứ tưởng đó là mấy cuộc gọi quấy rối."

Mặt Xử Nữ nhăn như khỉ ăn ớt, "Có kẻ quấy rồi nào đi nhắn tin bảo anh nộp bản thảo không?"

Ma Kết chỉ thản nhiên đáp lại: "Với tôi đó là quấy rối đấy."

"..." Đợi tôi tìm con dao rồi chúng ta nói chuyện tiếp được không?

"Số nào không trong danh bạ tôi thì đều là quấy rối cả."

"Vậy anh lưu số tôi vào đi."

"Lưu làm gì? Lưu để cô tiện giục bản thảo?"

... Xử Nữ âm thầm bật dấu like trong lòng.

Đột nhiên anh đưa một hộp bánh nhỏ cho cô, nhướng mày bảo cô nhận lấy, "Cho đó, ăn xong đừng đòi bản thảo nữa."

Tay Xử Nữ đang định vươn ra lấy hộp bánh, nhưng nghe xong liền tức khắc rụt lại.

Bánh thì nhìn ngon đấy, nhưng cô vẫn chưa muốn bị đuổi việc sớm đâu.

Ma Kết đi ra phòng khách ngồi xuống, Xử Nữ cũng lẽo đẽo đi theo ngồi vào phía đối diện. Hộp bánh lần nữa lại đẩy về phía cô.

"Cho đấy, thưởng cho sự nhiệt huyết ngày nào cũng đến đây đòi bản thảo tôi."

Xử Nữ mỉm cười nói cảm ơn rồi cũng không khách sáo gì, lúc này cô cũng vui vẻ báo cho anh một tin bất ngờ.

"Nói cho anh nghe, từ khi biết địa chỉ mới của anh là ở đây, tôi vui lắm."

Ma Kết nhướng mày: "Vì sao vui?"

"Vì chúng ta vừa vặn là hàng xóm của nhau."

Phụt!

Ma Kết đang uống nước thì bị sặc phun hết ra ngoài, Xử Nữ giật mình liền đưa giấy rồi hỏi xem anh có ổn không.

Ma Kết ho khan, tay xua xua tỏ ý không sao, "Nhờ tin tốt của cô mà tôi vui đến nỗi nước cũng không thể trôi xuống được."

Xử Nữ chứng kiển cảnh tượng lúc nãy thì đành phải nhịn cười lại, rất cao hứng nói thêm: "Nhà anh đối diện nhà tôi luôn. Đúng là ông trời cũng cảm thấy tôi tội nghiệp nên mới giúp đỡ tôi đây mà."

Ma Kết im lặng không nói gì, anh lau tay, chớp chớp đôi mắt, "Quả nhiên tôi phải chuyển nhà lần nữa."

"Ấy ấy không được!" Xử Nữ cản lại: "An ninh ở đây rất tốt, chung cư chất lượng, mọi người đều thân thiện và có ý thức. Anh không nên chuyển đi!"

Ma Kết cau mày, có chút không vui khẽ thở dài: "Giới thiệu lại đôi nét về cô đi."

Xử Nữ có chút bất ngờ nhưng cũng nhanh mỉm cười nói sơ qua chút về mình.

"Tôi tên là Diệp Xử Nữ, trước đó tôi làm biên tập viên ở mảng ngôn tình, cách đây không lâu thì mới chuyển sang bên tiểu thuyết trinh thám này."

"Vậy là cô cũng xem như người mới đi, thế mà lần này tác phẩm của tôi lại để cô biên tập?" Ma Kết cắt ngang lời Xử Nữ, anh ngồi trên sofa như một vương giả, cả lời nói lẫn thái độ đều có ý như cười nhạo cô.

"Không phải." Xử Nữ đính chính: "Tôi chỉ nhận nhiệm vụ đi thu bài anh, còn chuyện đó thì chưa bàn đến... Nói tóm lại là anh mau nộp bài đi, vậy mới có sách chứ!"

Ma Kết khẽ xoa xoa mí mắt, "Rồi giờ đi về đi, tôi sẽ viết rồi nộp cho cô." Anh không lưu luyến mà đuổi thẳng Xử Nữ.

"Một lời đã định! Vậy tạm biệt anh, mong anh sẽ là một nhà văn biết giữ chữ tín. Anh mà viết kịp rồi nộp bản thảo đúng hạn thì không chỉ một mình tôi vui đâu, mà cả chị chủ biên, fan của anh cũng sẽ rất vui, họ sẽ... á từ từ!"

Rầm!

Tiếng đóng cửa không thương tiếc đóng lại ngay trước mặt Xử Nữ, đuổi người xong là không nặng nhẹ trở mặt luôn.

Kết thúc hồi ức hôm đó, cô nhìn lại cánh cửa. Đứng đợi cả buổi trời thì giờ cánh cửa mới mở ra, một dáng người cao lớn và gương mặt hoàn mỹ xuất hiện.

