Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 23

Những tháng này, trong số hơn một trăm người, số người có thể hoàn thành nhiệm vụ hàng tháng chỉ có thể đếm bằng tay.

Lâm Tiêu không quan tâm nhiều đến kiểm tra ngoại môn.

Hắn quan tâm hơn đến việc sau khi kiểm tra kết thúc, đến tìm gặp Cảnh lão sẽ xảy ra chuyện gì.

"Woa!! Các người nhìn nam nhân đẹp trai kia đi, hắn ta chính là người đứng thứ nhất của ngoại môn chúng ta, Thẩm Cao!"

"Nghe nói vài ngày trước Thẩm Cao đã đột phá Tụ Linh cảnh tầng thứ sáu, với loại này tu vi cho dù vào nội môn cũng có thể trở thành người xuất sắc."

"Chắc chắn rồi, Thẩm sư huynh cực kỳ tài năng, trong lần kiểm tra ngoại môn trước vì có chuyện ngoài ý muốn phải vắng mặt cho nên bỏ lỡ cơ hội vào nội môn."

"Những người đứng đầu ngoại môn đều khá lợi hại."

Trong quảng trường có nhiều tiếng nói ồn ào, bàn luận. Ánh mắt của mọi người tập trung vào một điểm, đều là nơi của những người đứng đầu ngoại môn.

Mọi người đều mong chờ xem họ sẽ thể hiện như thế nào trong lần kiểm tra ngoại môn này.

Sau khi người chủ trì đến chưa bao lâu.

"Yên lặng!" Một giọng nói nhẹ nhàng lọt vào tai mọi người.

Tất cả đệ tử ngoại môn đều im lặng, nhìn bóng người trên đài cao.

Lâm Tiêu và những người gác mộ bên cạnh cũng ngẩng đầu nhìn lên.

Vừa nhìn lên, sắc mặt những người khác đều thay đổi. Đó là Trần trưởng lão.

Vài tháng trước, gần một vạn người bọn họ đã bị bắt đến đây, sau đó Trần trưởng lão đã phân họ đến Phạm Thiên mộ kiếm.

Lần gặp mặt sau, trong lòng ai cũng có rất nhiều cảm xúc, Lâm Tiêu cũng vậy.

Bây giờ hắn đã thực sự hòa nhập vào thế giới huyền huyễn này.

Đối với Trần trưởng lão, từ một góc độ nào đó mà nói, hắn vẫn phải cảm ơn đối phương đã đưa hắn vào Phạm Thiên mộ kiếm.

"Quy tắc của kiểm tra ngoại môn năm nay giống như năm trước, người đạt tới Luyện Khí cảnh tầng thứ năm mới có thể tham gia."

"Cuối kỳ kiểm tra top 10, mỗi người sẽ nhận được năm viên linh thạch trung phẩm và một lệnh bài lựa chọn ở tầng một của Tàng Công các, top 3 đứng đầu sẽ nhận được một lọ Hồi Nguyên Đan thượng phẩm..."

Trần trưởng lão nói ra các quy tắc.

Phần lớn đệ tử ngoại môn dự thi cũng không phải là lần đầu tiên kiểm tra, cũng đã khá quen thuộc đối với những quy tắc này. Chỉ có một số đệ tử ngoại môn mới và đệ tử tạp dịch khi nghe quy tắc mới cảm thấy ngạc nhiên.

"Cái gì! Nhất định phải có Luyện Khí cảnh tầng thứ năm mới có thể tham gia."

"Thật là nhàm chán. Ta mới Luyện Khí cảnh tầng thứ tư, chỉ có thể đợi tới năm sau thôi."

"Ta cũng vậy, suýt chút nữa là có thể tham gia rồi."

"Mặc dù ta đã ở Luyện Khí cảnh tầng thứ năm nhưng cũng sẽ không tham gia, để tránh mất mặt."

Những người gác mộ khác bên cạnh Lâm Tiêu đều lắc đầu bất lực.

Người có tu vi cao nhất trong số họ mới chỉ đạt đến Luyện Khí cảnh tầng thứ ba.

Vẫn còn cách xa điểm xuất phát của bài kiểm tra ngoại môn.

