Ảnh Hậu Xuyên Không Rồi!

Chương 6: Lấy oán báo ân

Người trên mạng xem xong hai đoạn video đều cảm thấy đầu óc lâng lâng, tiếp theo liền điên cuồng spam phía dưới.

[ Đm, đm, đm vẫn chưa tiêu hoá nổi qua dưa này. ]

[ Không nghĩ tới quản lí của Bạch Gia Thi lại vô liêm sỉ như vậy? Cô ấy dựa vào bản thân mà lấy được vai diễn, lại biến thành công của quản lí giúp cô ấy lấy, đã vậy còn giật vai diễn này cho người khác. ]

[ Bạch Gia Thi đúng là không dễ dàng. ]

[ Mẹ nó, Liễu Minh Thư cũng buồn nôn quá đi. Ngoài mặt thì giả vờ chị chị em em, sau lưng thì chị cướp em không biết. ]

[ Mẹ nó, về sau đừng gọi là Nghiêm Quân nữa, kêu là Nghiêm giả tạo đi. ]

[ Cmn chứ, sự việc này li kì thật. Cứ như là phim truyền hình hollywood ấy. ]

[ Eo cái cô Liễu Minh Thư lần trước ăn nói vô đạo đức đã thấy ghê rồi, bây giờ lại còn đâm một nhát sau lưng bạn thân nữa. ]

[ Liễu Minh Thư lúc nào cũng bộ dạng chị em thân thiết, mẹ nó chứ tôi thấy thế giới cũng quá nợ cô ta một giải ảnh hậu rồi. ]

Các bạn Tiểu bạch thỏ sau khi biết chuyện thì cực kì đau lòng thay cho Bạch Gia Thi.

[ Thấy thương Thi bảo quá! ]

[ Thi bảo đừng buồn, tiểu bạch thỏ luôn luôn ở bên chị. ]

[ Tiểu thi thi chắc là buồn lắm, người bạn mà cô ấy đối xử thật tâm không ngờ lại là người như vậy. ]

[ Thi Thi đừng buồn, vì một người như cô ta không xứng đâu. ]

[ +1 cô ta không xứng ]

[ +2000. ]

Ngoài thuỷ quân và một số người qua đường, thì những người mắng Bạch Gia Thi hăng nhất chính là Từ tinh, bọn họ căn bản không nghĩ tới là Bạch Gia Thi bị oan.

Lúc này tất cả mới hiểu ra, bản thân bị lợi dụng để hắt nước bẩn lên người Bạch Gia Thi, là công cụ để chuyển hướng dư luận, mà bản thân bọn họ lại cam tâm tình nguyện, khiến bọn họ tức giận không thôi, lập tức chuyển hướng quay qua mắng Nghiêm Quân.

Nghiêm Quân không nghĩ tới vậy mà Đại Thần V có thể tung ra nhiều bằng chứng xác thực như vậy, hắn ta nhìn thấy trên weibo của mình tràn ngập bình luận mắng chửi, toàn là những lời khó nghe, hắn cảm thấy bản thân sắp chịu không nổi.

Nghiêm Quân tự mình bình tĩnh lại, dù gì hắn cũng là quản lí kim bài của giải trí Ngu Thần, những chuyện như vậy chỉ mất một lúc liền tìm ra hướng giải quyết. Hắn ta tự mình gọi điện thoại cho Bạch Gia Thi, nghe được âm thanh chờ, hắn âm thầm tính toán.

Bên kia Bạch Gia Thi đang lướt những bình luận mắng chửi Nghiêm Quân và Liễu Minh Thư chỉ cảm thấy "sướиɠ", dám chơi bà thì bà cho chúng mày biết tay.

Đột nhiên, điện thoại chuyển sang giao diện cuộc gọi đến, nhìn thấy người gọi là "quản lí Nghiêm" thì cười lạnh, cô bắt máy.

"Có chuyện gì?"

