Hợp Đồng Hôn Nhân Bất Đắc Dĩ

Chương 26: Trừng phạt

Kì lạ rằng hôm nay Vũ Cao Lãnh tan làm sớm, 7 giờ đã ở nhà rồi.

Còn Dạ Nguyên phải đi khắp nơi lo liệu nên 10 giờ hơn mới chạm chân đến Vũ Gia.

Nhưng tất cả các giúp việc trong nhà lại đứng hết bên ngoài sân xếp thành 2 hàng.

Chuyện gì đến cũng sẽ đến, cô vừa bước vào cửa đã hơi giật mình vì ánh mắt sắc lẹm nào đó chĩa thẳng vào chỗ cô.

Đồ đạc trong nhà thì rơi vỡ, cô biết chuyện chẳng lành nên chạy vội lên lầu.

Nhưng đời đâu như mơ, một giọng nói sắc lẹm, không trầm không bổng vang lên:

- Em vừa đi đâu về ?

Cô ngoái lại, Vũ Cao Lãnh vẫn mặc bộ suit, hờ hững hở 3 chiếc cúc đầu. Tay lắc lắc ly rượu vang, nhoài người ra ghế.

Cô đứng im bất động, hắn hỏi thế là ý gì?

- Tôi đi ra ngoài có chút việc thôi, Lãnh Tổng đây không cấm chứ ?

Anh nới lỏng carvat, chầm chậm bước đến bên cô.

Dạ Nguyên định chạy lên phòng mình, nhưng đôi chân này như không phải của cô, không nhúc nhích được.

Mặc anh lạnh tanh không cảm xúc, từ từ dồn cô vào góc tường. Hắn cao hơn cô cả cái đầu nên hắn từ từ dùng tay nâng cằm cô lên

- Tôi chỉ muốn hỏi rằng hôm nay em nói chuyện với thằng nào.

Cô dường như đã hiểu ý hắn, giả vờ mỉm cười xua đi không khí vừa nóng vừa lạnh này.

- À đối tác mở triển lãm tranh của tôi thôi, không có gì hơn.

Anh thấy cô vừa kể về tên kia vừa cười nên trong lòng vô cùng tức.

- Đối tác ? Tôi thừa tiền để xây cho em trăm cái triển lãm, ý em là gì đây ?

- Được rồi Cao Lãnh, anh biết chứ, tôi không có tiền. Nhưng từ bé đến giờ tôi chưa từng ăn không tiền của ai bao giờ, đừng nghĩ ai cũng là Vi Nhi của anh.

Cao Lãnh nghe xong máu sôi lên sùng sục, nắm chặt cổ tay cô như muốn nghiền ra làm trăm mảnh. Không ngờ tiểu thư đây được bước làm càn.

Anh 2 tay xốc cô lên, một cách nhẹ nhàng. Không nói không rằng đi thẳm tắp lên phòng khoá cửa lại.

Cô giật mình nhìn vào mắt hắn, chân tay không ngừng giẫy giụa, miệng thì không ngừng chửi rủa hắn ta.

- Này Cao Lãnh, bỏ tôi xuống!!

Nhưng sức cô đối với anh như ruồi với trâu, không chút cân xứng.

Vừa vào phòng, Cao Lãnh ném mạnh cô lên giường, một tay khoá trái cửa…

Cô biết chắc chắn chuyện tiếp theo hắn muốn lắm với cô là gì, định chạy đi nhưng bị hắn bắt lại, ép sát cô xuống giường, môi chạm môi.

Môi hắn cứ thế chạm môi cô, chiếc lưỡi ấm nóng kia không ngừng mà lần mò vào trong khoang miệng, phía dưới tay chuyển động không ngừng. Tiếng chụt chụt đỏ mặt vô cùng hoan ái phát ra lấn át tiếng thở. Không biết hôn nhau bao lâu mà khi cô như muốn đứt hơi thì hắn mới ngừng lại.

Nhìn xuống dưới, thân thể mình chỉ còn đọng lại quần áσ ɭóŧ, cô ngại ngùng lùi lại góc tường. Nép mình.

Vũ Cao Lãnh bên kia không nhanh không chậm mà cởi bỏ hết quần áo trên mình, khi chỉ còn lại chiếc qυầи ɭóŧ thì tiến tới chỗ cô.

Hắn rút mạnh tay cô ra, áp vào phía dưới đang căng phồng của hắn.

Cô giật mình rút tay lại, nó to khủng khϊếp luôn. Vì mấy lần trước đều là tắt điện nên cô không thấy, lần này điện thì sáng trưng nên nhìn rõ mồn một.

Hắn kéo mạnh, lôi cả người cô ra giữa giường. Mạnh bạo mà hôn chi chít lên cả thân cô, cô biết lần này có thêm 3 mạng cũng không thoát được dưới thân hắn, chỉ có thể im lặng mà mắt đỏ hoe.

Cao Lãnh như mãnh thú mà hôn kín hết thân cô không sót tý nào, nơi nào đi qua cũng chi chít dấu hôn đỏ như đánh dấu chủ quyền.

Chiếc áo ngực cuối cùng cũng bị vứt ra xa, hắn mân mê phần sâu thẳm của cô, một tay không ngừng vê 2 nơi cao nhất của Dạ Nguyên.

Đùng 1 cái, hắn đưa luôn cái gậy sưng nóng ấy vào, không bước dạo đầu khiến cô đau nhói. Nước mắt không tự chủ mà rơi xuống, nhưng hắn đau quan tâm.

Hắn đưa đẩy nhanh chóng khiến cô như suýt lịm đi, môi cắn chặt vào nhau để không phát ra tiếng dâʍ đãиɠ nào.

Chất giọng trầm đặc du͙© vọиɠ của Cao Lãnh vang lên:

- Thả lỏng !

Cô nghe lời hắn thả lỏng, giờ đây cô mà làm trái ý hắn chỉ khiến bản thân thêm đau.

- Rên đi !

Thấy người bên dưới không chút tiếng động, anh ra ra vào càng mạnh hơn, phát nào phát đấy khiến cô như lịm đi.

- A…uhm…ah…ư.

- Gọi tên tôi !

- Vũ…ư…Cao…Lãnh.

- Ngoan lắm!

Cứ thế, hắn hành hạ cô đến gần tờ mờ sáng. Đưa cô đi tắm rửa rồi lại để cô lên giường. Giờ người cô như cọng bún, để tuỳ cho hắn làm bừa.