Từ Ngày Em Đến, Hoa Nở Trong Mắt Kẻ Không Hiểu Ái Tình

Chương 11: Cách dỗ dành trợ lý

Cũng may, Quan Thừa Ly vốn là một ông chủ công tư phân minh, anh chưa bao giờ vì mâu thuẫn cá nhân mà gây khó dễ ai bao giờ. Tuy rằng hiện tại hai người có quan điểm đối lập, nhưng không vì thế mà anh làm khó cô trong công việc. Vậy nên Mộc Tuyền vẫn biểu hiện phong độ như thường này, cô phải làm gì thì cứ làm nấy thôi.

Văn phòng tổng giám đốc.

"David Chu, cậu nghĩ hộ tôi xem, vì sao trợ lý Mộc lại muốn từ chức?"

Người đang video call với Quan Thừa Ly là Chu - trợ lý cũ của anh.

Nét mặt Quan Thừa Ly nghiêm nghị, cặp lông mày hơi nhíu lại, khiến người khác vừa nhìn vào đã cảm thấy áp lực vô hình đè nén. Nói chung là trông chẳng dễ gần chút nào.

"Quan tổng, cậu nói rõ tình hình đi. Trợ lý Mộc vừa nhận được tin thăng chức thì nói muốn nghỉ việc luôn à?"

Quan Thừa Ly trầm ngâm hồi tưởng lại tình huống lúc ấy, anh đáp:

"Cũng không hẳn là như vậy. Cô ấy chỉ nói là sau khi hết hạn hợp đồng thì không muốn gia hạn thêm nữa, còn nói, cô ấy đã ấp ủ ý định tự mình lập nghiệp đã lâu."

David Chu gật gù, tỏ vẻ đã rõ ràng mọi chuyện.

"Thái độ của cậu vậy là sao đây Chu?"

"Quan tổng, vậy thì cũng dễ hiểu thôi mà. Trợ lý Mộc cũng đã nói rõ ràng với cậu rồi còn gì, cô ấy ấp ủ dự định này đã lâu, chỉ chờ thời cơ để thực hiện. Có lẽ đây là thời cơ mà cô ấy thấy thích hợp nhất."

Quan Thừa Ly hiểu đạo lý này. Nước chảy chỗ trũng, con người thì hướng chỗ cao mà vươn lên, anh không thể trách cô. Nhưng anh vẫn muốn cô ở lại tiếp tục cống hiến cho công ty, đơn giản vì anh cảm thấy rằng cô và anh đã rất ăn ý.

"Tôi gọi cho cậu không phải để cậu làm công tác tư tưởng cho tôi. Tôi muốn cậu đưa ra giải pháp cho tôi kìa."

David Chu nhún vai không nói gì. Ý muốn Quan Thừa Ly buông xuôi ý định đó đi.

"David Chu, nhận lương của tôi bao nhiêu năm qua, cậu làm việc giỏi nhỉ." Quan Thừa Ly gằn lên từng chữ, cơn thịnh nộ của anh bằng mắt thường cũng có thể nhìn ra được.

David Chu rén liền, cảm thấy sự việc không đơn giản, Chu vội vàng đáp lời:

"Xin lỗi Quan tổng, là tôi làm việc tắc trách."

"Xin lỗi có ích gì, nghĩ ra giải pháp đi."

"Nhưng sếp, tôi mạn phép hỏi cậu một câu được không?" Chu dè dặt.

"Được."

"Tại sao sếp phải cố chấp với trợ lý Mộc như thế? Nói thật lòng thì, công ty chúng ta hiện tại đã phát triển đến một mức độ nhất định, nếu không còn trợ lý Mộc nữa thì tôi tin là vẫn còn rất nhiều người tài giỏi khác nhắm tới vị trí này."

Quan Thừa Ly trừng mắt với David Chu. Dù cách nhau một màn hình nhưng Chu vẫn cảm nhận rõ mồn một khí tức của ông chủ.

"Cậu so sánh một người không hiểu gì về tôi với một người được tôi đào tạo, hiểu tác phong làm việc và chung tần số với tôi?"

David Chu vội vàng thanh minh:

"Không thưa sếp. Đây chỉ là ý kiến riêng của tôi thôi."

"Trợ lý Mộc là người có tham vọng lớn, dã tâm cao. So về thực lực, cô ấy vẫn chưa bằng tôi ngày trước nhưng so về mối quan hệ, cô ấy lại nhỉnh hơi tôi hồi mới khởi nghiệp."

David Chu gật gù:

"Vâng, vậy nên tôi nghĩ sếp nên cho cô ấy thấy sự chân thành của mình trước đi ạ."

"Cậu có cao kiến gì?" Quan Thừa Ly nghiêm túc hỏi.

"Ví dụ như, quan tâm, tặng quà để thể hiện sự coi trọng của cậu với trợ lý Mộc."

"Đã áp dụng, không thành công."

David Chu á khẩu. Biện pháp đó còn không thành, bảo anh phải làm thế nào đây?

Nhưng cái khó ló cái khôn, Chu đột nhiên như nghĩ ra điều gì đó, vội vàng hỏi Quan Thừa Ly:

"Sếp, bao lâu rồi trợ lý Mộc chưa nghỉ phép?"

Quan Thừa Ly nhíu mày:

"Hình như, mấy năm qua cô ấy chưa từng xin nghỉ một ngày."

Lời vừa nói ra, Quan Thừa Ly cũng thấy lấn cấn. Anh hiểu ý David Chu muốn truyền tải với mình là gì.

"Tôi đâu bắt ép cô ấy đi làm? Chẳng qua là cô ấy không xin nghỉ."

"Không, ý tôi là tại sao sếp không tặng cho trợ lý Mộc một kì nghỉ để cô ấy có thời gian suy nghĩ thấu đáo về chuyện này. Lỡ đâu thông suốt rồi, cô ấy không muốn rời đi nữa thì sao?"

Quan Thừa Ly gật gù, cảm thấy ý tưởng của David Chu không tồi. Nhưng sắp tới là thời điểm quan trọng mà công ty phải tiến hành hợp tác với Úc thị. Vậy thì, đợi xong vụ này đi, anh sẽ sắp xếp cho cô một kì nghỉ mười ngày.

"Cứ quyết định vậy đi. Hiện tại công ty đang chuẩn bị hợp tác với Úc thị, vụ này cần cậu giúp sức, nếu hợp tác thành công sẽ giúp công ty tiến thêm một bước mới."

Vẻ mặt David Chu chẳng có gì là vui mừng khi nghe Quan Thừa Ly nói về chuyện hợp tác. Ngược lại, Chu còn cảm thấy quan ngại.

"Cậu định hợp tác với bên đó thật đấy à? Không sao chứ? Liệu… có ổn không?"

Quan Thừa Ly cười nhạt, ngữ điệu bình thản như thường đáp:

"Tại sao lại không ổn? Có lợi cho công ty thì đều ổn thoả hết thôi."

Là một cấp dưới và cũng là bạn học cũ của Quan Thừa Ly, David Chu lờ mờ biết được Quan Thừa Ly trước nay không ưa nhà họ Úc. Nguyên do sâu xa thì cậu không biết.

Lần này, có ổn thật không đây?

"Chu, lần hợp tác sắp tới cậu phải chuẩn bị thật kĩ càng, càng chi tiết càng tốt, không được xảy ra sai sót đâu."

"Được. Tôi biết rồi."