Ông bà Izayoi chưa về, phòng khách rộng lớn chỉ có ba người trầm mặc nhìn nhau.
Hirumi nâng tách trà, kiên nhẫn nhìn từng làn khói bay đi. Không tốn nhiều sức để nghĩ, cô vẫn luôn đi thẳng vào vấn đề, y hệt tác phong mọi ngày.
"Khi nào thì cậu hoàn tất thủ tục ly hôn?"
"Chị hai..."
Hirumi dùng ánh mắt sắc lẻm liếc em gái: "Harumi, chị chưa hỏi em đâu."
"..."
Shenri ở bên cạnh lại rất bình tĩnh, tựa như lần đầu hắn đến đây diễn kịch ra mắt gia đình, đầu mày khoé mắt đều không lộ một tia e dè nào. Dù là quá khứ hay hiện tại, lời thoại giả dối hay thật lòng, hắn đều biết rõ bản thân mình muốn gì hơn bao giờ hết.
"Em không có ý định sẽ ly hôn với cô ấy."
"Vậy ư?" - Hirumi nhẹ nhàng nở nụ cười, ai không rõ còn nghĩ cô đang thật sự vui vẻ.
"Vậy cậu nói xem, quan hệ của hai người bây giờ gọi là gì? Vợ chồng cũng không phải, mà người yêu cũng không đúng..."
Giọng cô đều đều trầm ổn, không nghe ra đang hài lòng hay tức giận, nhưng uy lực vẫn rất lớn, chí ít đủ doạ sợ em gái ngốc nghếch của cô. Harumi ngồi im thin thít không dám hé môi nửa lời.
"Thiếu gia Williams..." - Khoé môi đỏ mọng của Hirumi nhếch lên, "Sau mớ rắc rối mà hai người gây ra với hai gia tộc, cậu định cho em gái tôi danh phận gì đây?"
Chỉ bằng một câu này liền trực tiếp chạm đến tảng đá to nhất trong lòng Harumi, cũng là nguyên nhân khiến cô trốn tránh không muốn đối mặt thời gian qua. Chị hai nói đúng, bọn họ không thể duy trì mối quan hệ nửa vời này mãi được.
Bỗng nhiên, Shenri nắm lấy tay cô. Người bên cạnh dùng đôi mắt xanh nhạt chăm chú nhìn cô hồi lâu, lâu đến nỗi Harumi bị sự quyết liệt trong mắt hắn nhấn chìm.
Qua một hồi, hắn chậm rãi cất giọng, cánh tay vẫn nắm chặt lấy cô không buông, mặt khác điềm tĩnh đối diện Hirumi.
"Không liên quan đến cô ấy, toàn bộ mọi chuyện đều là do em gây ra, kể cả tờ hợp đồng khi ấy cũng là chủ ý của em..."
Shenri đan vào tay cô, để cô cảm nhận rõ ràng đến từng khớp xương gồ ghề của hắn, mạnh mẽ hữu lực như chính trái tim hắn lúc này vậy.
Giọng hắn vẫn âm trầm từ tốn, không thể nghe ra chút nôn nóng lấy lòng hay ngọt ngào sáo rỗng nào khác. Như thể hắn không phải nói ra điều gì xa vời vĩ đại, chỉ tường thuật một sự thật hiển nhiên trên đời.
"Thế nên cả đời còn lại, chỉ cần Harumi nguyện ý ở bên cạnh em, dù với danh phận nào đi nữa, em sẽ làm mọi thứ để cô ấy được hạnh phúc."
Harumi sững sờ nhìn hắn, vành mắt đỏ lên, có gì đó nghẹn ở cổ khiến cô thốt không nên lời.
"Shenri..."
"Ngẩn ngơ gì đấy, không phải anh có buổi giao lưu ở sân bóng à? Không đi nhanh còn kịp ăn sáng."
"Anh có hơi cân nhắc...." - Shenri nắm lấy bàn tay đang lộn xộn trước mặt mình, nhìn cô không chớp mắt, "...Liệu có nên dẫn em đến sân bóng không?"
"Sao thế? Anh đổi ý rồi?"
"Không có, chỉ là vẫn nên đề phòng một chút." - Hắn cố lấy lại tinh thần, bật công tắc khởi động xe, "Em muốn ăn gì?"
Harumi chớp chớp mi, cảm thấy không thể đuổi kịp suy nghĩ của người này.
"Mì sủi cảo ở cuối đường 11 đi, lâu rồi em không ghé."
- ---------------------
Vì hôm nay có trận giao lưu giữa hai đội bóng khá nổi tiếng của thành phố Y, sân vận động đông đúc náo nhiệt hơn mọi lần.
Các tín đồ đam mê thể thao nói chung, bạn bè, người hâm mộ của các cầu thủ bên dưới nói riêng đều không muốn bỏ lỡ trận đấu hiếm có này. Cổ động viện kéo vào nườm nượp, rất nhanh, khán đài hai bên cũng dần được lấp kín.
