Thập Niên 60: Yêu Vợ Như Trân Bảo

Chương 27: Nhập Hội

Điều này cũng hiếm thấy, mẹ thế mà mời con rể đến nhà ăn cơm, xem ra cũng không phí công cô lấy lòng.

"Có lẽ chắc hai ngày nữa, đến lúc đó con sẽ dẫn anh ấy về, nhưng con cũng không thể để anh ấy đến đây ăn không uống không, chắc chắn phải mang theo một chút quà gì đó." Cố Lệ biết mẹ cô ở kiếp này tính tình hay tính toán.

Mẹ Cố nghe xong cũng rất hài lòng.

Cố Lệ nói chuyện với mẹ một lúc liền hỏi đến cuộc sống của chị cả, em ba thì đang đi làm chưa có lập gia đình, cùng với em trai còn đang đi học lúc này mới trở về.

Thời gian cũng không còn sớm, không bao lâu Cố Quốc Đống đã trở về.

Cố Quốc Đống chính là em trai được hưởng lợi của Cố Lệ, năm nay mười hai tuổi, thân hình mập mạp vì ăn bám cả gia đình mới có một thân hình đầy thịt như vậy.

Vừa chạy về nhà đã đòi mẹ tiền: "Mẹ cho con tiền đi, con muốn nhập hội!"

"Nhập hội? Nhập cái gì hội?" Mẹ Cố hỏi.

"Con có nói mẹ cũng không hiểu đâu, là một hội nhóm của trường tụi con, tụi con muốn lập thành một tiểu đội, đến lúc đó con sẽ là hồng binh!" Cố Quốc Đống nói.

"Cần bao nhiêu tiền?" Mẹ Cố thật sự không hiểu.

"Mười đồng ạ!" Cố Quốc Đống chớp chớp mắt.

Mẹ Cố hít một hơi thật sâu: "Đắt như vậy? Đến tận mười đồng?"

Cố Quốc Đống miệng toàn nói dối: "Đây chính là làm cán bộ đó mẹ, sau này mẹ sẽ có một đứa con làm cán bộ mà!"

Mẹ Cố cũng không ngốc đến mức vừa nghe đã đưa tiền cho cậu ta, trước tiên vẫn nói: "Đống Đống à, con có đói bụng không? Ăn cơm trước đi, chị hai của con có đem nửa con gà nướng đến đó, rất thơm luôn, mẹ để cho con ăn một chén cơm để no bụng trước nhé?"

Hai mắt Cố Quốc Đống sáng lên, lập tức nói: "Đi, lấy cơm cho con đi!"

Mẹ Cố vội lấy cơm cho con trai để cho cậu ta ăn trước, bản thân bà ấy thì đi qua nhà hàng xóm bên cạnh để hỏi về chuyện hồng binh.

"Cần tiền ạ, chỉ năm mao!" Cậu bé nhà hàng xóm nói.

Hai mắt mẹ Cố mở to, nói: "Thật sự chỉ cần năm mao?"

"Đúng vậy, là năm mao, thím à vậy thím có cho Quốc Đống tiền không ạ?" Cậu bé nhà hàng xóm hỏi.

Mẹ Cố suýt chút nữa không thở nổi, đứa con trai này, mẹ một lòng một dạ vì con đó, chỉ có năm mao tiền vậy mà con dám nói với mẹ là mười đồng, sao con có thể lừa mẹ chứ?

Mọi chuyện vẫn chưa kết thúc, mẹ Cố vừa về trong nhà đã thấy nửa con gà kia đã được con trai ăn không còn một miếng.

Chuyện này nếu như là mẹ Cố trước kia chưa có suy nghĩ gì khác, thì bà ấy chắc chắn sẽ vui vẻ khi thấy con trai mình ăn ngon miệng như vậy, đây là một chuyện vui.

Nhưng sau khi con gái trở về kể lại câu chuyện của người đàn ông bất hiếu kia, mẹ Cố thấy con trai ngay cả phao câu cũng không để lại cho cha mẹ cậu ta, tất cả đều đã vào bụng của cậu ta, trong lòng bà ấy nhịn không được mà sốc một chút.

Bà ấy còn dám mạnh miệng nói với con gái, đứa con trai này rất hiếu thảo không cần cô phải dặn dò gì, còn khẳng định cậu ta sẽ để lại cho bọn họ một ít, nhưng bà ấy không ngờ sự thật như tát vào mặt bà ấy vậy.

Còn thêm chuyện con trai lừa bà ấy về số tiền mười đồng...

"Mẹ, cho con mười đồng đi, con muốn đi nhập hội." Cố Quốc Đống ăn xong chùi miệng, nói.

"Mẹ vừa mới nghe tiểu Hạ nói, mấy đứa nhập hội chỉ cần có năm mao." Mẹ Cố nhìn con trai nói.

Cố Quốc Đống bị vạch trần cũng không sợ: "Chẳng phải do con nghĩ đến sinh nhật của mẹ gần đến sao, con muốn mua cho mẹ chút quà cũng không được? Con làm gì có tiền, chẳng phải đều xin tiền từ mẹ sao? Không ngờ mẹ đa nghi như vậy, thế mà còn đi đến hỏi tiểu Hạ."