Đầu buổi tiệc là những bản nhạc du dương sau đó thì tới những bản nhạc sóng nổi lên khiến cho không khí buổi tiệc nơi đây thật náo nhiệt.
Lam Lam cùng với Tiểu Sơ đứng vào một góc khá nhỏ.Hai người cứ nói chuyện vui vẻ cho đến khi một bóng lưng cao lớn đứng sau lưng Lam Lam.
–" Dám không chờ anh đi, tới đây một mình sao em gái?" Hạo Thiên vừa vào buổi tiệc liền tia thấy em gái liền bước nhanh tới. Anh vừa nói vừa nhéo nhẹ tai cô.
Lam Lam khẽ kêu lên xoay người lại nhìn anh trai hờn dỗi.
–" Em tưởng anh không dự tiệc tối với lại anh còn vợ nữa mà. Anh quên rồi sao?"
Hạo Thiên nghiên đầu nhìn Tiểu Sơ đang có phần ngượng ngùng không dám nhìn thẳng anh.
Thật ra khi anh bước vào người anh thấy đầu tiên chính là cô gái này. Em gái anh mặc chiếc váy màu đen nóng bỏng và đầy gợi cảm thì ngược lại cô gái đối diện thì mặc chiếc váy trắng tinh khiết lộ ra đôi chân trắng nõn rất là đáng yêu,nhìn cô như thế thì anh càng muốn che chở cho cô nhiều hơn. Đôi vai gầy yếu ấy hôm nay đã lộ ra ngoài rồi. Thật sự cô quá là nhỏ nhắn.
Thấy anh trai không trả lời mà cứ nhìn vào cô bạn của mình ngay lập tức Lam Lam liền nhéo nhẹ vào eo anh cảnh cáo.
Lúc này Hạo Thiên khẽ kêu đau xoay lại nhìn em gái khẽ trả lời.
–" À… Ừ… Ai nói anh không đến. Còn việc của chị dâu em đừng nhắc trước mặt anh"
–" Sao thế… Anh và chị ta lại giận nhau à." Lam Lam chợt cười lớn “Trời ơi! Anh trai ơi anh chỉ mới lấy vợ mới mấy tháng thôi đừng có nói là chán rồi đấy”
Cô cũng nhớ ra hình như anh trai mình chưa bao giờ biết yêu là gì. Anh luôn có sở thích thay bồ như thay áo mà.
–" Ừ… Anh chán rồi đấy" Hạo Thiên bực bội liền nói lớn trước mặt Tiểu Sơ.
Dứt lời thì anh cũng đã đi khỏi
Anh vừa đi thì Tiểu Sơ mới từ từ ngẩng đầu lên, cô hiếu kỳ nhìn Lam Lam liền hỏi.
–" Anh cậu bị sao thế?”
–" Mình không biết,chắc lại lên cơn" Cô lười quan tâm chuyện của anh trai và cô ta một chút nào.
Ngay từ đầu cuộc hôn nhân này khi cô vừa biết thì đã không chấp nhận nhưng lúc đó cô vẫn chưa biết mặt chị dâu là ai chỉ nói tên là Tiểu Vy thôi,nhưng cái tên này đã ám ảnh với cô từ lâu. Nên khi gia đình nói tên cô ta thì cô đã phản đối nhưng không ngờ ý trời lại cho cô ta là chị dâu của cô.
Đến khi buổi tiệc chuẩn bị vào các trò chơi của chú rể và cô dâu đặt ra thì một nhân vật mà nhiều người cũng mong chờ đã xuất hiện.
Lục Diệp Bằng vì một số công việc mà phải đến trễ nhưng cũng may anh vẫn còn đến kịp.
Không ngờ hôm nay cũng có vợ chồng Diệp Minh và Tử Lan tới và cùng lúc đó là vợ chồng Thi Thi,Diệp Văn cũng tới. Vì là đám cưới của nhân viên công ty mà còn là người ưu tú thì làm sao Gia Đình nhà họ Lục có thể bỏ qua được.
