Xuyên Thư Thành Nữ Xứng Hào Môn Gánh Vác Nữ Chủ

Chương 2

Cố Lê Chu mở đôi mắt nhập nhèm buồn ngủ, chậm rãi ngáp một cái, biểu tình lười biếng co mình ở trong chăn.

Ở trên giường đợi chốc lát, cô mới tìm được và mở di động ra lục lọi thông tin, quả nhiên thấy được một cái ghi chú lưu dãy số của Lưu quản gia, đầu ngón tay động động không chút do dự mà gọi qua số đó.

Di động thực mau được bắt máy, thanh âm là một lão nhân với giọng ôn hòa thân thiết:

"Tiểu thư, có chuyện gì sao?"

"Ân, phiền toái bác Lưu giúp tôi đem một ít quần áo mới đến đây, không cần phải là màu hồng nhạt, cụ thể liền tham khảo quần áo bình thường nữ sinh hay mặc là loại gì, lát nữa tôi liền phải mặc."

"Tốt, tiểu thư."

Nhà giàu làm việc thật là nhanh nhẹn a.

Cố Lê Chu xốc chăn lên đi xuống giường, rót ly nước bưng đi đến ghế ngồi được treo ở ban công.

Tầng không trung trên đỉnh đầu lan tràn màu lam nhạt, sạch sẽ đến không có một tia tạp chất, làm cho con người cảm thấy tâm tình bình tĩnh đến lạ lùng.

Cái miệng nhỏ của cô uống nước, tay cầm di động chơi, trên màn hình tràn đầy tin tức của Bạch Khuynh Ngôn.

Nữ chủ yêu thích đóng phim a, thế thì chính mình liền tìm kịch bản tốt đưa qua cho nàng xem thử. (Chỗ này là "đi bái" bản thân không hiểu lắm nên dịch đại)

Trợ lý của nguyên chủ ở công ty hình như gọi là Lâm Lâm, hiện tại ở dãy số của người này, đã nhắn cho một tin nhắn: Chọn mấy cái kịch bản tốt ra đi, đợi lát nữa tôi tới công ty lấy.

Đại khái là làm lão bản nên được quan tâm mà đặt tiếng chuông báo, cho nên nàng ta thật mau liền nhắn lại được: Tốt, Cố tổng.

Được rồi, an bài xong!

Cố Lê Chu ngồi đủ rồi vừa định xuống lầu ăn một chút gì, liền nghe được tiếng đập cửa, cô đi ra mở cửa liền sợ ngây người.

Ngoài cửa có đến tám chín người mặc trang phục hầu, mỗi người trong tay đều đem theo hai bộ quần áo, dọc theo thành một loạt, người giúp việc với bộ dáng hăng hái làm việc. (Chỗ này cũng không hiểu lắm:(()

Mà người gõ cửa lại là lão nhân mặc toàn thân tây trang màu đen, này chắc là Lưu quản gia a, chỉ thấy ông lộ ra bộ dáng gãi đúng chỗ ngứa mà tươi cười, nói:

"Tiểu thư, quần áo mà người muốn đã tới rồi."

Cố Lê Chu nội tâm liên tục thán phục, vì phải gắn bó với bộ dáng của đại tiểu thư này, cô liền thập phần bình tĩnh mà gật đầu nói:

"Ân, rất nhanh."

Ai có thể nghĩ đến đời trước của cô sống đã 25 năm nhưng trúng vé số còn chưa phát sinh qua, hiện tại thế mà lại biến thành người hào môn, đột nhiên nhìn đến cảnh tượng hạnh phúc này trong lòng cô có chút hoảng hốt.

Cô thật sự đã xuyên thư, không còn được trở về nữa.

Nghĩ đến lời hệ thống đã nói, ở thế giới thực cô đã bị tai nạn xe cộ tử vong rồi, nhưng chỉ cần cô hoàn thành nhiệm vụ là có thể về lại thế giới thực mà bản thân liền còn sống sót, thế này cô lại có động lực làm nhiệm vụ.