Không, không đúng, vẫn còn một ngoại lệ. Nghĩ đến đây, những người gác mộ khác lặng lẽ nhìn Lâm Tiêu.

Hầu như kẻ độc hành này không hề nói chuyện với bọn họ. Mỗi ngày hắn đều bận rộn làm công việc của mình, tư chất tốt đến mức lạ thường.

Tháng nào cũng là người đầu tiên hoàn thành nhiệm vụ và xin cơ hội ra ngoài. Bọn họ hoàn toàn không thể nhìn thấu tu vi của người này.

Nói không chừng người này đáp ứng yêu cầu của kiểm tra ngoại môn.

Thành thật mà nói, sau vài tháng sống chung, mối quan hệ giữa những người gác mộ bọn họ vẫn rất đoàn kết.

Tuy rằng không thích Lâm Tiêu, bọn họ cũng hy vọng trong số những người gác mộ có người có thể tham gia kiểm tra ngoại môn.

Dù cho có thể vượt qua kiểm tra hay không, chỉ cần vào sân ít nhất cũng có chút thể diện rồi.

"Lâm Tiêu huynh đệ, ngươi có tham gia kiểm tra ngoại môn không?"

Một người gác mộ quen thuộc đi đến gần Lâm Tiêu và hỏi. Ở bên cạnh nhau lâu như vậy, bọn họ vẫn biết tên nhau.

Những người gác mộ khác cũng dỏng tai lên nghe.

"Tham gia!" Lâm Tiêu trả lời một cách đơn giản.

Những người gác mộ khác gật đầu. Quả nhiên tu vi của kẻ độc hành này đã đạt đến Luyện Khí cảnh tầng thứ năm.

Tài năng này quá mạnh. Tại sao một tài năng như vậy ban đầu lại bị xếp vào Phạm Thiên mộ kiếm vậy?

Lâm Tiêu nhìn thấy ánh mắt của họ nhưng hắn không giải thích gì nhiều.

Trải qua một quãng thời gian dài cảm ngộ và vận dụng kiếm ý. Nếu như hắn không muốn người khác nhìn thấy tu vi của mình thì cho dù một cường giả Luân Hải cảnh đứng trước mặt hắn thì cũng không thể nhìn ra.

Ngay sau đó, việc đăng ký kiểm tra ngoại môn đã bắt đầu. Lâm Tiêu cũng bước lên phía trước để xếp hàng nhưng quần áo của đệ tử tạp dịch hắn mặc trên người thì vô cùng bắt mắt.

Những người xếp hàng bên cạnh đều là đệ tử ngoại môn, bọn họ nhìn Lâm Tiêu với vẻ mặt khinh thường.

Đệ tử tạp dịch mà tới tham gia kiểm tra ngoại môn, thật không biết xấu hổ.

Thực sự cho rằng Luyện Khí cảnh tầng thứ năm tham gia có thể giành được phần thưởng sao?

“Tên, tuổi, tu vi?” Đệ tử đăng ký lần lượt hỏi, tiến hành làm đăng ký đơn giản.

"Trần Toàn, 26 tuổi, Luyện Khí cảnh tầng thứ bảy."

"Vương Phẩm Đại, 32 tuổi, Luyện Khí cảnh tầng thứ bảy."

Càng về sau cảnh giới càng khó tu luyện, chênh lệch giữa mỗi cảnh giới sẽ càng ngày càng lớn.

Đợi đến lượt Lâm Tiêu.

"Hả? Đệ tử tạp dịch à? Ngươi là đệ tử tạp dịch của nơi nào?" Nhân viên đăng ký ngạc nhiên hỏi.

Hôm này hắn ta cũng đã đăng ký cho hai đệ tử tạp dịch rồi nhưng hai người đó không còn trẻ nữa.

Phải mất bảy hoặc tám năm tu luyện mới đạt đến tuyến kiểm tra ngoại môn.

Vừa nhìn đã biết thanh niên trước mặt còn rất trẻ. Nếu như người này cũng đạt tới tuyến kiểm tra ngoại môn, chẳng phải chứng minh tư chất của hắn không yếu sao?