Sổ Tay Sinh Tồn Của Đồ Chơi Thời Tận Thế

Chương 15

"Thất bại ở chỗ tôi rồi, giờ định đi tìm Trì Húc sao?"

"Cái gì?"

Nguyễn Khanh Khanh xoay người, thấy Trì Trạch đã đứng dậy, đôi mắt đen sâu thẳm nhìn chằm chằm vào cô, giống như động vật ăn thịt hung dữ đang nhắm vào con mồi.

Cánh cửa phòng phía sau đột nhiên bị đóng lại, khóa cửa kim loại kêu "cạch" một tiếng, khóa lại.

Không khí xung quanh hơi vặn vẹo, đột nhiên một cái l*иg ánh sáng màu nâu nhạt ngưng tụ thành hình, bao trùm toàn bộ căn phòng.

Xung quanh là do… nguyên tố kim loại ngưng tụ thành?

Trong lòng Nguyễn Khanh Khanh hơi rụt rè, không ngờ khả năng khống chế kim loại của Trì Trạch đã cao đến như vậy. Cô lui về sau một bước theo bản năng, bây giờ Trì Trạch khiến cô cảm thấy vô cùng nguy hiểm, hoàn toàn không còn sự lạnh nhạt bình thản như lúc thường.

"Lớp l*иg ánh sáng này có thể ngăn cản sự dò xét tinh thần của Trì Húc, cô có thể tiếp tục… quyến rũ tôi."

Trái tim cô gái đập "thình thịch", thì ra anh ta đã nhận ra rồi.

"Sao hả? Bây giờ muốn rút lui rồi?"

Trì Trạch ung dung đứng dậy, đi đến chỗ Nguyễn Khanh Khanh, cơ thể cao lớn mang theo hơi thở nam tính không cho phép từ chối bao bọc lấy cô gái nhỏ nhắn đang đứng trước cửa.

Trước mắt Nguyễn Khanh Khanh chìm vào một vùng tối, ánh trăng ngoài cửa sổ là nguồn sáng duy nhất của cô, lại bị bờ vai rộng của anh ta che khuất hoàn toàn.

Một bàn tay như điện giật chạm vào bả vai của Nguyễn Khanh Khanh, đai lưng bị tháo ra, bộ ngực sữa nõn nà lập tức lộ ra trong không khí. Những ngón tay mang theo một lớp chai mỏng ma sát, kɧıêυ ҡɧí©ɧ phần đỉnh của bầu ngực, dòng sữa trắng đυ.c dần tụ thành từng hạt sữa, rơi tí tách.

Ngứa quá… thật khó chịu… nhưng tạm thời cô gái không dám tránh né, chỉ cần chịu đựng một chút là cô có thể thành công rồi.

Ngón tay đang trêu ghẹo cô di chuyển xuống bên dưới, một vật thể tỏa ra ánh sáng màu xanh sẫm bỗng nhiên xuất hiện trong lòng bàn tay anh ta.

Trì Trạch cười khe khẽ, dứt khoát nhét tinh hạch vào trong mật huyệt đã ướŧ áŧ của cô gái.

"Vốn định ngày mai đưa cho cô, ai biết được cô lại gấp gáp như vậy."

Cái gì vậy?

Cô gái chỉ cảm thấy cảm giác nóng bỏng của thứ đồ kia khiến cô cực kỳ không thoải mái, hễ là nơi nó chạm đến thì đều ngứa ngáy khó chịu.