Lưu quản gia trên mặt vẫn là gãi đúng chỗ ngứa tươi cười:

"Thời gian có chút gấp gáp, nên chỉ có thể chọn trang phục ở cửa hàng quần áo gần nhất đưa lại đây, trước tiên tiểu thư cứ ở nơi này chọn một bộ muốn mặc để lát nữa đi, sau đó chúng tôi sẽ ra sức đem tủ quần áo quét sạch gọn gàng, quần áo mới đang được mua sắm thêm, trước bốn giờ chiều liền có thể chuẩn bị xong tốt."

Gương mặt bình tĩnh của Cố Lê Chu liền xuất hiện một tia vết rách.

Cho nên cái loại quần áo phô trương này vẫn còn ở chỗ này a?

"Trước tiên cứ mặc một cổ tây trang phong anh luân đi, buổi chiều đi đến công ty sẽ ăn mặc chính thức hơn."(phong anh luân là gì không hiểu a)

Lưu quản gia nghe vậy trên mặt xuất hiện thần sắc kinh ngạc, nhưng ông bằng sự chuyên nghiệp của quản gia tu dưỡng lâu năm nhanh chóng bình tĩnh lại, chỉ là nhìn về phía Cố Lê Chu trong ánh mắt mang theo tia cổ vũ, gật đầu nói:

"Tiểu thư nói rất đúng."

Cố Lê Chu câu môi mỉm cười, lấy quần áo, âm thầm nói nỗ lực cố lên a! Vì nữ chủ càng phải nhanh đến phục vụ tốt nha.

Chờ Cố Lê Chu thay quần áo trang điểm tốt liền xuống lầu, bảo mẫu đã vì cô chuẩn bị tốt đồ ăn thơm ngào ngạt, thức ăn thật hợp khẩu vị, làm cho cô bữa cơm này ăn đến vui vẻ.

Chỉ là quản gia cùng bảo mẫu ánh mắt không đúng lắm, vẫn luôn hướng đến cô ngó qua.

"Lưu quản gia các người bộ có chuyện gì sao?"

Không đợi Lưu quản gia trả lời, bảo mẫu đã vội vàng xua xua tay nói:

"Không có việc gì a không có việc gì, chúng tôi chỉ là cảm thấy tiểu thư hôm nay thật khác biệt nha, thoạt nhìn giống như tiên nữ đặc biệt xinh đẹp."

Cố Lê Chu nghe vậy gật gật đầu, nghiêm trang mà nói hươu nói vượn trêu chọc:

"Bổn tiên chính là bởi vì tham luyến pháo hoa ở nhân gian nên mới hạ phàm, trước đây như thế là vì che giấu tung tích đó."

"......" Quản gia cùng bảo mẫu cùng nhau không nói gì, trên mặt một bộ ta là người tuổi đã lớn, chứ không phải là người bộ dáng bị hỏng đầu.

"Phụt, các người coi như là do tôi ăn no căng đi."

Quản gia cùng bảo mẫu:......

Cố Lê Chu ăn uống no đủ liền dễ dàng phiêu, chờ khi cô đã nằm đủ ở trên sô pha rồi, liền nhớ đến chính sự, bây giờ đã hai giờ trôi qua.

"Lưu quản gia, tôi muốn đi công ty."

"Tốt tiểu thư, ngựa xe trước đã chuẩn bị tốt."

Chờ Cố Lê Chu thần thanh khí sảng khoái mà đi vào công ty, đã là buổi chiều hai giờ, bằng nhiều năm ở chức trường dốc sức làm việc đã có kinh nghiệm, cô thực mau liền tìm được tới văn phòng của phó tổng.

