Sau Khi Giả Nam Tôi Gia Nhập F4

Chương 5: Cậu có biết tình yêu là gì không?

Mà hiện tại, hệ thống cũng đang khóc lóc giống như chàng trai, khiến Hạ Uyển rất khó chịu: [Huhuhu ký chủ, Hứa Dao Dao đã đi rồi, tôi phải làm sao với cốt truyện này đây huhuhu…]

Hạ Uyển: “...”

Nói nhiều, mệt quá thì phá hủy đi.

Giờ nghỉ trưa, Hội học sinh.

Hạ Uyển đưa tay gõ cửa, sau khi bên trong có tiếng trả lời thì đẩy cửa bước vào.

Thiếu niên tóc đen với khuôn mặt tuấn tú ngồi trước bàn, trên mặt hằn lên dấu vết của sự mệt mỏi, nhưng lúc nhìn thấy Hạ Uyển, anh ấy vẫn nhẹ nhàng cười: “Bạn học Hạ Mộ phải không? Tôi là Tống Chi Lễ - chủ tịch Hội học sinh, chủ nhiệm có dặn dò, hành lý của cậu đã được gửi đến ký túc xá, số phòng và mật mã sẽ được gửi qua WeChat cho cậu sau.”

“Vâng.” Hạ Uyển gật đầu, lịch sự tỏ lòng biết ơn với người bên kia.

Một lúc sau, Tống Chi Lễ đưa Hạ Uyển đi lấy sách, sau đó cùng nhau quay về lớp A, trên đường đi giải thích chi tiết cho cô về sự phân bố của khu nhà và nội quy của Học viện Thánh Anh.

Cái tên Tống Chi Lễ này đúng như con người của anh ấy, hiền lành, đẹp trai, ngay cả cách cư xử cũng không chê vào đâu được.

Đẹp trai, hoàn mỹ như vậy, vừa nghe đã biết không phải người qua đường trong truyện, không sai! Anh ấy chắc là nam phụ trong sách, là chiếc lốp dự phòng, người âm thầm bảo vệ phía sau lưng nữ chính… Ôi, bạch mã hoàng tử.

Tống Chi Lễ không giống với con cháu nhà tài phiệt khác, anh ấy sẽ không coi thường bất kỳ học sinh xuất sắc nhận học bổng nào, anh ấy đã ngăn chặn hầu hết các cuộc bắt nạt trong trường, có thể nói anh ấy là hiện thân của công lý trong lòng tất cả học sinh của Thánh Anh, hầu hết mọi người đều tin tưởng và thích anh ấy, nên anh ấy đã tái đắc cử chức chủ tịch Hội học sinh với tỷ lệ ủng hộ đến chín mươi lăm phần trăm.

Ngay cả trong cốt truyện ban đầu, sau những việc làm tồi tệ thì nguyên chủ đã bị nhốt vào trong bệnh viện tâm thần, cả nhà họ Hạ cũng thấy xấu hổ với đứa con gái này nên cắt đứt quan hệ, cũng chỉ có Tống Chi Lễ thương hại cô, luôn sắp xếp người chăm sóc cô, ít nhất là để đảm bảo thể diện cuối cùng của cô.

Trong lòng cô thầm cảm ơn anh ấy.

Tống Chi Lễ bối rối trước ánh mắt như sao của Hạ Uyển, anh ấy dừng việc giới thiệu lại, hỏi: “Bạn Hạ Mộ, có vấn đề gì không?”

“Không… không có… À không, tôi có chuyện muốn hỏi.” Hạ Uyển mím môi, xấu hổ: “Cậu biết đó, người muốn quay trở về là chị gái của tôi, mà Uất Trì Diễn lại rất ghét chị gái của tôi, tôi còn học cùng lớp với cậu ấy, vậy cậu ấy có…”

Hạ Uyển cũng không nói hết câu, nhưng ý tứ đã rất rõ ràng.

“Yên tâm đi.” Tống Chi Lễ vẫn hiền hòa như trước, an ủi nói: “Theo hiểu biết của tôi về Uất Trì, cậu ấy sẽ không cố ý làm bất cứ điều gì có hại cho cậu đâu.”

Tống Chi Lễ nói không sai, tuy Uất Trì Diễn là tiểu bá vương của Học viện Thánh Anh, nhưng tính cách của anh hiếm khi chọc phá ai, đều là người khác kɧıêυ ҡɧí©ɧ trước.

Nếu mục tiêu của cô là trở thành một người vô hình thì rất đơn giản, nhưng cô phải thiết lập quan hệ hữu nghị với Uất Trì Diễn…