Hạo Thiên và Tiểu Vy đứng một góc cách xa Lam Lam và bạn cô ấy.
Diệp Bằng vừa tới nơi khi bước vào trong thì ánh mắt của anh đã nhìn thấy tấm lưng của người con gái đang quay lưng về phía mình.Dù đứng cách xa anh vẫn cũng có thể ngửi được mùi hương trên người của cô gái đó.
Đây là gái đã có con rồi sao? Tới bây giờ anh vẫn không tin điều đó lại là sự thật.
Giám Đốc Lưu thấy anh liền bước tới thật nhanh.
–" Tổng Giám Đốc, cảm ơn anh đã đến"Anh ta vừa nói vừa ôm chầm lấy anh.
Diệp Bằng mỉm cười gác lại bộ mặt làm sếp và thay vào đó là nụ cười hiền hoà của người đàn ông đang độc thân.
–" Xin lỗi. Tôi tới hơi trễ!”
–“Tổng Giám Đốc lại khách sáo, anh đến là tôi đã vui lắm rồi. Mà cũng đâu có trễ chúng tôi chuẩn bị chơi trò chơi ấy chứ”
–" Trò chơi sao? " Diệp Bằng nhìn anh ta cười nói.
Giám Đốc Lưu gật đầu đưa tay ra dẫn anh vào trong.
Khi Diệp Bằng đi qua ngang Lam Lam, anh liền dùng ngón trỏ của mình khều nhẹ tấm lưng của cô.
Lam Lam đang cười nói hăng say cũng không hề để ý hay phản ứng ai đang chạm vào cô,cô chỉ chú tâm nhìn về phía trên mọi người đang sắp chuẩn bị chơi trò chơi.
Lúc này đây có một ánh mắt từ đầu buổi tiệc luôn nhìn chằm chằm vào Lam Lam nhìn từ góc độ nào thì người đó cũng dán mắt vào tấm lưng gợi cảm và đôi chân dài của Lam Lam.
Ánh mắt thèm khát muốn ăn tươi nuốt sống cô luôn hiện lên trong đầu người đó.
Diệp Minh trong lòng đang thầm tức giận và luôn tự trách bản thân khi bỏ lỡ một người con gái đã từng yêu anh đang đứng trước mặt ngày càng xinh đẹp và nóng bỏng chưa từng thấy.
Còn nhìn qua cô vợ của anh thì anh lại phát chán vì cô ta lúc nào cũng ghen tuông vớ vẩn vậy còn vô tích sự không giúp anh được gì mà còn gây ra thêm rắc rối nữa.
Nếu như lúc đó người anh lấy là Lam Lam thì mọi chuyện sẽ khác rồi với thế lực nhà vợ sẽ giúp anh tranh ngôi vị chiếc ghế Tổng Giám Đốc hơn là một Phó Tổng chỉ biết ngồi đó mà không được tự làm chủ việc gì
Giám Đốc Lưu từ từ đi ra, anh ta vui mừng cầm ống micro nói lớn.
–" Cảm ơn mọi người đến chung vui đến vợ chồng chúng tôi,dù hôm nay chỉ là buổi tiệc nhỏ chưa phải tiệc chính thức mà mọi người cũng lặn lội từ xa tới Tam Á này chung vui với chúng tôi. Tôi xin chân thành cảm ơn!”Dứt lời anh ta liền cúi đầu đáp lễ với tất cả mọi người.
–" Tôi có chuẩn bị một trò chơi nho nhỏ…”Giám Đốc Lưu ra hiệu cho một nhân viên nhà hàng.
Lập tức nhân viên đẩy ra một xe mà ở trên điều là những li rượu lớn nhỏ đường bài biện rất bắt mắt.
Giám Đốc Lưu mỉm cười lại nói tiếp.