Cả Jin và Shenri đều có sở thích đặc biệt với bộ môn này. Khi còn bé, thi thoảng cả hai còn trốn nhà ra sân tập, lêu lỏng cả buổi chiều.
Nhiều năm như vậy, hai người vẫn giữ thói quen thường xuyên đến sân tập. Quan sát lối di chuyển, thông qua từng đường bóng để nắm bắt tâm trạng đối phương, có lẽ cách giao tiếp đặc biệt này đã vô tình tạo nên sự ăn ý giữa hai người bấy lâu nay.
Chơi thể thao cũng là cách giải toả tâm trạng cực tốt, một sở thích nho nhỏ mà thôi, bọn họ đều không nghĩ đến chuyện tranh giành ở các giải đấu. Nhưng đã vào cuộc chơi, bất kỳ người đàn ông nào cũng tham vọng chiến thắng. Chứng kiến khoảnh khắc đối thủ bại trận dưới tay mình chính là tư vị sảng khoái nhất trên đời.
Đây cũng là lần đầu tiên Shenri dẫn ai đó đến sân bóng. Hắn đang dần dần mở ra thế giới riêng tư của mình, từng bước một dắt Harumi đi vào. Để cô tận mắt nhìn cách mà mọi thứ vận hành xung quanh hắn. Muốn cô biết rằng hắn đã sẵn sàng trao cho cô toàn bộ thể giới ấy.
Shenri thay xong trang phục thể thao thì dắt tay người nọ lên khán đài, trực tiếp phớt lờ những ánh mắt ngỡ ngàng xung quanh, đưa áo khoác của mình cho cô.
"Ở đây tầm nhìn tốt, em có thể thoải mái ngắm anh."
Harumi nhướn mi bày ra vẻ mặt háo hức. Ở cạnh nhau càng lâu, cô càng học được thói xấu ngả ngớn vô sỉ của người này, thỉnh thoảng cũng không ngại buông mấy lời trêu chọc hắn.
"Em rất chờ mong đó, để xem thiếu gia thể hiện như thế nào."
"Nếu anh thắng thì sao?" - Shenri đưa tay xoa đầu cô, nhếch môi đầy kiêu ngạo, "Em có thưởng cho anh không?"
"Hmmm, đến lúc đó hẵng nói, anh phải thắng trước đi đã..."
Jin đứng dưới sân, xuyên qua dòng người đông đúc trên khán đài nhìn hai người nào đó tình tình tứ tứ mà ê cả răng, bèn cất giọng gọi hắn nhanh chóng tập hợp. Shenri khoát tay đáp lại, trước khi quay đi không quên búng trán cô một cái.
"Được, nhớ ngắm cho kỹ đấy."
Harumi xoa xoa cái trán ửng hồng của mình, uất ức lườm bóng lưng của hắn rồi bắt đầu đưa mắt nhìn bao quát sân vận động. Suốt thời thanh xuân thể thao không phải là bộ môn ưa thích của cô, trái lại thư viện tràn đầy sách vở mới là nơi cô thường đến làm tổ. Mọi thứ đều mới mẻ, tiểu thư không khỏi cảm thấy mở mang tầm mắt.
Cô biết Shenri thích chơi bóng rổ, có điều chưa tận mắt thấy qua bao giờ, hôm nay chính là lần đầu tiên. Lời vừa nãy không hẳn chỉ trêu chọc hắn, quả thực trong lòng cô rất mong chờ trận đấu này.
Có thể vì Shenri là kiểu người nổi bật trong đám đông, cũng có thể vì hắn luôn hiện diện trong tâm trí, nên rất nhanh Harumi đã bắt kịp dáng người quen thuộc dưới sân. Dõi theo từng động tác khởi động của hắn, cô rất có niềm tin rằng người đàn ông sẽ thật sự làm tốt như lời hắn nói.
Shenri đập tay với Jin và đồng đội, tiếng còi vang lên, trận đấu chính thức bắt đầu.
Tuy là đấu giao hữu, nhưng cả hai đội đều tụ hội những thành viên ưu tú, trình độ tương đương. Không những thế, bọn họ còn quen biết từ lâu, đã trải qua không ít lần tỉ thí, nhóm người hâm mộ cũng đông đảo ngang nhau. Có thể dùng cụm từ "kỳ phùng địch thủ" để hình dung.
Sau khi đánh giá một vòng, nghe lỏm những lời bàn tán xung quanh, Harumi đã nắm sơ bộ được tình hình. Ánh mắt cô bất giác lại dời về phía Shenri, tập trung theo đừng chuyển động của hắn. Dù đứng giữa sân đấu ồn ào náo nhiệt, người nọ vẫn giữ vững phong thái ung dung tự tại, không có nửa điểm nôn nóng vội vàng.
Quả bóng được chuyền liên tục từ người này sang người khác, tiếng la hét của các cầu thủ, tiếng còi của trọng tài pha lẫn vào nhau. Càng lúc nhiệt độ trong sân càng nóng lên theo từng nhịp bóng, khán giả hai bên cũng ôm tim hồi hộp theo.
