Nữ Vương: Phu Quân Ẩn Thân Mười Năm, Một Kiếm Giết Tiên Đế

Chương 17

“Được, cứ định vậy đi, tôi đi giao phương thuốc đã.”

Lục Trường Sinh nói xong, liền chạy qua phòng của Lý Hiên, không đợi được mà đi đưa phương thuốc.

Có được Tinh Thần Kiếm Pháp quý như vậy, Lục Trường Sinh hiện giờ có thể báo đáp phương thuốc này, nhưng trong lòng cậu thề rằng, tương lai dù có đồ gì tốt nhất định phải đưa cho sư tôn.

Chạy nhanh đến trước cửa phòng của sư tôn, Lục Trường Sinh nhẹ nhàng gõ cửa, được cho phép liền chạy vào trong phòng.

Sau đó cậu tìm một lý do, đưa phương thuốc cho Lý Hiên.

Thấy Lý Hiên mỉm cười hài lòng, Lục Trường Sinh cũng rất vui, trong lòng lại vui thêm mà quay về phòng mình.

Tiếp sau đó là ngâm thuốc, Lục Trường Sinh mong bản thân có thể đạt được tầng thứ hai thật nhành, bắt đầu chuẩn bị thuốc rồi ngâm mình.

Phòng của Lý Hiên.

Nhìn phương thuốc trong tay, Lý Hiên vẫn rất hài lòng.

Thật ra phương thuốc này anh đã sớm ghi nhớ rồi, nhưng thái độ của đệ tử mới là điều khiến Lý Hiên hài lòng.

Lý Hiên tâm trạng khá tốt nhận phương thuốc, nhắm mắt xử lý kiến thức trong đầu, đồng thời kiểm tra tình hình của một trăm phân thân.

“Lượng thông tin nhiều quá rồi, ta thay đổi một chút tình hình.”

Lý Hiên cảm thấy thông tin phản hồi trong não hơi nhiều, dứt khoát nói với phân thân, trừ phi là kỹ thuật tu luyện và võ thuật, hoặc thông tin vô cùng quan trọng, những thông tin tạp nham thì không cần phản hồi.

Vừa thay đổi như vậy, lượng thông tin trong não đã giảm xuống rất nhiều, phút chốc đã giảm xuống không ít.

“Như vậy là yên tĩnh rồi.”

Lý Hiên gật đầu hài long, không lâu sau đó anh đi ra khỏi phòng, đến cửa quán trọ, nhận lấy từ tay của phân thân vài bọc thuốc lớn.

Đây là nguyên liệu thuốc ngâm, vừa đúng lúc để Tần Nguyệt sử dụng, cũng để Tần Nguyệt đột phá nhanh tu vi.

Mang theo những gói thuốc, Lý Hiên căn dặn tiểu nhị mang một thùng nước nóng đến.

Khi nước nóng đã chuẩn bị xong, Lý Hiên bỏ nguyên liệu vào trong, dùng tay cảm nhận một chút, rất nhanh đã cảm nhận được trong đó có sức mạnh luyện công.

Đáng tiếc, thuốc ngâm chỉ có thể giúp người ở cấp một đến cấp năm, đối với Lý Hiên không có chút hiệu quả nào, chỉ có thể giúp Tần Nguyệt nâng cao sức mạnh.

Lý Hiên lắc đầu, nhìn sang Tần Nguyệt đáng yêu đang tu luyện trong phòng.

“Tần Nguyệt, nước ngâm này sẽ hỗ trợ em rất nhiều, em ngâm trong này khoảng một canh giờ, cảm nhận tác dụng của chúng.”

“Dạ vâng, con biết rồi sư tôn.” Tần Nguyệt ngoan ngoãn gật dầu, vừa vụng về vừa đáng yêu.

“Vậy anh ra ngoài đây.”

Lý Hiên kéo bức bình phong lại trước bồn nước tắm, xác định tất cả rèm cửa đều đóng kín rồi mới quay lại giường của mình tu luyện.

Ngày mai họ đều phải quay về thành Bạch Vân rồi, nhân lúc còn thời gian, Lý Hiên tiếp tục vận khí, nâng cao thân thể, tranh thủ nhanh đột phá lên cấp tám.

