Vạn Cổ Ma Tôn

Chương 11

Bởi vì đây là trong cấm địa của Phạm Thiên mộ kiếm cho nên lần này xuất hiện hiện tượng kỳ lạ thì những nơi khác của Kiếm Ma tông cũng không cảm nhận được.

"Có chuyện gì vậy!! Thanh trường kiếm trên mộ kiếm xung quanh ta đang rung lên."

"Phía ta cũng thế."

"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy, chúng ta có nên chạy không?"

"Chạy? Chạy đi đâu chứ? Đây là Phạm Thiên mộ kiếm, lỡ đâu đυ.ng phải cái gì thì sẽ lập tức đi đời nhà ma."

Những người gác mộ mới đến chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tượng như vậy.

Tất cả bọn họ đều sợ hãi đến mức đứng yên tại chỗ, không dám động đậy.

Trong kiếm các cách đó không xa có một bóng người lao ra, bay về phía có hiện tượng kỳ lạ. Đó là Nguỵ chủ quản - một trong những quản lý của kiếm các.

Trong mắt ông ta cũng lộ ra vẻ kinh hãi.

Bởi vì có một khoảng cách nhất định so với nơi có hiện tượng kỳ lạ nên ông ta cũng không chắc chắn ở đó đã xảy ra những gì. Nhưng có thể làm cho hàng ngàn mộ kiếm rung chuyển thì tuyệt đối không phải chuyện nhỏ.

Chẳng lẽ là trong Phạm Thiên mộ kiếm đã sinh ra cơ duyên gì đó? Nghĩ tới đây, tâm trạng ông ta càng kích động hơn.

Nếu ông ta là người đầu tiên phát hiện ra, cho dù cơ duyên không thuộc về bản thân thì cũng là công lao.

Cơ thể Nguỵ chủ quản trở nên nhanh hơn nhưng khi đến nơi có hiện tượng kỳ lạ thì lông mày ông ta nhíu lại.

Không còn nữa? Không còn gì cả. Hiện tượng kỳ lạ biến mất rồi.

Trên mặt đất cũng không có bất cứ thứ gì. Chẳng lẽ là cơ duyên bị người khác lấy mất rồi?

Đợi đã, không đúng...

Nguỵ chủ quản đi đến gần một mộ kiếm và bắt đầu cảm nhận một cách cẩn thận.

"Đây là... dấu vết còn sót lại của kiếm ý sao!? Xì—Đã có ai đó đã ngưng luyện kiếm ý ở đây sao!?" Nguỵ chủ quản thất thanh nói.

Phải biết rằng kiếm ý là biểu tượng mang tính tượng trưng của những đại lão Toàn Đan cảnh.

Ngay cả một người có tài năng xuất sắc cũng sẽ phải tu luyện đến Luân Hải cảnh trung kỳ mới có thể lĩnh ngộ được kiếm ý.

Tuy rằng ông ta đã đạt tới Tụ Linh cảnh viên mãn, đừng nói đến lĩnh ngộ được kiếm ý, cả đời này ông ta cũng khó có thể đột phá tới Luân Hải cảnh.

"Ngụy ca! Ở đây xảy ra chuyện gì vậy? Chẳng lẽ là sinh ra cơ duyên sao?" Một bóng người khác cũng chạy tới hiện trường, vội vàng hỏi.

"Không phải cơ duyên, mà là một vị tiền bối ngưng luyện kiếm ý ở đây." Ngụy chủ quản nghiêm túc nói.

"Ngưng luyện kiếm ý? Ồ —— thật là đúng như vậy!" Người đến sau cảm nhận một cách cẩn thận, trên mặt lộ ra vẻ kinh ngạc nói.

"Cũng không biết vị tiền bối nào đã giác ngộ, không nói nữa, ta ở đây cảm ngộ một chút, kiếm ý còn sót lại này có ích rất lớn đối với việc tu luyện." Ngụy chủ quản nói xong thì ngồi xuống tại chỗ, nhắm mắt bắt đầu tu luyện.

"Đúng đúng, nhân lúc kiếm ý còn sót lại chưa tiêu tan phải mau chóng tu luyện." Một vị quản sự khác cũng nhanh chóng ngồi xuống bắt đầu tu luyện.

Sau hai người cũng một số người vội vã chạy tới. Khi họ phát hiện ra ở đây có kiếm ý còn sót lại cũng đã đoán được điều gì đó.

Trong nháy mắt, nơi đây trở thành nơi tu luyện của họ.

...

Ở phía khác.

Lâm Tiêu chạy nhanh trong Phạm Thiên mộ kiếm, sau khi đi một vòng lớn, hắn mới bắt đầu trở về nơi ở của mình.

Cho đến bây giờ, hắn vẫn không dám tin rằng mình thực sự đã ngưng luyện ra kiếm ý.

Đúng vậy, sau khi tập hợp hàng ngàn đạo kiếm khí, những kiếm khí đó tự hợp thành một đạo kiếm ý thực thụ.

Bởi vì ảnh hưởng của khí cơ này, thậm chí hắn đã đột phá Luyện Khí cảnh và tu vi chính thức đạt đến Tụ Linh cảnh tầng thứ nhất.

Có thể được gọi là song hỷ lâm môn.

Cảm nhận được kiếm ý vừa mạnh mẽ nhưng vô cùng ân cần trong đan điền, Lâm Tiêu vui mừng khôn xiết.

Át chủ bài!

Cuối cùng thì hắn cũng có một át chủ bài của riêng mình.

Mặc dù uy lực của kiếm khí hấp thụ được trước đó khá mạnh mẽ, nhưng nó vẫn là của người khác, hắn chỉ sử dụng mà thôi.

Bây giờ đạo kiếm ý này mới thực sự thuộc về hắn.

Hơn nữa, ngưng luyện ra kiếm ý cũng không ảnh hưởng đến hắn việc tiếp tục hấp thụ kiếm khí. Chỉ là không biết uy lực của kiếm ý này như thế nào.

Đợi đến lần sau khi có cơ hội xin ra ngoài, có thể tìm một nơi để thử xem sao.

Lâm Tiêu đi dạo quanh đó một lần nữa rồi mới về đi ngủ.

Bây giờ trong cơ thể hắn ngoại trừ linh lực dồi dào và đạo kiếm ý đó ra thì hoàn toàn trống rỗng.

Ngày mai lại bắt đầu một đợt hấp thụ kiếm ý mới.

Lâm Tiêu trở về căn phòng đơn sang trọng của mình.