Vì cái gì mà chức phó tổng lớn đến như vậy, ngẫm nghĩ lại nguyên chủ đầu óc chỉ có Cung Thiên Thành, làm gì có tâm tư mà xử lý việc ở công ty, cho nên nguyên chủ chỉ là đến công ty mang trên người cái danh phó tổng  mà thôi, ngày thường cũng rất ít đến đây, công ty vẫn là luôn ném cho Cố Lê Mặc bên kia quản giúp, chỉ là đại tiểu thư này nói gì mọi người đều chỉ cần đến nghe mà thôi.

Tỷ như ở nguyên văn, nguyên chủ khi đã hai tháng rồi mới đi vào công ty, không phải vì nhìn xem công ty như thế nào, mà là vì muốn đem công ty đưa đi.

Đến nổi là đưa cho ai đây? Kia không phải là Cung Thiên Thành thì là ai,nhưng trong công ty mọi người cũng chỉ mặc kệ nó phân theo ai thì phân a.

Nghĩ vậy Cố Lê Chu nhịn không được lại thêm lần nữa vì nguyên chủ mà thở dài, Thiên Duyệt chính là công ty giải trí nằm trong top ba công ty đứng đầu ở giới giải trí a, nguyên chủ thật đúng là phụ nữ chỉ giỏi phá a, rõ ràng cái gì tốt cũng đều đưa cho tên tra nam kia mới chịu.

Cấp ở tuyến giới giải trí đưa cho tra nam, nhanh chóng làm cho Ngôn Ngôn của ta gặp bi kịch xong việc, quả thực là làm cho nhân khí buồn a.

Cố Lê Chu nhìn đến bàn làm việc phía trên đã có mấy quyển kịch bản, này chắc hẳn là Lâm trợ lý đưa tới kịch bản tốt, có điện ảnh cũng có phim truyền hình.

Vẫn là chọn điện ảnh đi, Ngôn Ngôn đã ở trên TV trong giới giải trí làm đến hô mưa gọi gió, các loại giải thưởng thị hậu đều cầm qua rồi, lại nói nàng mới bước lên đại màn ảnh vừa không lâu.

Điện ảnh cũng tốt a, chờ Ngôn Ngôn bắt lấy giải ảnh hậu, đó chính là diễn xuất của nàng đỉnh sống với nghệ danh đỉnh ấy a.

Cố Lê Chu chính mỹ tư tư, trong lòng lại đột nhiên nghĩ một đốn.

Từ từ, Ngôn Ngôn? Ta sát, ta như thế nào mà kêu tự nhiên thuần thục đến như vậy, chẳng lẽ do tối hôm qua ở trước mặt anh trai diễn đến quá mức, còn để lại phản ứng đến bây giờ đây ư?

Cô ám chọc chọc mà phỉ nhổ chính mình, thanh tỉnh lại! Mỹ nhân cùng bản thân ngươi còn không có thân! Ngươi và mỹ nhân phương thức liện hệ cùng nhau còn chưa có!

Cố Lê Chu nhận rõ được sự thật, yên lặng mà đem kịch bản phim trong đó lấy ra tới, tổng cộng có ba bản, cô xem lần lượt từng cái, cũng không biết cái nào là tốt, đành phải gọi điện thoại kêu Lâm Lâm tiến vào.

Lâm Lâm bên này vừa vào cửa liền nhìn thấy một mỹ nữ siêu đẹp dựa vào công ghế, rũ mắt nhìn chằm chằm kịch bản do mình đưa lên, nàng thử mà kêu kêu:

"Cố tổng?"

"Ân, cô lại đây nhìn xem này ba cái kịch bản này." Cố Lê Chu đối với biểu hiện của Lâm Lâm cảm thấy đã thấy nhiều liền không trách, cô đối với bản thân vào tối hôm qua còn kinh ngạc một phen huống chi là.

"Cố tổng, kịch bản có vấn đề gì sao?"

Lâm Lâm nỗ lực duy trì trấn định, mặt ngoài phong khinh vân đạm, tươi cười đầy mặt, nội tâm đã mãnh liệt quay cuồng, các loại ý tưởng ùn ùn kéo đến không dứt được.

