Thực ra anh cũng không hiểu, đó chỉ là một miếng thịt kho bình thường sao lại có nhiều người tranh giành như vậy, những tên người thường này có tầm mắt thật thiển cận.
Tây trang trên người trợ lý Đặc được cắt may tỉ mỉ vô cùng quý giá, tô điểm thêm sự tinh anh của người mặc nó, khi đứng giữa đám người quần áo bình thường phảng phất như vịt giữa đàn gà vô cùng thu hút tầm mắt.
Người đi đường xung quanh đều nhịn không được đem tầm mắt đặt trên người anh.
Người trợ lý Đặc này có chút chán ghét mà nhíu mày, một bên lấy ra di động xử lý văn kiện, một bên xếp hàng.
Trước khi xếp hàng anh còn chưa có cảm giác gì vì Hương Trầm bán thịt kho rất nhanh mọi người chỉ xếp hàng đợi lấy rồi rời đi nhưng khi đứng vào hàng chờ đợi rồi anh mới thấy sự khác biệt, thời gian như bị kéo đến vô tận, người ở hàng trước cứ như bị kéo dài mãi không thấy vơi đi, nửa ngày trôi qua nhưng vẫn dậm chân đứng tại chỗ không hề có tí xê xích.
Chỉ đứng chờ chốc lát, trợ lý Đặc đã nóng đến mức trên trán tiết ra một lớp mồ hôi mỏng, anh chật vật cởi tây trang ra khoác trên cánh tay, áo sơ mi trắng đã thấm đẫm mồ hôi.
Anh một bên lau mồ hôi, một bên rướn đầu nhìn nhìn phía trước, chỉ hy vọng có thể nhanh một chút, cũng không biết rốt cuộc đã đợi qua bao lâu đoàn người phía trước cuối cùng cũng vơi đi, trên mặt vị trợ lý Đặc tức khắc lộ ra vui mừng rốt cuộc cũng sắp đến lượt anh.
Anh đã suy nghĩ kỹ nên ra đòn phủ đầu như thế nào rồi, nhất định phải làm cô ý thức được sai lầm của bản thân, hối hận vì quyết định của mình.
Thế nhưng đến khi đến lượt anh đến trước quầy bán thịt kho của Hương Trầm thì nơi đó đã không có một bóng người.
Trợ lý Đặc: Gì vậy??? Người đâu rồi?
Cả người anh phát ngốc đứng đực ra tại đó, anh vội vàng kéo lại một người qua đường bên, hỏi: “Cô chủ lúc nãy còn đứng đây bán thịt kho đi đâu rồi?”
Người qua đường không thể hiểu được mà liếc nhìn anh một cái “Thì người ta bán hết nên về nhà rồi chứ sao!”
Trợ lý Đặc: Hả!!!
Trợ lý Đặc sau khi trở về cũng không dám báo cáo với Âu Dương Tĩnh Đình việc ngày hôm nay đến một lời anh cũng không có cơ hội để nói với Hương Trầm, ngày hôm sau anh châm chước thời gian một chút, tính toán đi sớm hơn hôm qua để tiện nằm vùng, kết quả Âu Dương Tĩnh Đình lâm thời phát sinh hội nghị ngoài quốc, thành ra đến tận 11 giờ khuya anh mới được tan tầm.