Người con gái này lại sở hữu một đôi chân dài nhưng lại rất nhỏ nhắn,chiếc eo thon gọn, vòng một và vòng ba thì lại đầy đặn. Cơ thể cô hoàn hảo đến mức anh nghĩ ai nhìn vào cũng nãy sinh ý đồ xấu xa với cô.
Bây giờ anh mới hiểu lý do vợ của anh có sức hút đến như vậy. Nghĩ tới những tên đàn ông mà ngay cả Hoắc Thiếu Tiên cũng nghĩ những chuyện đen tối trong đầu như anh, anh thật sự muốn g.i.ế.t chết mấy tên đó cứ nhìn vào vợ của anh với ánh mắt thèm khát.
" Đừng… Mà! "Lam Lam ngượng ngùng khi cái vật to lớn của anh liên tục cạ vào eo cô khiến cô phải xấu hổ liếc nhìn nó.
Hướng nhìn của cô lập tức rơi vào ánh mắt của anh. Anh bật lên một nụ cười thoải mái, anh kìm lại sự ham muốn trong lòng mình,cúi đầu xuống hôn khắp gương mặt cô chọc ghẹo.
" Sao… Muốn anh sao?"
" Không… Không phải!" Lam Lam cắn chặt môi lắp bắp.
Lục Diệp Bằng nở một nụ cười xấu xa,bàn tay anh di chuyển xuống phía dưới thăm dò nơi hoa viên bí mật của cô. Tay anh vừa chạm vào,Lam Lam bỗng rùng mình lên.
Người anh em của anh thì cứ cọ xát vào bắp đùi non của cô.Thứ đó đã dựng đứng,hoàn toàn thức tỉnh trong chiếc qυầи ɭóŧ của anh,Mặc dù cô không thấy nó nhưng cô có thể cảm nhận nó đã căng cứng muốn bộc phát ra ngoài ngay lúc này.
Bàn tay anh trong qυầи ɭóŧ của cô cũng rất hư hỏng liên tục châm ngồi vào hạ thân của cô khiến một dòng nước ấm nóng từ từ chảy ra thấm hết cả mấy ngón tay của anh.
" Ưm… Aa"Lam Lam không dám rên lớn,cô chỉ sợ anh thấy được sự phóng túng của cô.
Lục Diệp Bằng nhìn thẳng vào mắt cô, cất lên một giọng nói đầy ma mị.
“Em thấy không… Cơ thể của em cũng đã không còn nghe em nữa rồi, nó nói với anh hãy nhanh chóng lắp đầy sự thoả mãn cho em đi…”
" Anh đừng nói nữa…" Lam Lam lắc đầu không muốn nghe những lời nói nham nhở của anh.
Lục Diệp Bằng không quan tâm lời kháng cự của cô, bàn tay đang để trong hoa viên của cô khẽ lấy ra. Lam Lam thấy vậy tưởng anh đã đổi ý buông tha cho cô. Nào ngờ chỉ chưa được bao lâu anh đã ngang tàng cởi chiếc qυầи ɭóŧ của cô ra.
" A… " Bây giờ cơ thể cô không một mảnh vải xuất hiện trước mặt anh.
Tưởng đã xong, ai ngờ Lục Diệp Bằng đột nhiên nắm lấy tay cô kéo lại chiếc qυầи ɭóŧ của anh bắt cô cũng phải cởϊ qυầи cho anh.
Cô nhắm mắt cũng đành làm theo
Chiếc qυầи ɭóŧ của cuối cùng cũng được cô cởi ra,nhìn hiện vật trước mắt. Lam Lam mở to đầy kinh ngạc, ngón tay cũng theo đó mà run rẩy.
Thật bất ngờ nó lớn hơn là cô tưởng tượng,kích cỡ vĩ đại của nó khiến cô phải nhắm mắt quay đầu đi một nơi khác.
Nhưng Lục Diệp Bằng làm sao buông tha, tay anh đang cầm tay cô bỗng siếc chặt.Anh áp tay cô vào người anh em to lớn của anh khẽ vuốt ve.