Lão bản nguyên lai liền xinh đẹp như vậy sao?! Đột nhiên trang điểm như thế đến đây là chuyện thế nào, còn chọn kịch bản, chẳng lẽ lão bản muốn tiến vào giới giải trí hả ta?!

Chính là, là tuyệt đối như thế này mà! Ta đã nhận ra chân tướng sự việc a!

Cố Lê Chu lắc đầu nói:

"Tôi không hiểu lắm về thứ này, cô đến xem ba cái kịch bản phim này lựa ra cái nào là tốt nhất."

Lâm Lâm trộm cắn cắn đầu lưỡi, nội tâm phun tào sao lại cảm thấy phá của lão bản như vậy có điểm đáng yêu a, quả nhiên sắc đẹp làm con người lầm tưởng, nàng cầm lấy ba cái kịch bản trên bàn, dùng thái độ công tác chuyên nghiệp giảng giải:

"Ba bản này đều khá tốt, nhưng muốn nói tốt nhất thì chính là bản này."

Lâm Lâm lấy ra cái kịch bản này đưa đi qua, rồi tiếp tục nói: "Bản này chính là《 Nơi nào là nhà 》 một kim bài của biên kịch Tiền tiên sinh cách 5 năm ra một tác phẩm a, đạo diễn thì càng ở thị trường quốc tế có nhiều danh tiếng chính là Ngô đạo, hai người bọn họ đánh ra tác phẩm điện ảnh tuyệt đối chỉ có thể là chi tác thượng thừa mà thôi. Bất quá... Hai người kia đều phi thường tôn trọng tác phẩm của mình, tuyệt đối sẽ không có cho người mới có kỹ thuật diễn xuất non mới tới diễn vai chính đâu, liền nếu tính đầu tư nhiều tài chính vào để được tiến tổ cũng không có khả năng lớn được vào."

"Ân, như vậy liền khá tốt." Cố Lê Chu gật đầu, tỏ vẻ thực vừa lòng.

Mắt thấy lão bản không hiểu được ám chỉ nho nhỏ của mình, Lâm Lâm nhịn không được tiếp tục ám chỉ nói:

"Nhưng nếu là diễn vai nhỏ phụ thì chắc hẳn là không thành vấn đề, hoặc không thì sếp nhìn xem thử hai bản kia đi, dù sao hai bản này vốn là rất không tồi."

Có đã hiểu rõ chưa? Ta đều nói rõ ràng như vậy rồi, lão bản người hẳn là tự hiểu đi chứ! Chúng ta có thể từ từ tiến vào mà, không cần phải ngay từ đầu liền đi tranh C đơn vị khó khăn như vậy a, từ bỏ đi, tranh không được mà a!

"Mặt khác không cần, liền chọn cái này đi, tôi cảm thấy vai chính liền thật không tồi."

Cố Lê Chu liền hiểu ra trợ lý này chính là hiểu lầm a, cũng lười giải thích cùng nàng, cúi đầu tiếp tục xem kịch bản.

Lâm Lâm:......

Mặt ngoài cười hì hì, trong lòng thì mắng *mmp

*Mmp: "Mụ bán phê (妈卖批): Phát âm là MA-MAI-PI, có thể viết thành từ viết tắt MMP. Đây là một từ mắng chửi vùng Tứ Xuyên". (Trích từ: hugioi.wordpress.com)

Đang lúc Lâm Lâm còn do dự có nên hay không lại một lần nữa khuyên khuyên lão bản một chút, liền nghe thấy lão bản nhà mình hỏi một câu:

"Cô biết Bạch Khuynh Ngôn sao?"

Vô nghĩa a, ai lại không biết đến nữ thần quốc dân a!

"... Có biết a."

"Cô có WeChat của nàng không?"

"......"

"Trả lời đi."

"... Không có."

"Cô không phải nói biết nàng sao?"

