Bella cùng Tần Vương hẹn nhau ở một quán nước tại hè phố, họ ngồi ở một góc phố yên tĩnh, vừa trò chuyện vừa ngắm nhìn cảnh vật rộn rã.
- "Em làm việc ở Mặc Thị sao? Dù sao sống ở một nơi xa lạ cũng gặp không ít khó khăn. Nếu có gì khó thì cứ nói với anh, giúp được thì anh sẽ dốc lòng giúp em". Tần Vương nhâm nhi cà phê, mở lời.
-"Ồ, anh như thế này là đang đánh giá thấp năng lực của em rồi?". Bella hào sảng nhướn mày, giọng điệu cợt nhả, cô chính là đang bông đùa.
- "Làm gì có chứ? Anh chỉ sợ em ngại"
-"Ngại? Chuyện ngại ngùng hơn như hôn nhau thuở còn yêu chúng ta cũng đã làm. Anh còn sợ em ngại mấy chuyện này?"
- "Ha ha! Làm sao mà anh biết được". Tần Vương nghe những lời Bella nói như thế, không nhịn được cười lớn.
Nói thật, từ tình yêu hóa thành tình bạn, mối quan hệ giữa hai người tiến triển theo cách thần kì quá đi. Ai mà nghĩ hai người là quan hệ người yêu cũ? Càng không dám nghĩ giờ đây hai người lại cùng nhau làm tri âm tri kỉ.
Hai người ngồi cùng nhau tâm sự rất vui vẻ. Nhưng không biết từ đâu, một người phụ nữ ăn mặc sang trọng từ đằng xa đi lại, biểu cảm của cô ta như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy. Vốn là Bella còn chưa kịp hiểu chuyện gì, thì một ly nước từ đối phương hất thẳng vào người cô.
Tần Vương nhìn một màn này, lửa giận trong lòng bừng lên, hét với người phụ nữ kia.
-"An Như Khả! Cô điên rồi sao?"
-"Tần Vương! Anh lại dám lén lút tôi đi gặp người phụ nữ khác. Anh không nghĩ đến mặt mũi của mình sao?". An Như Khả ánh mắt ác ý nhìn về phía Bella.
- "Cô dám theo dõi tôi?". Tần Vương nheo mắt.
- "Nếu không thì làm sao tôi biết được bộ mặt của con hồ ly tinh này chứ?"
Bella bất ngờ giáng cho cô ta một cái tát.
Hồ ly tinh? Dám chửi bà đây hả? Vậy thì mi hãy nhận lấy đi. Phải biết bà đây thù dai lắm nhé!
- "Các người dám ức hϊếp tôi? Tôi sẽ đem chuyện này nói với mẹ của anh. Tần Vương! Tôi xem làm sao anh giải thích với bà ấy?". An Như Khả ỷ lại có Tần phu nhân làm hậu thuẫn, liền lấy cớ để uy hϊếp anh.
- "An Như Khả! Mẹ tôi yêu thích cô là chuyện của bà ấy, không có nghĩa là tôi sẽ phải cưới cô"
-"Mẹ anh đã cùng gia đình tôi bàn về chuyện tương lai giữa hai chúng ta rồi. Sớm muộn gì tôi cũng là vợ anh, là Tần thiếu phu nhân. Tần Vương, anh đừng hòng khước từ". Thấy bản thân đã đuối lý, An Như Khả tức giận đến đỏ mặt, phũ phàng quay gót rời đi.
Tần Vương quay sang nhìn Bella, vội vàng nói lời xin lỗi.
-"Xem ra thì, người đang gặp rắc rối là anh". Bella tặc lưỡi trêu chọc, Tần Vương nghe thế chỉ biết cười trừ.
An Như Khả là thiên kim của An Thị. Ban đầu, An Thị và Tần Thị chẳng một chút liên quan. Chỉ là trong một lần say rượu tại bữa tiệc xã giao, An Như Khả cố tình tiếp cận, đưa Tần Vương về nhà. Từ đó, lấy cớ làm quen và thường xuyên đến Tần gia, nhanh chóng lấy được thiện cảm và sự yêu thích của Tần phu nhân.
Tần Vương nhìn ra được cô ta và An Thị có động cơ từ trước nên không có mấy phần hảo ý. Nhưng lá gan của An Như Khả cũng ngày càng lớn rồi, dám cài người theo dõi anh.
Bella lắng nghe câu chuyện anh kể, trong lòng thầm cảm thán. Tần Vương quả thật gặp rắc rối lớn, bị An Như Khả kia âm thầm cho người giám sát nhất cử nhất động.
Thật may cho cô, Tào Dịch Thiên dù cho hay ghen tuông thế nào, cũng không bao giờ làm những chuyện hèn hạ sau lưng khiến cô cảm thấy khó chịu.
Thật mừng vì anh biết nghĩ cho cảm nhận của người yêu. Trong tình yêu, cần nhất chính là sự tin tưởng. Và nếu biết người yêu không dành cho mình sự tín nhiệm, Bella sẽ không giữ Tào Dịch Thiên bên cạnh.
....._•• to be continued ••_.....