Nghiêm Quân cảm thấy Bạch Gia Thi có chút kì lạ, nhưng cũng không rảnh quan tâm, hắn ta dùng giọng điệu ra lệnh cho cô nói:

"Bây giờ cô lập tức lên weibo đăng bài giải thích nói là cô tự nguyện đưa vai diễn cho Liễu Minh Thư, việc đi thử kính cũng là do tôi giới thiệu, đạo diễn nể mặt tôi nên mới cho cô một cơ hội."

Bạch Gia Thi nghe được những lời này liền cảm thấy thật nực cười: "Bây giờ anh muốn tôi đăng weibo để nhận hết mọi lỗi lầm sao? Nghĩ cũng hay thật."

Cô vừa mới được giải oan, bây giờ lại đăng weibo không chỉ là làm cho đám antifan cười nhạo mà còn làm cho cảm tình với người qua đường không tốt, chỉ cảm thấy những bài đăng trên hotsearch là cô cố ý tự biên tự diễn.

"Bạch Gia Thi! Cô đủ lông đủ cánh rồi đúng không? Bây giờ còn dám cải lời quản lí, cô là muốn từ nay về sau biến mất khỏi giới giải trí hả?" Nghiêm Quân cực kì giận dữ, hắn cảm thấy Bạch Gia Thi mềm không ăn chỉ muốn ăn cứng.

"Haha, vậy thì cứ làm đi."

Nghiêm Quân nghe xong biểu cảm cực kì kinh ngạc, như chưa từng nghĩ đến sẽ có một ngày Bạch Gia Thi dám kɧıêυ ҡɧí©ɧ và không nghe lời hắn như vậy.

"Bạch Gia Thi, cô đừng quên lúc trước tôi đã nâng đỡ cô như thế nào? Bây giờ cô làm vậy, không thấy xấu hổ sao? Thật không ngờ tôi lại đi nâng đỡ một bạch nhãn lang*"

**Là kẻ vong ân bội nghĩa*

Nghiêm Quân biết đây chính là nhược điểm của Bạch Gia Thi, thời điểm cô chưa có bất cứ thứ gì, lại tiến vào showbiz không có chỗ dựa là hắn và Liễu Minh Thư đã giúp đỡ cô, mặc dù hắn ta biết bọn họ cũng chỉ là lợi dụng Bạch Gia Thi nhưng đối với Bạch Gia Thi mà nói, đó là cọng rơm cứu mạng duy nhất, mà bản thân cô lại không hay biết mình bị lợi dụng. Vĩnh viễn sẽ luôn cúi đầu trước bọn họ.

Chỉ là hôm nay, Bạch Gia Thi sau khi nghe xong cũng không trả lời ngay mà hỏi ngược lại: "Nếu tôi không có giá trị lợi dụng, các người sẽ chịu giúp đỡ tôi sao?"

Nghiêm Quân bị hỏi ngược lại nhất thời nghẹn họng.

Bạch Gia Thi thấy Nghiêm Quân im lặng thì cười khẩy một tiếng, cảm thấy nguyên chủ thật sự rất tội, đã bị hai người đó che mắt nhiều năm như vậy.

"Tôi nói cho anh biết, đừng tưởng Liễu Minh Thư và anh ở sau lưng tính kế mà tôi không biết gì. Chẳng qua tôi không thèm so đo những chuyện đó với các người, bây giờ các người không những không biết tốt xấu còn ở trước mặt tôi nhắc đến chuyện này? Sức chịu đựng của tôi cũng có giới hạn."

"...Cô...cô cứ chờ đó cho tôi, rồi cô sẽ hối hận."

"Cút." Nói xong câu này cũng không đợi để Nghiêm Quân phản ứng, trực tiếp cúp điện thoại.

Bạch Gia Thi thở dài, tâm trạng vui vẻ lúc nãy đã bị cuộc gọi của Nghiêm Quân phá tan.

Cô đứng dậy đi vào phòng tắm sơ qua.