Hoà trong những âm thanh đó, Harumi có thể loáng thoáng nghe được những cô gái bên trò chuyện với nhau. Có vẻ họ đã đến cổ vũ không ít lần, biết qua hầu hết mọi nhân vật dưới sân.
"Ôi hôm nay Jin sama vẫn đẹp trai toả sáng như vậy, tớ cá chắc anh ấy sẽ ghi bàn cho xem..."
Như có linh tính, cô gái vừa dứt lời, Jin hoàn thành cú ném xa cực kì chuẩn xác đưa bóng vào rổ, trở thành người đầu tiên ghi điểm cho trận đấu.
Cả khán đài rộ lên, tiếng vỗ tay và hò hét vang vọng một góc trời. Hai cô gái kia nhảy vào ôm chầm lấy nhau ăn mừng bàn thắng hết sức đẹp mắt vừa rồi.
Harumi bị sự mới lạ lôi kéo, cuối cùng cũng phấn chấn theo bọn họ. Nhìn qua cứ như cô và Lizza mỗi lần đu idol vậy, không khỏi cảm thấy tinh thần thể thao cũng rất thú vị diệu kì. Lần sau nhất định cô sẽ rủ rê Lizza đến xem cùng. Những màn bổ mắt này, sao bấy lâu nay hai người không phát hiện ra sớm chứ?
Đội bên kia tất nhiên không phải dạng gà mờ, vì một quả này mà dồn toàn lực san bằng tỉ số. Chẳng mấy chốc mà trận đấu bước vào giai đoạn gây cấn hấp dẫn nhất.
"Tớ vẫn trông chờ màn biểu diễn của Shenri Williams cơ." - Cô nàng mang cặp sách kia lại cất giọng, nhìn qua chỉ cỡ tuổi nữ sinh trung học.
"Đúng rồi, lâu lắm mới thấy anh ấy trở lại sân bóng." - Người còn lại phụ hoạ theo, ánh mắt ngập tràn ái mộ, "Cuối cùng cũng đến ngày được ngắm vẻ đẹp trai lạnh lùng của thiếu gia nhà Williams."
"Có một lời truyền miệng rằng một khi bóng đã vào tay Shenri, là coi như xong rồi. Quả không uổng phí hôm nay bọn mình cất công dậy sớm đến đây~"
Nhóm nữ sinh thao thao bất tuyệt, không hề nhận ra những lời của mình đã vô tình lọt vào tai Harumi kế bên.
Tốt lắm, xem ra thiếu gia Williams rất nổi tiếng, nhìn đội ngũ "fan hâm mộ" hùng hậu đây là hiểu. Harumi nhanh chóng định thần lại, cũng không để tâm đến họ nữa, tiếp tục theo dõi trận đấu bên dưới.
Công nhận vị trí này rất tốt, cô có thể ngắm trọn vẹn từng đường nét gương mặt hoàn mỹ ấy. Cơ bắp sau lớp áo thể thao ẩn hiện theo chuyển động của hắn, từng bước chân vững vàng, hữu lực rắn chắn.
Khi chơi bóng Shenri rất tập trung, giống những lần ngồi trước màn hình xử lí công việc, người đàn ông này luôn rất chuyên tâm vào chuyện mình đang làm. Cả diện mạo lẫn khí chất đều dễ khiến người ta lưu luyến, không nhịn được muốn ngắm nhìn hắn thật lâu.
Harumi nhìn đến ngơ ngẩn, một Shenri Williams hoàn hảo xuất chúng như vậy, lời ca tụng của những cô gái kia không hề sai chút nào.
"Cô là thiếu phu nhân nhà Williams?"
Bỗng nhiên một giọng nói xa lạ cất lên đánh bay suy nghĩ vẩn vơ của Harumi. Cô ngạc nhiên quay sang liền đối diện cô gái có vẻ ngoài cá tính, đầu tóc và cách ăn mặc toát lên chút gì đó ương bướng nổi loạn. Cô ta ung dung ngồi xuống bên cạnh, hơi ngả người ra sau, đôi chân dài vắt chéo vào nhau, ngôn ngữ cơ thể thả lỏng thoải mái.
Harumi không có ấn tượng với người này lắm, nhưng cô vẫn mang máng nhớ rằng mình đã từng gặp qua, chính là người phụ nữ đi cùng Jin đến hôn lễ của bọn họ. Cô hơi buông lỏng sắc mặt, không trực tiếp thừa nhận mà chỉ giữ phép đúng phép tắc, lịch sự chào hỏi.
"Còn cô là..."
"Kim Anne." - Cô ta nhàn nhạt đáp, vẻ mặt không mấy dễ chịu, ánh nhìn lại dán xuống sân không rời.
Harumi còn chưa kịp đánh giá tình huống, cô ta đã nói tiếp một câu, bằng giọng điệu vô tư bình thản.
"Là người bị cô đánh bại."
Harumi: "..."
Không khí trận đấu và trên khán đài đang nóng hơn bao giờ hết, mà giữa hai người bọn họ lại như có một đợt gió rét thổi qua.
END CHAP