Ta Tới Cứu Vớt Các Vai Ác

Chương 8

Nghe nàng nói vậy, hệ thống nôn nóng buột miệng thốt lên: “Vậy thì cô có thể tìm tôi này! Dùng trảm đánh phù là được mà, trăm phần trăm kết giới sẽ bị phá vỡ, giá ưu đãi hiện chỉ năm tích phân một cái, cơ hội đã đến thì đừng bỏ lỡ!”

Ngu Khuyết bước chân tạm dừng một chút, ánh mắt bỗng nhiên trở nên sắc bén: “Mi đang ép buộc ta sao!”

Hả! Sao này không giống như kịch bản thường thấy của mấy tiền bối hệ thống vậy? Trước tiên chính phải vẽ ra một cái bánh mục tiêu thực lớn, đầy hấp dẫn cho người chơi, để họ tự nguyện chấp nhận hết thảy điều kiện, sau đó trong quá trình chinh phục mục tiểu ngày càng gian nan, khó đến người chơi sắp bỏ cuộc rồi hệ thống mình đây mới ra tay trợ giúp, đạt được đỉnh cao nhân sinh… Sao, sao ký chủ này của nó lại không đi theo kịch bản như vậy, mà lại đi chất vấn nó nghiêm trọng như thế này chứ…

Ngu Khuyết đều có thể tưởng tượng ra được cái kịch bản cũ rích kia của mấy loại hệ thống như thế này rồi, nếu nàng cứ như vậy nghe theo ý nó, thì một cái Luyện Khí Kỳ như cô sao có thể phá được kết giới tạo ra từ Nguyên Anh Kỳ chứ. Chờ đến khi sức cùng lực kiệt cùng thời gian sắp hết, cái hệ thống chết tiệt này nhất định lại đưa đến một cái trợ giúp gì đó để phá vỡ kết giới, nhưng đến lúc đó không phải nó yêu cầu bao nhiêu tích phân thì nàng cũng không có quyền trả giá sao?

Thật đúng là bàn tính hay mà, một cái nhiệm vụ thưởng chỉ có năm tích phân, nếu cần năm tích phân đó để hoàn thành nhiệm vụ, vậy coi như nàng mệt mỏi làm là công cốc sao, chưa thu được gì cả mà lại hao hết sức lực, đây đúng là cái hệ thống thối nát mà!

Ngu Khuyết im lặng mà mang theo sắc bén, còn hệ thống lại lặng im cùng với chột dạ.

Sau một lúc lâu, Ngu Khuyết không nhanh không chậm nói: “Hệ thống, giải thích một chút.”

Hệ thống im lặng một lát rồi mới lên tiếng: “Cô nghe tôi dụ dỗ… Không, không phải, là cô hãy nghe tôi giải thích!”

Ngu Khuyết cười tủm tỉm: “Mi dụ dỗ ta đi.”

Hệ thống: “……”

Hệ thống giả vờ khụ một tiếng, nghiêm túc nói: “Là cái dạng này, đây không xem như làm không công, này nhiều nhất chỉ như một nhiệm vụ thực tập cho người mới mà thôi, sẽ giúp cô có thêm kinh nghiệm biết làm nhiệm vụ cùng sử dụng tích phân như thế nào đó mà, mọi người đều như vậy……” Thanh âm càng ngày càng thấp.

Ngu Khuyết hiểu rõ, đây có lẽ mà một loại đánh giá ngầm dành cho hệ thống xem nó như thế nào liên kết với người được chọn, nhưng mà nàng tại sao lại phải quan tâm đến nó làm chi, có liên quan gì nàng cơ chứ.

Đời trước, nàng vốn đã là bà chủ, lo mệt sống mệt chết, rốt cuộc đã chết một lần rồi giờ còn phải quan tâm, lo cho một cái hệ thống như nó sao?

Vì thế, nàng thực bình tĩnh nói: “Tôi muốn khiếu nại.”

Nếu hệ thống có da đầu, nó nhất định đã cảm thấy tê dại hết rồi.

Từ khi xuất xưởng đến bây giờ, nó chưa bao giờ gặp phải một ký chủ muốn khiếu nại mình, lúc nghe nàng nói lời này, có trong lúc nhất thời nó như chết máy vậy.

Vậy mà đúng lúc này, hệ thống lại nghe thấy ký chủ của nó nói: “Trừ phi, mi giúp ta hoàn thành nhiệm vụ này.”

Hệ thống:…

Gì! Nàng ta là ma quỷ sao?

Ma quỷ còn đang ép hỏi không ngừng: “Bị khiếu nại hay là hỗ trợ ta, mi mau chọn một cái đi.”