Hợp Đồng Hôn Nhân Bất Đắc Dĩ

Chương 6: Cô dám chê tôi bẩn !?

Cô lại trở về biệt thự Vũ Gia

Cô nhờ quản gia xếp cho cô 1 phòng riêng, cứ nghĩ đến việc chung phòng với hắn ta khiến cô rùng mình.

Cô giúp mọi người vận chuyển đồ sang bên kia phòng. Lúc vừa xong cũng đã gần tối, bụng cô cứ reo réo vì đói, bác quản gia thấy cô cứ sờ bụng mình thì bật cười gọi cô xuống ăn cơm.

Hôm nay tên kia đi làm về muộn khiến cô cảm thấy vô cùng thoải mái. Ăn cơm xong, cô cùng bác quản gia Xuân đi dạo tản bộ trong khuôn viên biệt thự, nhân tiện cô tưới nốt mấy cây hoa hồng đen mà cô trồng, dạo này cô cũng không chăm sóc nó kĩ càng được, đành để nó tự lực mà đứng lên thôi…

Vũ Cao Lãnh làm việc xong, anh lái xe đến Loco Night. Như thường lệ đã có Đường Chính Kiên trong đó chờ anh.

Nhìn thấy Cao Lãnh bước vào, Chính Kiên nhếch khoé môi mở lời

- Đến rồi sao? Sớm quá nhỉ?

Một tay anh gác ra sau bộ ghế đắt tiền, một tay nới lỏng carvat:

- Hôm nay vừa ký được 2 bản hợp đồng quan trọng nên tới muộn chút.

Vũ Chính Kiên nghe thấy vậy thì vô cùng bất ngờ, anh chơi cùng Cao Lãnh đã hơn 20 năm, nhưng chưa lần nào anh thấy hắn khoe khoang như thế này. Chắc hẳn bản hợp đồng này khó lấy lắm.

- Bản hợp đồng của vị cao nhân nào mà lại khiến Vũ Cao Lãnh đây vui vẻ tới vậy?

- Hợp đồng hôn nhân.

Đường Chính Kiên nghe bạn mình nói mà cười phụt hết đống nước trong mồm

- Hợp đồng hôn nhân? Hahahahhaa, lần đầu nghe đến thứ kỳ lạ này. Mà kể cũng lạ, tao cũng muốn xem mặt con vợ khiến Cao Lãnh cao thượng này sầu não mấy ngày qua.

- Khuôn mặt ngây thơ đầy giả tạo, giọng nói thánh thót của cô ta khiến tao vô cùng buồn nôn.

Anh lắc lắc ly rượu trong tay, lạnh lùng nói.

- Thời hạn hợp đồng trong bao lâu?

- 1 năm 3 tháng.

- Nghe đồn Thiên kim đại tiểu thư nhà họ Kim là người ăn chơi trác tán?

- Không, tao là người đầu tiên.

- Yah Vũ Cao Lãnh, mày đáng sợ thật đấy. Lấy đi lần đầu của người ta mà vẫn chán ghét họ đến vậy.

- Đơn giản thôi, trong tim tao chỉ có Kiều Vy Nhi.



Hai người họ uống say đến nỗi không còn biết trời đất gì, cần phải có người đưa về nhà.

Vũ Cao Lãnh bước khập khễnh lên lầu mở cửa phòng, không thấy bóng dáng cô nằm trên giường thì có vô vàn khó chịu. Mở cửa từng phòng một tìm cô.

Anh mở cửa phòng thứ 4, thấy dáng vẻ cô chăm chú đang ngồi vẽ, anh mở toang cửa phòng, chất vấn cô

- Ai cho cô cái quyền thích chuyển đi đâu thì chuyển?

Cô thấy mùi rượu nồng trên người anh thì khó chịu đẩy anh ra

- Anh say rồi đấy, về phòng đi.

- Cô chê tôi bẩn sao? Được.

Hắn bế xống cô lên bàn, miệng không ngừng hút hết chất dịch ngọt trong miệng cô. Cô cố gắng đẩy hắn ra nhưng bị tay hắn khoá lại. Tiếng hôn chụt chụt vang khắp cả căn phòng khiến mặt cô đỏ như cà chua, nhưng kỹ thuật của hắn rất tốt. Mới đây thôi, cô còn đẩy hắn đi nhưng bây giờ cô chỉ như chú mèo ngoan ngoãn cho anh hôn.

Nhưng chút lý trí trong đầu không cho cô được đê mê việc sai trái đó, cô dùng hết sức đầy anh ra, miệng thở hổn hển.

- Vũ… Cao Lãnh, xin…anh hãy… tự trọng, hãy tuân thủ đúng những gì trong bản hợp đồng ghi.

Vì anh là người đưa ra bản hợp đồng trước, nên anh tự cảm thấy cô nói đúng. Nên anh từng bước, từng bước trở về phòng.

Nhưng vì khi nãy hôn cô quá lâu nên tiểu đệ bên dưới đã sưng tấy. Nhịn nữa chắc anh liệt luôn quá.

Vũ Cao Lãnh gọi cho 1 trong những tình nhân của anh, ngay lập tức cô ta có mặt.

Hôm nay, đôi tình nhân trẻ làʍ t̠ìиɦ say mê quá quên đóng cả cửa. Tiếng rên đầy khoa trương của ả ta khiến Cao Lãnh vô cùng hài lòng, anh muốn Dạ Nguyên có thể nghe thấy tiếng của chồng mình đang say sưa với người phụ nữ khác. Nhưng anh đâu biết cô đã ngủ say khướt từ bao giờ.