Ngày thường Liễu Sương Sương ỷ vào việc cha mình có kết giao với tập đoàn Hành Vũ nên cô ta ở trong bộ phận hay tác oai tác phúc(1), thường xuyên bắt nạt tôi, còn Tần Hải Yến có tính cách ngay thẳng nên cũng thường xuyên bênh vực kẻ yếu là tôi.
Nhưng hiện tại không phải là lúc gầm lên khi thấy sự bất bình!!!
Tôi vội vàng nắm lấy cổ tay của Tần Hải Yến và lôi kéo cô ấy đi ra ngoài, tôi không quay đầu lại hét lớn: "Tôi sẽ tự đi, không cần ai đi cùng tôi hết!"
"Mộng Mộng à, em thật sự muốn đi một mình hay sao?" Phía sau truyền đến giọng nói của Lãnh Triết Lăng, không khó để nghe ra sự thất vọng trong giọng nói của anh ta.
Hồi còn học Đại Học, anh ta liên tục thể hiện tình cảm với tôi nhưng đều bị tôi bỏ qua, anh ta là một người tốt nên anh ta xứng đáng có một cô gái tốt dành cả đời mình cho anh, còn tôi là một người xui xẻo và tôi không muốn nhìn thấy những việc xảy ra trên người cha mẹ tôi bị tái diễn một lần nữa.
Ngay khi tôi đang do dự không biết nên trả lời như thế nào thì Tần Hải Yến đã ngẩng đầu đắc ý nhìn Liễu Sương Sương mà kɧıêυ ҡɧí©ɧ nói: "Tôi đi cùng cậu ấy, thế nào? Hừ!!"
Tôi không quay đầu lại, nhưng dường như tôi vẫn có thể thấy được cái nhếch môi cười u ám và lạnh lùng của Liễu Sương Sương, tôi nhân lúc hai chân run rẩy nhưng vẫn còn sức thì liền kéo Tần Hải Yến chạy ra bên ngoài.
"Hải Yến, về chuyến du lịch đi Thái Lan lần này á, chúng ta không đi có được không, tớ cảm thấy có điềm xấu."
"Sao vậy, chẳng lẽ cậu không muốn đi với tớ mà muốn đi cùng Lãnh Triết Lăng kia hả?" Tần Hải Yến cậy mình mạnh nên kéo tôi đi, còn nhìn về phía sau với vẻ mặt cảnh cáo.
Tôi chỉ có một người bạn tri kỷ là Tần Hải Yến, hơn nữa chúng tôi lại ở chung một ký túc xá, nói là khuê mật(2) cũng không ngoa, lần này mà không cho cậu ấy đi thì sợ không còn làm được bạn luôn đó.
"Tớ không phải…"
"Vậy thì được rồi, nói cho cậu biết, từ lâu tớ đã muốn đi Thái Lan để rước nuôi một tiểu quỷ, nếu mà không cho tớ đi, tớ chấm dứt tình bạn với cậu!"
Cho đến khi lên máy bay, trong lòng tôi vẫn không ổn, vào tối hôm đó tôi có khuyên nhủ Tần Hải Yến nguyên cả đêm nhưng cũng không thể làm cậu ấy đổi ý.
"Hải Yến à, bọn mình đi một vòng dạo chơi là được rồi, cậu tuyệt đối không được nuôi tiểu quỷ nha."
"Mộng Mộng à, cậu nhắc mãi đến nỗi tai tớ kết kén rồi này, tớ nói cho cậu biết, tiểu quỷ đều có linh tính, tớ nuôi tiểu quỷ cũng chính là nuôi một đứa con, nó tuyệt đối không làm hại bọn mình đâu."
Quả nhiên cô gái cứng đầu này không bỏ ý định nuôi tiểu quỷ, tôi vừa định khuyên nhủ lần nữa thì bên cạnh đột nhiên vang lên giọng nói quốc ngữ không lưu loát.
"Vị tiểu thư này nói đúng, tiểu quỷ ở Thái Lan chúng tôi đều là dùng hài cốt của đứa nhỏ chế thành, đó là một đứa nhỏ, nếu đã nhận nuôi nó thì phải cưng chiều nó giống như nuôi con nhỏ, bằng không đứa nhỏ sẽ nghịch ngợm."
Nói xong, hướng dẫn viên đi tới khoang hạng nhất, vẻ mặt nghiêm túc nói, "Tín ngưỡng tôn giáo ở Thái Lan đặc biệt mạnh, tuy được mệnh danh là đất nước của Phật giáo nhưng cũng vô cùng kính trọng quỷ thần, đặc biệt là ở Phuket cũng là điểm đến lần này của chúng ta, nơi đó từng bị sóng thần tập kích, sau khi đến tôi sẽ dẫn mọi người đi cầu phúc ở những ngôi chùa miếu trước và mọi người phải nhớ kỹ không được tự ý rời khỏi đoàn."
Hướng dẫn viên du lịch vừa nói xong, tất cả mọi người đều đáp lại, đột nhiên có một giọng nói quen thuộc truyền vào tai tôi, dường như Tần Hải Yến cũng nghe thấy, chúng tôi theo tiếng vọng nhìn qua và thấy có một người mặc đồ đỏ rất nổi bật trong đám đông.
"Liễu Sương Sương?" Tôi cùng Tần Hải Yến đồng thanh thốt ra tiếng.
Liễu Sương Sương như thể biết mình sẽ đi cùng một chuyến bay với chúng tôi, cô ta quay đầu lại nhếch lên đôi môi quyến rũ, còn vẫy vẫy tay với chúng tôi coi như chào hỏi.