Vì mới tắm xong nên có thể cảm nhận được hơi ẩm tỏa quanh, tay thì đang dùng khăn lau loạn xạ trên mái tóc đã rối loạn. Ánh mắt không mặn không nhạt nhìn về phía Xử Nữ, ý bảo cô nhanh nhanh nói rồi đi về ngay.

Xử Nữ thấy người thì ngay lập tức nở nụ cười, tinh thần cũng phấn chấn hẳn, hoàn toàn giấu đi ý muốn chửi thề của mình xuống tận đáy lòng.

Cô nịnh nọt cười hì hì đưa các món đồ ra trước mặt Ma Kết.

"Nhà tôi mới làm xong nên muốn chia một ít cho anh. Đây là cà ri gà và bánh ngọt, ngon lắm đó."

Ma Kết dường như bị đứng hình mất năm giây, hết nhìn Xử Nữ rồi lại nhìn đồ ăn đang đưa trước mặt mình, rồi lại nhìn Xử Nữ, xong lại tiếp tục nhìn lại đồ ăn. Loạt hành động như một vòng lặp.

Khi thấy Xử Nữ là người gõ cửa nhà mình, lúc ấy Ma Kết có ý định đóng cửa ngay và luôn thì không ngờ cô lại vào thẳng vấn đề, trực tiếp đưa đồ ăn đến, thế mà anh cứ nghĩ cô đến đây lại đòi bản thảo.

Bị mùi hương cà ri làm cho hấp dẫn, ánh mắt Ma Kết lúc này mới dời xuống hộp đựng trước mặt, xong tầm mắt lại dời sang hộp bánh ngọt bên cạnh.

Xử Nữ thấy vậy thầm cười trong lòng, cô thúc giục Ma Kết nhận lấy thì đột nhiên anh nhướng mày, bảo cô lấy cái muỗng nhựa ra đưa anh.

Nhưng Xử Nữ còn tay nào nữa đâu mà lấy muỗng ra nên cô đành nhướng mày lại, bảo ý anh tự lấy đi.

Ma Kết cũng đành lấy chiếc muỗng nhựa để trong bao, rất thong thả mà xem tay Xử Nữ là bàn ăn của mình. Anh mở hộp bánh ngọt, tự nhiên xúc một muỗng cho vào miệng, thưởng thức món ăn ngay tại hành lang luôn.

Nhìn cảnh tượng mà khóe môi Xử Nữ có chút giật giật, nhìn đi nhìn lại càng thấy con người này không được bình thường mà.

Có vẻ như Ma Kết rất hài lòng với hương vị bánh ngọt, anh tiếp tục xúc thêm một muỗng nữa cho vào miệng, vừa gật gù vừa không tiếc lời khen ngợi: "Cũng ổn đấy. Là cô làm sao?"

"Không đâu, là bạn tôi làm đó." Vì được khen mà tâm trạng Xử Nữ có chút vui vẻ, cô mỉm cười bắt đầu luyên thuyên: "Bạn tôi nấu ăn rất rất ngon, hai thứ này đều do một tay cô ấy làm hết cả. Tôi biết anh là hàng xóm mới của chúng tôi, vả lại tôi cũng quý anh nên đã mang một ít sang. Mong anh ăn uống no nê rồi thì có thể nộp bản thảo cho tôi đúng hạn ạ."

Xử Nữ dùng giọng điệu nịnh nọt nhất có thể để đàm phán với Ma Kết, vả lại cô cũng nghe được từ người biên tập trước của anh, biết anh đam mê ăn uống nên cô dựa vào điểm này để đánh vào, rồi dần dà thương lượng đến việc chính.

Ma Kết nhìn chằm chằm lấy người trước mặt mình, vẻ mặt anh trông rất bất mãn nhưng anh vẫn không nói gì, chỉ đưa tay định lấy cà ri gà và bánh ngọt thì Xử Nữ đã nhanh tay hơn một chút.

"Anh nhớ ăn xong là phải nhanh nhanh tiến độ nộp bài cho tôi đấy nhá."

Ma Kết cau có lấy lại đồ ăn, rất không tình nguyện đáp lời Xử Nữ: "Biết rồi."

Dứt lời là tiếng đóng sầm cửa lại, trước đó cô còn nghe cả tiếng hừ lạnh phát ra từ cái người sau cánh cửa này nữa.

Nhìn cánh cửa gỗ trước mặt, Xử Nữ muốn chống hông cười to một trận: "Vậy là xem như đã thành công được một nửa rồi."

____________

Tiny_Sulkamm: Tui tính kể nhiều chuyện ngoài lề cho mọi người nghe lắm, mà phải đợi đến khi đăng chương mới mới ghi mấy dòng cuối như này để kể. Mà đến giờ mới đăng chương nên cũng không còn nhớ chuyện gì để kể cho mọi người nghe nữa rồi =))))