–" Chúng ta chơi một trò chơi nhé. Một nữ một nam sẽ ra đây thi đấu cùng nhau và sẽ nhảy trên một nền nhạc có sẵn và người thua sẽ bị uống một ly rượu và người thắng sẽ được ra yêu cầu người thua sẽ uống mấy ly và người thắng đó còn được chọn người tiếp theo ra thi đấu cùng mình.Ai thắng cuộc cuối cùng sẽ có một món quà rất lớn dành cho người đó…Mọi người hiểu rồi chứ"
Giám Đốc Lưu vừa nói xong thì mọi người cũng liền hô to và hiểu luật chơi như thế nào rồi.
Cuộc thi bắt đầu đông vui ai có mặt nơi nay đều ra tham dự. Những đôi vợ chồng đều cùng cũng ra nhảy và chưa có cặp nào nhảy riêng lẽ với nhau.
Khi tới lượt Chí Huy một anh chàng đẹp trai vẻ ngoài phong lưu bước ra nhảy với một người phụ nữ trung niên thì dĩ nhiên phần thắng thuộc về anh rồi.
Lần này anh ta đang nhắm tới một người sẽ cùng với anh ta nhảy. Anh đảo mắt qua một lượt liền nhìn về phía chỗ Lam Lam đang đứng. Đôi môi anh nhếch lên một nụ cười.
Chí Huy từ từ bước từng tới gần.Ánh mắt của Lam Lam vẫn bình thản, nếu muốn cô nhảy với anh ta thì cô cũng không ngại dù sao cô cũng đang ngứa chân ngứa tay từ nãy giờ nhưng ngược lại thì Tiểu Sơ đang đứng kế bên cô có vẻ như đang rất sợ hãi trốn vào sau lưng cô bạn thân.
Chí Huy bước tới chuẩn bị vươn tay ra nắm lấy thì có một bàn tay khác liền lập tức chặn lại.
–“Ai cũng được như trừ cô ấy” Giọng nói lãnh đạm của Diệp Bằng liền vang lên.
Khi anh thấy cái tên này đang muốn tiến gần cô thì trong lòng anh liền vang lên một tiếng trống thôi thúc anh đi tới để ngăn thằng bạn này của anh không được đυ.ng vào cô
Nhảy thì đương nhiên sẽ đυ.ng chạm tay chân với nhau điều này anh không thích.Dù có là ai anh cũng không muốn người khác chạm vào cô cho dù người đó là bạn thân của anh.
Chí Huy nghiên đầu nhìn anh cười tươi,anh hiểu trong đầu người bạn thân của anh đang nghĩ gì rồi.
–" Này… Cậu hiểu lầm tôi rồi" Chí Huy vừa nói xong liền kéo tay Lam Lam xô cô vào người của Diệp Bằng" Người phụ nữ của cậu, tôi không dám đυ.ng đâu"
Chí Huy cố ý la lớn cho tất cả mọi người ở đây cùng nghe thấy.
Mọi người đều ồ lên một tiếng rồi thay phiên nhìn chằm chằm vào hai người đang dựa vào nhau. Ai ai cũng tán dương vì độ đẹp đôi của hai người. Đúng là trai tài gái sắc.
Sắc mặt Lam Lam liền khó coi, cô cố gắng kéo tay Diệp Bằng đang để trên eo của cô ra nhưng hình như anh còn cố ý ôm chặt cô hơn.
–" Anh buông tôi ra mau"Vẻ mặt hung dữ của cô hướng về anh nghiến răng nói.
Nụ cười Diệp Bằng bất giác cong lên, anh liền cúi xuống nhìn cô.