"... Tôi nói là tôi biết nàng, chứ nàng không biết tôi a, tôi và nàng không phải loại quen biết kia mà ngài nhắc đến."

"......"

Vừa dứt lời, hai người liền ăn ý mà lâm vào trầm mặc.

Lâm Lâm có chút xấu hổ, nghĩ nghĩ trong công ty nghệ sĩ khẳng định sẽ có, đang chuẩn bị móc di động ra hỏi ảnh đế Vưu Kỵ một chút, liền nghe thấy lão bản mình nói câu:

"Tôi không có,cô làm sao mà có được a, là tôi đã suy nghĩ nhiều rồi."

"......" Lâm Lâm lặng lẽ mà đem điện thoại di động thả lại trong túi.

Cố Lê Chu nghĩ qua mấy ngày liền tới sinh nhật của Cung Thiên Thành, nguyên văn các lão bản ở công ty của Ngôn Ngôn công ty vì lấy lòng hắn, liền sẽ mang theo nàng đến dự tiệc, không đúng, mà là buộc đi.

Sau đó khiến cho người khác khi dễ nàng, làm nàng bị người đẩy xuống bể bơi, Cung Thiên Thành rõ ràng biết mấy cái đó có ý xấu với nữ chính, nhưng lại cố tình mặc kệ, chỉ nghĩ đến mặt sau có thể làm anh hùng cứu mỹ nhân, ha hả, thật đúng là thằng tra nam! May mắn Ngôn Ngôn của ta không bị chiêu này hạ, nàng biết bơi, bơi cũng rất tốt, Cung Thiên Thành bên kia mới vừa nhảy xuống nước, nàng liền tự mình bơi lên bờ, căn bản làm cho tra nam phát huy được bài anh hùng cứu mỹ nhân a.

Lúc ấy khi đọc đến đây cô liền cảm thấy rất vui sướиɠ trong lòng, hiện tại đã xuyên thư vào trong thế giới này rồi, tiếp xúc đều là với người thật sống sờ sờ đó, nghĩ tới như vậy, trong lòng chỉ còn lại không đành lòng mà thương tiếc nàng.

Những việc này đối với một nữ sinh vô tội mà nói, ác ý quả thật là quá lớn.

Lâm Lâm thấy lão bản không nói lời nào vẻ mặt bộ dáng thâm trầm, lại nhận lệnh mà đi đào di động, vừa đào vừa nói:

"Trong công ty chắc hẳn là có nghệ sĩ có WeChat của nàng, tôi thử hỏi một chút."

Cố Lê Chu lúc này một chút cũng không nghĩ ngợi trực tiếp cự tuyệt:

"Không cần, tôi sẽ tự mình tìm."

Lâm Lâm gật gật đầu nói:

"Kia nếu không Cố tổng có thể hỏi thêm Vưu Kỵ một chút, bọn họ lúc trước đã hợp tác qua, WeChat hẳn là có."

"Không cần, tôi đã nói chính là bản nhân muốn tự tìm."

"Nga, a?"

Cố Lê Chu nhướng mày nhìn Lâm Lâm, liền thấy Lâm Lâm cho rằng bản thân phải bị nhìn chằm chằm mới động tới, Cố Lê Chu mở miệng nói:

"Tôi biết cô làm việc rất đáng tin cậy, thế việc này liền giao cho cô nha, đừng làm cho tôi thất vọng."

Lâm Lâm trên đầu toát ra ba đường hắc tuyến, tiên lễ hậu binh, này không đáng tin cậy cũng đến đáng tin cậy.

"Cố tổng, tôi muốn hỏi một chút là chuyện gì?"

Cố Lê Chu mỉm cười nói:

"Chính là muốn cô đi đến đoàn phim《 Nơi nào là nhà 》 cùng đạo diễn biên kịch uống trà, cho bọn họ làm công tác tư tưởng, làm cho họ lo lắng nhiều một chút, cô nói rằng bên này của chúng ta sẽ có người phù hợp."