" A… Đừng!" Lam Lam vội vàng muốn rút tay về nhưng với sức lực của cô sao làm lại anh cộng thêm anh có uống rượu,chắc chắn cô không bao giờ đấu lại với người đang say.
Lúc này, Lục Diệp Bằng thở gấp, một hơi thở đầy thoả mãn,nóng hổi phả vào đầu cô.
" Bàn tay em như có ma lực đang hút anh vào vậy!" Có lẽ bàn tay cô hơi nhỏ, nên anh cảm thấy rất thoải mái, nhìn cô như vậy có khác nào là đứa trẻ nôm nớp lo sợ trước anh không.
Dường như nó càng ngày càng lớn trong lòng bàn tay của cô. Khiến cô không còn một chút sức lực, bị nhiệt độ nóng hổi của nó làm cho bỏng tay.
Bàn tay Lục Diệp Bằng cũng không hề yên phận, anh cũng đưa tay nắn bóp hai ngọn đồi của cô liên tục.
" Nó to quá! "Lam Lam nói xong chợt đỏ mặt. Bàn tay cũng vì vậy mà buông người anh em của anh ra.
Biểu cảm trên gương mặt cô lại làm anh cảm thấy thích thú, anh không thể nào chịu nổi người con gái cứ châm ngồi vào cơ thể anh từ nãy giờ.
Lục Diệp Bằng lại ép chặt cô xuống dưới giường, anh dùng cơ thể rắn chắc của anh đè lên cô.Ngay phút này đây người con gái này sẽ thuộc về anh.
Anh vùi đầu vào ngực cô, hai ngọn đồi cao vυ't này có lẽ đã lâu không một ai đến hái rồi.Dưới ánh đèn hai đỉnh hồng cứ lấp loá thoát ẩn thoát hiện dưới lòng bàn tay của anh. Anh cúi xuống há miệng ngậm cắn một bên, bên còn lại cũng bị bàn tay anh nhào tới nhào lui. Còn tay kia anh cũng lần mò xuống phía dưới tìm kiếm nơi ẩm ướt đâm thiệt mạnh vào .
" A… " Bàn tay Lam Lam nắm chặt ga giường, bất giác thốt lên một tiếng rên nhẹ nhưng cô lại vội vàng cắn chặt môi của mình .Anh không những kí©ɧ ŧɧí©ɧ phía trên mà ngay cả phía dưới cô cũng bị anh khám phá.
Cô cảm nhận được ở dưới cơ thể cô đang chảy ra một dòng nước ấm nóng, cô không kìm chế được liền nhắm chặt mắt lại.
Gương mặt cô từ nãy giờ luôn được anh nhìn thấy, những thay đổi sắc mặt cô,anh đều đã chứng kiến.
" Có phải người đàn ông đó cũng từng ân ái với em như thế này không… Nét mặt em cũng mãn nguyện như thế này phải không?" Lòng đố kị anh lại dâng lên, anh không muốn nhắc tới nhưng nhìn vào biểu hiện của cô, anh không thể nào không nghĩ tới, cô cũng từng nằm dưới thân người đàn ông đó mà rêи ɾỉ.
Lam Lam đã không còn nghe anh nói cái gì nữa rồi, tâm tư cô giờ đã bị ai lấy đi mất rồi, trong lòng cô chỉ muốn dáng chặt vào cơ thể của anh thật nhiều thôi…
Trong lúc cô đang trên mây, thì bất ngờ cô cảm nhận người đàn ông đã rời khỏi thân thể của cô rồi. Cô chưa kịp níu kéo anh, thì lại bị hành động của anh làm cô phải hét lên.
Lam Lam giựt mình vội vàng mở mắt.
Không ngờ Lục Diệp Bằng bạo dạn đi thẳng xuống phía dưới, anh đang ngắm nhìn nơi bí ẩn nhất của người phụ nữ.
" Diệp Bằng! " Lam Lam mắc cỡ muốn khép đôi chân lại.
Lục Diệp Bằng lập tức ngăn hành động của cô lại, anh tách lưỡi lắc đầu.
“Viên ngọc của em sưng lên rồi kìa… Vợ ơi!” Anh không ngừng đùa giỡn nơi tư mật của cô.