Thời gian Lý Hiên tu luyện thật nhanh, chớt mắt đã một canh giờ trôi qua, trong đầu Lý Hiên đột nhiên vang lên âm báo.

[Ding! Đồ đệ của người Lục Trường Sinh thành công đạt tầng thứ hai, phần thưởng cho ngươi: Đầu Bếp Thần Kỳ.]

Ding!

Tên: Lý Hiên

Thể chất: Cấp bảy

Tư chất: Trung phẩm

Thiên chất: Thượng Đế Thị Giác, Luyện Kiếm Vô Song, Huyết Phân Thân, Thần Lực Thiên Phú, Cảm Thức, Ưng Nhãn

Năng lực: Tinh Thần Kiếm Pháp, Thần Cung Thủ, Đao Pháp Cuồng Phong, Lưu Vân Bộ, Đầu Bếp Thần Kỳ

Đệ tử: Tần Nguyệt, Lục Trường Sinh

...

Theo tiếng âm báo, trong đầu Lý Hiên xuất hiện rất nhiều kiến thức về nấu ăn, nhất thời anh trở thành một đầu bếp tài ba.

“Vậy là trở thành một đầu bếp tài ba!”

Lý Hiên thực không ngờ bản thân có thể trở thành một đầu bếp giỏi, ở thế giới trước anh có thể nấu cơm, trù nghệ cũng khá.

Đương nhiên, anh có sở trường vẽ, có thể tốt nghiệp Học viện Mỹ Thuật, đạt được nhiều giải thưởng.

“Trù nghệ thì trù nghệ thôi, cũng không có gì là không tốt.”

Lý Hiên lẩm bẩm nhìn sang bức bình phong bên cạnh, bên đó vọng ra tiếng nước chảy, rõ là Tần Nguyệt vẫn đang tắm.

“Tần Nguyệt hiện giờ đang ở tầng thứ ba, dự tính phải năm lần ngâm thuốc nữa mới có thể đột phá lên tầng thứ tư, nghĩa là không đến năm ngày nữa, cũng nhanh thôi.”

Lý Hiên nghĩ đến các vị tiêu sư của tiêu cục, những người này nỗ lực mười năm cũng mới đạt được đến tầng thứ tư, nhưng Tần Nguyệt từ lúc bắt đầu tu luyện đến giờ, còn chưa đến mười ngày.

Mười ngày so với mười năm, khác biết quá lớn như vậy, khiến Lý Hiên cảm khái người có số mệnh làm chủ thiên địa.

“Hả?”

Lý Hiên đột nhiên quay đầu, nhìn về hướng đông của quán trọ, bên trong đó, một vị nữ nhân cao gầy đang lặng lẽ chú ý đến phòng của Lý Hiên.

Người phụ nữ này nước da trắng ngần, thanh tú, một dáng người hoàn hảo được bộc lộ trong bộ y phục khỏe mạnh tử tế.

Lại thêm làn tóc đen nhánh xõa phía sau, khiến cô ta nhìn thật là đẹp.

Chỉ là ánh mắt của Lý Hiên rất cẩn trọng, Thượng Đế Thị Giác dừng lại trước mặt đối phương, bởi vì một thông tin xuất hiện trước mắt.

[Hạnh Nhi: Hộ pháp của Tần Nguyệt giai đoạn đầu, người hầu giai đoạn sau, người sử dụng Cổ Kiếm Phổ, là một trong tứ đại hộ pháp trong số mệnh, bà chủ của Vạn Bảo Lâu, không thể nhận làm đồ đệ.]

“Người bảo vệ của Tần Nguyệt đã xuất hiện rồi, cũng không tồi, có thêm một người bảo vệ Tần Nguyệt càng thêm an toàn.

Chỉ có điều sự xuất hiện của hộ pháp này, e rằng thế giới này đang dần hỗn loạn.”

Róc rách róc rách!

“Sư tôn, con tắm xong rồi.”

Tiếng Tần Nguyệt sau tấm bình phong nhỏ nhẹ, rất nhanh Tần Nguyệt mặc bộ quần áo nhỏ bước ra.

