5h30 sáng hôm sau
Hắn bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại liên tục reo không dứt, hắn nhanh chóng tắt loa rồi nhẹ nhàng đi ra khỏi phòng tránh đánh thức người đang say ngủ bên cạnh nhưng hắn không biết nàng đã thức từ khi nghe thấy tiếng chuông a
Là một dãy số lạ, hắn đang chần chừ không biết nên gọi lại hay không thì dãy số đó lại hiện lên, là ai sao lại gọi giờ này, lại còn gọi như vậy nhiều
- Alo, Âu Thần xin nghe ạ
Hắn không nghe thấy đầu dây bên kia trả lời, chỉ nghe thấy tiếng khóc, lại còn rất quen thuộc cảm truyền tới, hắn đã đoán ra là ai, vừa định gác máy thì
- Là em, Cố Dạ Bạch. Nàng nói trong tiếng nấc
- Cô tìm tôi có chuyện gì sao?
- Em thật sự không thể chịu nổi, em sai rồi, chúng ta có thể cho nhau một cơ hội bắt đầu lại được không anh? Em không hề yêu La Đông Phong, em biết anh cũng chưa có tình cảm với Bạch Tử Họa nhanh như vậy, em yêu anh, thật sự yêu anh, chúng ta đều yêu nhau, quay về bên em có được không? Em cầu xin anh...
- Xin lỗi, tôi không thể lại làm tổn thương bản thân một lần nữa, cũng không thể làm cho người phụ nữ của tôi đau lòng, xem như là chúng ta có duyên nhưng không có nợ, tôi đã tha thứ cho cô từ lâu rồi, đừng day dứt cũng đừng làm người ở cạnh cô phải buồn, anh ta là thật lòng. Bây giờ tôi bận rồi, chào cô
Trước khi tắt máy hắn còn nghe bên tai tiếng nàng gọi tên hắn, cầu xin hắn, nếu như là lúc trước có lẽ hắn đã bỏ tất cả lại để chạy đến dỗ dành, ôm nàng vào lòng mà che chở cả đời này nhưng tiếc là không thể, hắn đau lòng nhưng nếu hắn làm vậy, cả Bạch Tử Họa và La Đông Phong cũng đều đau khổ, hơn nữa hắn đang có hảo cảm tốt với Bạch Tử Họa cái hắn cần bây h chỉ là thời gian để yêu nàng mà thôi. Hắn nhìn đồng hồ cũng đã 6h hơn, chắc nàng cũng sắp tỉnh giấc nên hắn quyết định xuống bếp chuẩn bị bữa sáng
Hết thảy lời nói, biểu cảm của hắn đều được nàng thu vào trong mắt, đáy mắt càng trở nên nhu tình, rồi lại thấy hắn nhìn đồng hồ, vì nàng mà chuẩn bị bữa sáng, nàng có bao nhiêu hạnh phúc đây? Hơn ai hết nàng hiểu rõ người đàn ông đó đang cố che giấu sự đau thương mặc dù vậy hắn vẫn nghĩ cho nàng, không để nàng chịu thiệt thòi. Hảo, em sẽ làm anh từ từ tiếp nhận em và quên đi Cố Dạ Bạch càng sớm càng tốt a
Hắn đang thái rau thì có một vòng tay ôm hắn từ phía sau, sao lại ngủ như vậy thiển a, hắn đặt tay lên tay nàng ân cần hỏi
- Anh làm em thức giấc sao?
- Không có, là do tiếng chuông điện thoại, mà cũng nhờ vậy em mới được ngắm chồng em chăm chú tỉ mỉ làm bữa sáng, hảo quyến rũ đi
- Mới sáng sớm đã khen anh, không sợ anh kiêu ngạo sao?
- Không cho phép anh kiêu ngạo với em đâu. Vừa nói nàng vừa thổi khí vào tai hắn, tay thì di chuyển đến chiếc boxer đang che giấu thứ gì đó làm hắn một trận khô nóng, dươиɠ ѵậŧ cũng đã dựng đứng lên
- Này, em định ăn anh thay bữa sáng hay sao đây? Hắn vốn chỉ tưởng trêu đùa nàng cho nàng mau buông hắn ra a, nhưng không ngờ lần này nàng lại mạnh bạo xoay người hắn lại, kéo chiếc quần boxer giải khai cho cậu nhỏ đang cương cứng bên dưới, nàng tà mị cười rồi dùng lưỡi di chuyển khắp cự long to dài kia
Nàng ngậm lấy đầu cậu nhỏ mà liếʍ mυ'ŧ như một cây kem, còn liếʍ cả cái lỗ nhỏ dùng để xuất tinh a, làm hắn một trận tê dại, côn ŧᏂịŧ cũng vì thế mà càng dài hơn, hắn để tay ở đầu nàng, kéo nàng lại gần côn ŧᏂịŧ hơn
Hắn nhấp ra nhấp vào trong miệng nàng, hảo sướиɠ đi, nhưng vì của hắn to và dài nên chỉ một nửa côn ŧᏂịŧ đã đến cuống họng nàng, thấy hắn vẫn chưa phóng thích, nàng lại liếʍ mυ'ŧ hai hòn bi bên dưới, quả thật côn ŧᏂịŧ của hắn mang một mùi riêng, không phải mùi tanh nồng mà mùi của hắn càng làm cho nàng kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơn
Hắn sắp ra, nàng càng tăng tốc độ ngậm rồi lại nhả ra, và rồi tất cả tinh hoa từ côn ŧᏂịŧ hắn đều được bắn vào trong miệng nàng, một mùi như mùi trà xanh, cứ thế nàng nuốt hết tất cả tϊиɧ ŧяùиɠ của hắn
- Từ khi nào mà em mạnh bạo thế nhở?
-Chắc là từ khi trở thành người phụ nữ của anh
Hắn cười rồi hôn lấy nàng, tay thì cầm dĩa bánh mì cùng trứng omlet, đến bàn ăn, vốn định dừng để tiếp tục ăn sáng một cách đàng hoàng thì nàng nhìn thấy côn ŧᏂịŧ của hắn vẫn còn cương cứng, là tại trên người nàng chỉ mặc mỗi một chiếc váy ngủ mỏng, lại còn ôm hắn như vậy sát khiến cho ngực nàng dính chặt vào hắn.
Nàng cầm lấy chiếc bánh mì, cắn một cái rồi đưa cho hắn, nhân lúc hắn không để ý nàng lại cởi bỏ chiếc boxer, côn ŧᏂịŧ dựng thẳng đứng lên, nàng vén chiếc váy ngủ để lộ cô bé thoát ẩn thoát hiện, bên dưới nàng cũng ướt từ lúc nhìn thấy cậu nhỏ hắn chi chít những mạch gân nổi lên a
Cứ như vậy, cô bé ngồi ngay lên dươиɠ ѵậŧ hắn, để dươиɠ ѵậŧ từ từ đâm vào cái lỗ nhỏ kia, làm hắn và nàng một trận tình mê mà rên lên, tiểu huyệt của nàng không hề bị dãn ra mà vẫn chặt như lúc đầu, nuốt trọn cậu nhỏ hắn