Lam Lam thở hổn hển, gương mặt càng đỏ như quả cà chua,cô cố gắng dùng hết sức vào cánh tay phải ném thẳng cái gối vào mặt anh rồi chửi.
" Đồ biếи ŧɦái… Anh… "
Lục Diệp Bằng không những không né mà còn chịu trận để cho cô chội mình,bàn tay anh đang để trong cơ thể của cô liền rút ra sau đó là thay thế một đôi môi nóng bỏng đang muốn tìm tòi thứ gì đó trong cơ thể cô.Cơ thể cô càng mẫn cảm thì trong lòng anh càng khoái chí.
" A… A"
Lam Lam thở dốc, cơ thể cong lên uốn éo,bàn tay cứ nắm liên tục ga giường. Cô cảm nhận anh đang muốn cướp hết sinh khí của cô vậy. Cô không còn tỉnh táo được nữa rồi, cô lập tức hét lớn.
Lục Diệp Bằng đã hết chịu nổi rồi,ngọn lửa anh càng lúc càng bùng cháy. Anh lại tiếp tục đè lên người cô. Lam Lam cảm nhận thời khắc quan trọng cũng đã đến. Cánh môi hé mở, nước mắt không biết từ lúc nào cũng đã chảy xuống. Hai tay cô cũng đưa lên ôm chặt lấy anh.
Anh cúi đầu, hôn chặt môi cô nuốt những tiếng nấc nghẹn ngào của cô. Anh nắm lấy hai chân cô vòng qua hông anh. Con quái vật trực tiếp ma xác nơi ẩm ướt nhất của cô,kí©ɧ ŧɧí©ɧ hơi thở của cô.
" Cho anh nhé… Cho anh cảm nhận được làm chồng em là như thế nào?"
Nét mặt Lam Lam đã khó chịu từ nãy giờ, cô vừa khóc lớn vừa ôm chặt anh chủ động hôn lên môi anh khẽ gật đầu nhưng lại ra một yêu cầu.
" Nhưng anh phải sài bao…" Cô không muốn phải mang thai nữa.
" Không! Anh không muốn, anh muốn hai chúng ta có một đứa con với nhau"Anh phản đối
Dứt lời, Anh không thể nào chờ câu trả lời của cô nữa mà anh trực tiếp dơ cao chân cô lên, dướn người đi thẳng vào bên trong. Lúc đầu anh tiến vào có một chút khó khăn nhưng nhờ vào những dòng nước ấm cứ liên tục chảy ra nên cơ thể của người con gái này cứ trơn lùi khiến bây giờ người anh em của anh đã nằm sâu trong cơ thể của cô.
Nét mặt Lam Lam bắt đầu đau khổ, cơ thể vì cơn vận động mảnh liệt cũng run rẩy lên.
Nhưng giờ đây,gương mặt Lục Diệp Bằng bỗng nhiên biến sắc,cảm giác như quay về vào đêm hôm đó.Tiếng hét của cô gái liên tục vang lên trong đầu.Sự tiếp tục gần gũi này càng làm anh liên tưởng đến người con gái đang nằm dưới thân của anh bây giờ chính là cô gái ngày hôm đó.
Lam Lam không để ý ánh mắt của anh đang nhìn cô rất kỳ lạ.Cô chỉ cảm thấy cơ thể của mình đang từ từ vỡ ra làm đôi,cô không nghĩ lần này lại đau đớn và đầy mệt mỏi hơn lần trước.Sự nóng bỏng của anh lại làm cho cô thấy sự thỏa mãn tận sâu bên trong.
Lục Diệp Bằng không tin,anh lại nhấp mạnh thêm một cái khiến cho tiếng hét chối tay của cô vang lên.Sự tấn công mạnh mẹ lại làm cho cô phải ôm chặt lấy anh khóc lớn.
Cuối cùng cô mới biết tại sao lần này cảm giác lại lạ đến như thế.Lúc trước cô không biết anh không đặt tình cảm vào anh.Nhưng bây giờ cô hiểu rõ vị trí của anh trong lòng cô càng ngày càng lớn,rất quan trọng với cô.Cô quyến luyến người đàn ông này rất nhiều.