Khuôn mặt trắng nõn của cô bé vẫn còn chút giọt nước, cũng trở nên nhẵn mịn hơn, cùng lúc đó vết bớt trên má trái cũng nhỏ hơn một chút.

“Dạ vâng.”

Tần Nguyệt ngoan ngoãn gật đầu, đôi mắt to chớp chớp, rất trong sáng.

Nhìn Tần Nguyệt ngoan như vậy, Lý Hiên bất giác nở nụ cười, đưa tay xoa xoa đầu Tần Nguyệt rồi mới ra khỏi phòng, đi về phía tiểu viện của phân thân.

Sau khi anh rời khỏi.

Bóng dáng Hạnh Nhi xuất hiện, rất nhẹ nhàng đến bên Tần Nguyệt.

“Cô là ai?”

Sự xuất hiện của Hạnh Nhi làm Tần Nguyệt sợ hãi, cô bé lập tức cầm lấy thanh kiếm, cảnh giác nhìn.

“Ta không có ác ý, ta là hộ pháp của cô, mục đích bảo vệ cô an toàn, giúp đỡ cô cứu giúp thế giới nguy hiểm này.” Hạnh Nhi e dè nói.

“Giúp đỡ tôi? Cứu giúp thế giới nguy hiểm này?” Tần Nguyệt tiếp tục cảnh giác, căn bản không tin lời Hạnh Nhi nói.

“Thế giới này đang ở trong tình trạng không ổn định, khắp nơi đều hỗn loạn, sinh vật ô nhiễm chỉ mới là bắt đầu, sắp tới có thể sẽ có càng nhiều sinh linh bị ô nhiễm,

Thậm chí đến nhân loại cũng không tránh được, dù là võ sư, ví như sư tôn của cô cũng rất có khả năng trở thành sinh vật ô nhiễm.” Hạnh Nhi nghiêm túc nói.

“Sư tôn?!”

Trong lòng Tần Nguyệt sững sờ, cô không muốn sư tôn gặp chuyện liền nói.

“Sư tôn mạnh như vậy, sao có thể trở thành sinh vật ô nhiễm được? Cô đừng lừa người.”

“Điều tôi nói đều là sự thật, sắp tới cô sẽ rất mạnh, nhưng sư tôn của cô chỉ có thể là người võ sư bình thường, giai đoạn sau này vốn không cách nào ngăn chặn sự ô nhiễm,

Đến lúc đó chỉ có cô mới có thể cứu sư tôn, chỉ cần cô gánh vác được trách nhiệm cứu thế giới, cô có thể bảo vệ được sư tôn cô an toàn.” Hạnh Nhi lại tiếp.

“Cái này...tôi nhất định sẽ bảo vệ sư tôn, nhưng sư tôn mạnh như vậy, thật sự là có thể bị ô nhiễm sao?” Tần Nguyệt có chút không tin.

“Tất nhiên, sư tôn cô tư chất không được, sau này sẽ không cùng đẳng cấp với cô,

Nếu như cô có thể học được kiếm pháp trong Cổ Kiếm Phổ, mà sư tôn của cô không thể, đây cũng là sự khác biệt.” Hạnh Nhi hờ hững nói.

“Hả? Cô chắc không?” Tần Nguyệt dùng ánh mắt cổ quái nhìn Hạnh Nhi.

“Đương nhiên chắc chắn, Cổ Kiếm Phổ treo ở Vạn Bảo Lâu lâu như vậy, không ai có thể lĩnh hội được, cô và sư tôn cô vừa bước vào Vạn Bảo Lâu, chỉ có cô rơi vào trạng thái giác ngộ.

Lúc đó ta đang ở trong một góc của lầu hai, nhìn thấy cô rơi vào giác ngộ, ta mới xác định số mệnh cô bất phàm, đi theo cô đến quán trọ.”

Hạnh Nhi tự tin nói, cô ở bên ngoài đợi đã lâu, cuối cùng cũng đợi được đến lúc Tần Nguyệt ở một mình, những lời này nói xong, cô cũng thấy nhẹ nhõm.