Lâm Lâm nuốt nuốt nước miếng hỏi:

"Chúng ta bên này người là ai a?"

Trời xanh a! Cứu cứu hài tử đi, ngàn vạn không cần là cái tên kia mà trong lòng nghĩ đến nha.

"Bạch Khuynh Ngôn."

A a a a, không phải lão bản, ta thế là được cứu rồi!

Từ từ, giống như có chỗ nào không đúng lắm, Bạch... Bạch Khuynh Ngôn???

Lâm Lâm may mắn cảm thấy chính mình còn chưa có bị vui sướиɠ cùng kinh hỉ choáng váng đầu óc, còn có lý trí mà hỏi lại:

"Nàng là người của chúng ta bên này! Chuyện là khi nào vậy a?" Ta như thế nào không biết!

"Chuyện sớm hay muộn thôi."

Lâm Lâm:......

Cố Lê Chu gật đầu khẳng định, dùng ánh mắt triều Lâm Lâm ý bảo đến:

"Đúng vậy, chính là như vậy, cô không cần phải hoài nghi."

Lâm Lâm hít sâu một chút:

"Thật tốt đi, tôi còn tưởng rằng là Cố tổng ngài thế mà muốn..."

"Ân?" Cố Lê Chu ra vẻ không biết.

"Không có gì." Lâm Lâm lắc đầu.

"Tôi là lão bản đang làm đều rất tốt, như thế nào sẽ luẩn quẩn trong lòng muốn đi đóng phim." Rõ ràng đương làm kim chủ ba ba cảm giác chẳng phải càng sảng khoái hơn sao!

"... Là như thế này thật không sai mà."

Lâm Lâm tâm tình phức tạp mà đi ra văn phòng, cầm di động do dự muốn hay không liền đem ảnh vừa nháy mắt chụp lén được lão bản mỹ y mà đưa lên diễn đàn trong công ty.

Do dự không đến nửa phút, Lâm Lâm tâm liền quyết, mặc kệ, chết thì chết, ăn loại nhiệt dưa này, ta không vào địa ngục thì ai vào địa ngục!

Cô mở ra diễn đàn, lựa chọn hình ảnh biên tập, click gửi đi.

Quần chúng ăn dưa ngầm trong Thiên Duyệt diễn đàn

Lâm Lâm không yêu ăn thỏ thỏ: Hôm nay Cố tổng thật là mỹ đến bạo ( ảnh chụp )

WHAT?? Là giả đúng không, đây mà là Cố tổng?

Cô sợ là có hay không là lừa chúng tôi nga!

Mong cô nói lớn tiếng một cho tôi biết đây là vị mỹ nữ nào??

Tôi không tin!!!

Lâm Lâm không yêu ăn thỏ thỏ: Là thật sự nga, tôi mới từ văn phòng phó tổng ra, camera mặt trước, không có tăng thêm bất luận hiệu quả chỉnh nhan gì hết, lão bản cô chỉ là trang điểm một chút ( cảm động )

Xong rồi, lão tử luyến ái tôi liền có thể!!!

Tôi muốn nói cho lầu trên thật không biết xấu hổ mà............

Lâm Lâm không yêu ăn thỏ thỏ: Các người liền không thể giống tôi bình tĩnh chút sao.

Chúng tôi không tin cô sẽ bình tĩnh!

Đúng vậy!

Cô tuyệt đối là đã High qua!!

Lâm Lâm lắc đầu thở dài, âm thầm nói, ta nơi nào là High qua, căn bản là còn High ở trên đường hảo sao, lão bản hôm nay giống như là thay đổi cá nhân giống nhau, aizz, các người căn bản là không hiểu tâm tình của ta giờ phút này.

Lâm Lâm không yêu ăn thỏ thỏ: Ha hả, đang là thời gian đi làm xin đừng nói chuyện phiếm.Jpg

Mọi người:....