–" Cô mà nói nữa là tôi sẽ hôn cô trước mặt mọi người ở đây đó"
Lam Lam nhìn vào ánh mắt anh,thì nghĩ anh chắc đang nói thiệt.Từ trước đến giờ cô có lần nào mà thoát khỏi tay anh đâu,khi cô bị anh rất nhiều lần cưỡng hôn
Bên này Thi Thi đang đứng với chồng thì ánh mắt vui mừng nhìn về hai đứa em của mình, cô vội vàng lấy điện thoại ra chụp vài tấm rồi gửi đi cho mẹ của mình
–" Tại sao em chụp hình hai đứa nó vậy vợ?”Diệp Văn đứng kế bên nhìn vợ mình hiếu kì hỏi
Thi Thi vừa nhìn điện thoại vừa trả lời với anh.
–" Anh không muốn em gái em làm em dâu anh sao"
–" Muốn chứ… Đương nhiên rồi"
–" Thì anh hiểu rồi phải không" Cô ngẩng lên nhéo nhẹ vào má của chồng mình
Diệp Văn lúc này cũng hiểu ra vấn đề,anh cũng liền lấy điện thoại ra chụp vài bôi.
–" Này anh định gửi cho ai thế" Thi Thi thấy anh chuẩn bị gửi hình đi thì liền hỏi.
Diệp Văn vừa tắc lưỡi vừa hí hửng gửi đi.
–" Thì ai ngoài bà nội của chúng ta. Nếu bà biết sắp có cháu dâu chắc chắn bà sẽ vui mừng không ngủ được cho mà xem"
Thi Thi nghe xong thì gương mặt càng trở nên vui sướиɠ hơn bao giờ hết. Em gái trở thành em dâu của cô, cô chưa bao giờ hình dung nó sẽ thú vị ra sao nữa.
Hai vợ chồng cùng nhìn nhau cười tươi hướng về hai người em của mình
Lúc này thì Chí Huy càng đắc ý hơn,anh ta uống một hơi hết ly rượu liền để xuống bàn rồi nhìn thẳng Diệp Bằng khẽ nói.
–" Nữ Thần của tôi thì tôi xin nhường cho cậu còn cô gái này" Anh liền nắm lấy tay Tiểu Sơ kéo về phía mình " Tôi xin lấy"
Dứt lời anh kéo tay Tiểu Sơ đi ra ngoài.
Gương mặt Tiểu Sơ xanh lè khẽ quay đầu lại nhìn Lam Lam cầu cứu.
Lam Lam không nghĩ ngợi gì nữa liền nhanh chóng bước tới kéo Tiểu Sơ lại nhìn Chí Huy nghiêm túc khẽ nói.
–" Anh… Bạn tôi không biết nhảy đâu đừng làm phiền cô ấy"
–" Hazzz… Nữ Thần của tôi ơi.Mấy hôm trước trong bar cô ấy cũng nhảy mà chứ không có đâu" Chí Huy vẫn nhớ lần đầu gặp hai cô gái này. Anh ngoài để ý Lam Lam thì cô gái cũng không qua khỏi tầm ngắm của anh nữa.
Từ nãy giờ Tần Hạo Thiên vẫn đứng xem Tiểu Sơ sẽ ứng phó như thế nào nhưng nhìn vẻ mặt của cô đang sợ hãi thì không khỏi khiến anh cảm thấy đau xót trong lòng
Còn cô vợ của anh đứng kế bên anh,vẫn không biết chồng mình đang thương sót một cô gái khác vì trong lòng cô bây giờ vẫn cố chấp nhìn vào người đàn ông có vẻ phong trần đang đứng đằng sau em chồng của mình. Từ đầu buổi tiệc đến giờ Diệp Bằng không hề có ánh nhìn về cô,anh không nhìn cô dâu chú rể thì anh cũng chú tâm nhìn về Lam Lam. Anh không khỏi rời mắt cô ta một phút giây nào hết.
Khi cô thấy anh tiến lên ôm chầm Lam Lam thì trái tim cô liền nhói lên từng cơn đau. Như có hàng ngàn con kiến đang chăm chít trên người cô vậy.
"Diệp Bằng! Anh thật sự yêu cô ta rồi sao? "
Tiểu Vy tự nói thầm trong lòng. Nước mắt lưng chừng như muốn rơi ra