Hợp Đồng Hôn Nhân Bất Đắc Dĩ

Chương 35: Đêm dài lắm mộng (H)

Dứt lời, hắn cúi xuống gặm đôi bánh bao trắng nõn nà của cô, sạch sẽ như không còn thừa một chỗ nào. Tay bên dưới thì mơn trớn nhẹ nhàng phần dưới của cô, cô nắm chặt lấy vai anh rồi cào cấu.

Phải được lúc lâu, hắn mới luyến tiếc rời xa bộ ngực cực phẩm này. Rồi hắn cởϊ qυầи, lộ ra chiếc *** **** đã sưng tấy từ lâu. Hắn dựa lưng vào thành tường rồi bảo cô ngồi lên.

Tên này cũng thật lắm trò, cô ngoan ngoãn nghe lời ngồi lên. Cố gắng cho thứ đó vào mấy lần nhưng không thành, thành ra luống cuống.

Vũ Cao Lãnh nhìn rồi cười vì sự ngốc nghếch này của cô, cô nương này cần phải dạy lại từ đầu.

Vì không thể chờ cô thêm được nữa, anh ghì chặt eo cô rồi hạ xuống. Thứ đó như xé tan bên trong cô ra, đau khiến mắt cô đỏ đỏ.

Cao Lãnh thấy vậy vội xin lỗi

- Anh xin lỗi, hứa sẽ làm thật nhẹ nhàng.

Cô ngật đầu, cố gắng nhấp từng nhấp thật nhẹ nhàng rồi lại thành quen. Cô rơi vào trong khoái lạc của tình yêu.

Hắn vừa tận hưởng, vừa bóp chặt lấy chiếc bánh bao đang lên xuống theo nhịp. Cô ôm đầu Cao Lãnh, hít hà mùi thơm nam tính trên mái tóc này.

Cô và hắn như quyện lại thành 1, tiếng rên vang của cô như càng khuấy động thứ nam tính đó ngày 1 to hơn. Được tầm lúc sau, trong cơn đê mê anh nói bằng giọng khàn đặc:

- Anh ra!

Cô mệt lử dừng lại, ngã vào vòng tay hắn. Cô tưởng sau lần này sẽ được ngủ rồi nhưng không, hắn lấy chiếc gối bảo cô quỳ lên. Cô vì đã hứa nên cũng im lặng làm theo.

Tư thế này thật khiến người khác ngại ngùng, Cao Lãnh vào từ phía sau, cô chỉ kịp rên nhẹ 1 tiếng, tay không trụ được mà dựa xuống giường.

Hắn vẫn thoải mái ra vào, cành lúc càng nhanh, càng mạnh.

- Vợ….ơi…! Gọ…i …tên ch…ồng.

- ah…Vũ…đáng…u…hm ghét.

Cô nương này được lắm, bị hành ra như vậy rồi vẫn còn mạnh mồm. Anh ra vào từng đợt thật sâu

- Nói Lại !

- Dạ Vũ…Cao…Lãnh… vợ yêu chồng !

Cao Lãnh thoả mãn, ra vào chậm hơn. Lần này lâu hơn khiến cô mệt nhừ, suýt chút nữa chìm vào giấc ngủ.

Bên dưới cô truyền lại cảm giác lạ, hắn và cô ra cùng lúc, bên trong chảy ra một dòng **** **** trắng…

Nhưng điều bất ngờ là thứ kia không hề bé đi mà vẫn vậy, anh bế cô lên, giờ cô mềm nhũn.

Anh bế cô lên bàn làm việc, giầy tờ trên bàn cứ thế rơi. Giờ này cô chủ động hôn hắn, tiếng hôn đầy mê mẩn khiến cô chìm sâu, khi môi cô rời môi anh, có 1 sợi dây dài nối nhau lại thì được cô lau đi.

Anh giang 2 chân cô ra, để thứ ấm nóng đó vào giữa thì cô bất ngờ kêu lên:

- Chồng…uhm… không dùng… bao à?

- Không cần, có thì tốt.

Chân tay cô ôm chặt lấy anh, tay không ngừng cào cấu, chiếc miệng nhỏ nhắn tạo vài vết hickey trên cổ anh thay cho tiếng rên.

- Ahn…uhm…nhẹ…nhẹ…thôi.

Đến cuối, cô và hắn đều ra cùng lúc. Cô thật sự kiệt sức mà dựa luôn trong vòng tay anh.

Anh bế cô vào phòng tắm, 2 người cùng nằm trong bồn tắm rộng lớn. Hắn ôm cô vào lòng, tay không ngừng mân mê hột l*e bên dưới.

Cô bấm víu vào vai anh, như sắp không chịu được thì cô ra. Lần này cô cũng muốn làm lại cho anh.

Chiếc miệng nhỏ bé bao trọn được nửa thứ đó, bên trong cô ấm nóng khiến anh sướиɠ điên, tag cô nâng niu thứ đó khiến anh như không chịu được, ra luôn trong miệng cô.

Chiếc miệng nhỏ bé cố gắng nuốt lấy thứ kì lạ đó, Cao Lãnh thì bảo

- Không được thì nhè ra, đừng cố.

Dạ Nguyên vâng lời, muốn đi ngủ luôn nên anh chấp nhận. Giờ trời cũng tờ mờ sáng rồi.