Trên đỉnh đầu,trong đầu Lục Diệp Bằng càng lúc rối bời.Tại sao hình ảnh và thứ cảm giác của cô gái đó xuất hiện trong trí nhớ anh vào lúc này .Khi anh đang hạnh phúc với người anh yêu.
Người con gái đó hiện giờ đang ở đâu…
"A…Diệp Bằng nhẹ lại"Những suy nghĩ của anh bỗng nhiên bị lời nói của Lam Lam bỗng giựt mình.
Lục Diệp Bằng thầm tự chửi mình trong lòng.Tự nhiên lại đi nhớ cái cô gái đó làm gì trong khi Lam Lam mới chính là người anh đang giành hết tâm tư.Lúc này anh mới phát hiện anh hơi vận động mạnh thì phải.
Gương mặt Lam Lam xuất hiện rất nhiều mồ hôi và cả nước mắt của cô.Anh bất chợt giảm tốc độ lại,anh không vận động kịch liệt nữa mà thay vào đó là sự dịu dàng anh dành cho vợ của mình.
Anh cúi xuống hôn nhẹ lên đôi môi của cô,phát ra một âm thanh khàn đặc
“Em đau sao?Ngoan…thả lỏng ra,em cứ cắn chặt anh như thế không được đâu”
Toàn thân Lam Lam run lên,cô khẽ co chân lại giam giữ Lục Diệp Bằng trong người cô .Cô không thể khống chế cảm giác mà anh mang lại.Cho dù sau này có xảy ra chuyện gì,cô cũng mặc kệ.Cô chỉ biết ngày hôm nay cô và anh đã chính thức là vợ chồng của nhau.
Lục Diệp Bằng thấy cô như vậy,bắt đầu n.h.ấ.p n.h.á.y liên tục khiến chiếc giường cũng phải rung chuyển từng cơn vận động của anh
Anh hôn nhẹ môi cô khẽ hỏi.
" Em thích không…Thích như vậy không?"
Lam Lam ngẩng mặt lên lập tức gật đầu trả lời rất nhanh.
" Thích…Em rất thích"
Lục Diệp Bằng nở một nụ đầy thoả mãn,anh tưởng người con gái này đã sinh con nên đã không còn mẫn cảm như những người con gái mới lớn rồi chứ. Nhưng không ngờ hôm nay cô lại làm cho anh từ bất ngờ này đến bất ngờ khác. Cô không những nhạy cảm mà còn cho anh biết được tận cùng của sự đói khát du͙© vọиɠ là như thế nào. Có lẽ cô chính là món quà mà thượng đế cử xuống ban tặng cho anh.
Anh thầm gọi tên cô trong lòng, sự siếc chặt của người con gái ở dưới thân khiến anh bất chấp việc cô có đau đớn hay không anh cũng tiến thật sâu vào bên trong.
Cơ thể Lam Lam lắc lư cực mạnh, đầu óc cô hiện tại trống rỗng. Cô tiếp ứng những đợt tấn công mạnh mẽ của anh,cô chỉ biết bám dính lấy anh hoàn toàn dựa dẫm vào người chồng này.
Anh kéo tay cô giam trên đỉnh đầu,dướn người thì thầm vào tai cô.
“Hôm nay anh mới biết vợ anh là một tiểu yêu tinh đấy! Anh chỉ muốn nuốt chửng em thôi!”
Lam Lam không nghe anh nói gì hết, cô bây giờ lạc vào chín tầng mây không ngừng rêи ɾỉ theo bản năng.Ánh mắt mờ mờ ảo ảo nhìn anh mang theo một nụ cười tà mị.
Lục Diệp Bằng luôn quan sát từ cử chỉ thay đổi trên sắc mặt của cô, nhìn mái tóc dài rối bời của cô luôn dính chặt vào gương mặt ướt đẫm mồ hôi. Hơi thở hổn hển cùng với dáng vẻ hết sức gợϊ ȶìиᏂ đã làm cho anh không biết đâu là thật đâu là mơ nữa.
