Nếu trước khi vào phòng hắn lên tiếng nhắc nhở nàng một chút thì tốt rồi, sẽ không làm nàng gặp phải tình huống dở khóc dở cười này.
Lòng Ngô Minh Sơn cũng nóng rực, hắn ngồi xuống phía sau lưng nàng. Nàng cúi người, eo và hông bắt đầu vặn vẹo, tư thế quyến lộ rõ. Hắn chỉ nhìn lướt qua rồi ngoảnh mặt dời tầm mắt đi, tập trung vỗ nhẹ sau lưng nàng, giúp nàng thuận khí.
Ngay khi tay hắn tới gần, Chiêu Nương lập tức phát hiện ra sự ấm áp tỏa ra từ người đàn ông ập đến, ấy là hương thơm của cỏ đầu hè.
Chiêu Nương nhào vào trong l*иg ngực hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn thoáng qua mắt hắn, sau đó vùi vào lòng ngực hắn, bàn tay mềm mại không xương vòng qua eo hắn cách một tầng quần áo. Chỗ eo bụng hắn bị bàn tay nhỏ bé đè mạnh lên, tay nàng mềm yếu gần như đến mức để người ta mặc sức nắm trong tay, muốn làm gì thì làm.
Cơ bắp toàn thân Ngô Minh Sơn đột ngột căng cứng, tiếng nức nở như mèo con của nữ nhân nổ tung ầm ầm trong đầu hắn.
Phản ứng bản năng của hắn không ngại phiền toái mà nhấn mạnh một chuyện: Đây không phải là một đứa trẻ, mà là một nữ nhân có thể khơi dậy du͙© vọиɠ của hắn.
Bàn tay hắn dịch chuyển dần lên đầu vai nàng, trượt đi trượt lại trong vô thức, miệng không ngừng lặp đi lặp lại một cách cứng nhắc: "Đừng khóc mà, cha thật sự không thấy gì hết."
Ai ngờ cách an ủi này chẳng những không có tác dụng mà còn làm tiếng khóc của Chiêu Nương càng lúc càng tăng lên, dưới mi mắt chảy ra vô số giọt nước mắt nóng hổi, thấm ướt l*иg ngực hắn.
“Con đừng khóc, cha đau lòng lắm.” Hắn nâng khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng lên, ánh mắt xẹt qua đôi môi ửng hồng, cả chiếc mũi cao, rồi đến đôi mắt long lanh của nàng. Những lời hắn chưa bao giờ nghĩ đến sau hơn ba mươi năm sống trên đời tự nhiên toát ra khỏi miệng.
Lòng bàn tay đầy nốt chai sần bưng lấy khuôn mặt nàng, ngón tay cái lướt qua dưới mắt lau đi những giọt lệ nóng hổi, một bên thô ráp, còn một bên trắng mịn, cả hai người đều run rẩy, bốn mắt nhìn nhau rồi bối rối nhìn đi chỗ khác.
Ngô Minh Sơn hậm hực buông tay ra, trong lòng thầm mắng bản thân đã già đầu rồi mà còn không đứng đắn, lúc này hắn mới sực nhớ ra ý định ban đầu.
Hắn đến đây để đưa thuốc.
Nếu không xử lý mắt cá chân bị bong gân của nàng thì ngày mai nàng sẽ không thể xuống giường.
_ _ _
Lịch đăng chương: Mỗi ngày 3 chương