Nếu là mơ anh tình nguyện sẽ không bao giờ tỉnh lại…Vì ở đây có cô,có người phụ nữ của anh.
Lục Diệp Bằng nâng eo cô lên, anh muốn cô phải xác nhập vào thân thể của anh.Cô thật tuyệt vời vượt xa trí tưởng tượng của anh.
Lam Lam mở mắt ra nhìn anh,nhìn người đàn ông luôn làm cho cô phải đau khổ suốt mấy năm qua. Cô không tin, cô và anh lại trải qua chuyện này lần nữa.
Lục Diệp Bằng nhìn cô như vậy,trong lòng đau xót, anh nhịn không được cúi đầu hôn chặt đôi môi của cô. Lam Lam nhắm mắt đón nhận nụ hôn của anh, cô không ngừng gọi tên anh trong lòng.
Tiếng thở gấp của người phụ nữ cùng với tiếng gầm lớn của người đàn ông tạo nên bầu không khí càng trở nên ám dục. Ánh sáng bên ngoài cộng thêm ánh đèn ngủ bên trong chiếu thẳng lên chiếc giường rộng lớn. Bóng hình hai người chồng lên nhau phát họa ngay trên tường,ân ái ôm chặt lấy nhau.
Sự thoả mãn và s.u.n.g s.ư.ớ.n.g làm cho cả hai quên đi những khúc mắc trong lòng, cùng nhau buông thả bản thân ở chung một chỗ.
Trên thân hình Lam Lam có rất nhiều dấu hôn thì ở sau lưng Lục Diệp Bằng cũng không kém bao nhiêu.Khi sự thăng hoa xông lên thì cũng là lúc Lam Lam đã vô tình ôm chặt lấy lưng anh, đầu móng tay cứ như vậy đâm thẳng vào da thịt của anh,lưu lại những vết chày xước không những vậy còn có len ra một chút máu chảy ra.
Sau một đợt kí©ɧ ŧìиɧ, Lam Lam chìm sâu trong giấc ngủ đầy mệt mỏi. Cô dựa sát vào bờ ngực rộng lớn của Lục Diệp Bằng, tìm một tư thế an toàn cho mình.
Còn sau khi Lục Diệp Bằng đã khám phá được tất tần tật cơ thể người con gái này. Trong lòng anh không biết từ khi nào lại nổi lên một nỗi sợ hãi đầy bất an. Anh mơ hồ nhìn cô thì lại nhớ đến người con gái năm ấy. Tại sao cảm giác của anh lại kỳ lạ dường như anh còn nghĩ đến chuyện cô có phải là cô gái đó không.
Nhưng suy nghĩ này vừa lóe lên trong đầu anh liền lập tức tan biến.Cô không thể nào tới khách sạn đó được.Cũng không thể nào mà cùng anh làm chuyện đó…
Nhưng chuyện làm anh lo sợ hơn là A Hổ… Hắn ta ra tù rồi nhất định sẽ tìm anh trả thù. Nhưng người anh lo chỉ có cô,anh không muốn cô phải gặp bất cứ nguy hiểm nào xảy ra.
Nghĩ rồi, Lục Diệp Bằng nghiên đầu qua nhìn cô, nhìn người con gái đã ngủ say sưa trên cánh tay của anh.Nhìn cô yếu ớt,gương mặt luôn áp sát vào ngực anh.Bên tai anh còn nghe những tiếng rêи ɾỉ, thở dốc của cô sau cơn hoán lạc khi nãy. Anh cảm giác rất kỳ diệu.
Anh đã từng ôm cô ngủ rất nhiều lần, không những vậy còn nhìn thấy toàn thân cơ thể cô không một mảnh vải. Nhưng không lần nào thõa mãn như lần này. Có lẽ niềm hạnh phúc của anh bây giờ chính là cô đã thuộc về anh.
Anh muốn ngắm nhìn cô thật lâu, thậm chí anh còn không muốn ngủ.Tuy anh có uống một chút rượu nhưng giờ đây trong lòng anh thực sự rất tỉnh táo khi người bên cạnh chính là người anh yêu.