Cạm Bẫy Hôn Nhân

Chương 5: Tình nhân

Diệp Ái Vy sau một ngày bị hành hạ , hôm nay lấy lại sức sống . Cô vẫn tiếp tục công việc dọn dẹp của mình , ngoài dọn dẹp căn biệt thự rộng lớn này thì cô còn chăm sóc một vườn hoa nhỏ xinh xắn phía sân sau , tham lam hít lấy một mớ không khí yên bình , cảm giác này quả thật rất lâu rồi cô mới được hưởng thụ.

Hôm nay. Cố Minh An rời khỏi nhà vào sáng sớm vì công ty còn có việc gấp nên đương nhiên Diệp Ái Vy mới dám thoải mái như vậy.

- Bác ơi , trưa nay anh ấy có về không ạ?

Diệp Ái Vy nhìn quản gia hỏi , giọng nói ngọt như đường có chút xao xuyến tim người khác

- Chắc là không đâu con , nghe bảo hôm nay thiếu gia nhiều việc lắm

- Vâng ạ

Vậy là trưa nay cô lại thoải mái thêm một bữa rồi.

Cứ như thế Diệp Ái Vy ở nhà cả ngày với một tâm trạng thoải mái không chút lo âu , cô quên rằng chỉ mới hôm qua hắn còn hành hạ mình không chút thương tiếc . Vậy mà nay lại có thể lấy lại tinh thần , vì cảnh này cô đã quá quen trong hai năm qua rồi.



Đến chiều tối , Cố Minh An về đến nhà , Diệp Ái Vy ra đón anh nhưng lại bị làm cho bất ngờ , đi kế bên anh lại là một cô gái xinh đẹp , ăn mặc hở hang , cô ta đang dìu anh vào . Diệp Ái Vy liền không chịu được đi lại cướp lấy anh từ tay cô ta , lên tiếng nói

- Làm phiền cô rồi , anh ấy không thích ai động vào người cả

Diệp Ái Vy đỡ lấy anh nhưng rồi…

Phịch

- A

Cô la lên một tiếng , cả cơ thể nhỏ nhắn cứ thế ngã xuống đất , lưng còn va phải chiếc bàn đến đau điếng

Cố Minh An hất cô ra , sau đó nói

- Cô không có tư cách

- Cô nghe rõ chưa? Người anh ấy muốn bên cạnh là tôi , mình đi thôi anh

Cô ta nói rồi ôm lấy Cố Minh An, anh chỉ nhìn cô rồi nhìn xuống chiếc lưng vừa đập phải cái bàn đó . Chỉ muốn lại đỡ cô lên xem sao , Cố Minh An thật sự không muốn đẩy cô mạnh đến vậy.

Anh nhìn rồi nhanh chóng đánh mắt sang hướng khác rồi cùng cô ta lên phòng làm việc phóng sự . Sau khi thấy cả hai người họ dần khuất bóng , quản gia mới dám chạy đến đỡ cô đúng dậy , Diệp Ái Vy đau đớn phần lưng , cú va đập mạnh đó khiến xương sống dường như muốn gãy nát ra.

- Con có sao không? Vén áo lên cho bác xem vết thương có nghiêm trọng không

Cô nén lại cơn đau lẫn nước mắt , lắc đầu sau đó gạt phăng bàn tay của bác Tịnh đi , lê từng bước nặng nhọc lên phòng . Đi ngang căn phòng của Cố Minh An, cánh cửa đang hé mở như thôi thúc cô nhìn vào , Diệp Ái Vy thấy , cô thấy tất cả . Chọn cách im lặng , sau đó liền về phòng . Chiếc lưng đau điếng khiến cô không thể nào nằm ngửa được , chỉ có thể nằm sấp xuống rồi khóc đến bi thương.

Tiếng nấc nghẹn cứ vang lên từng hồi , Diệp Ái Vy không ngăn được nước mắt , tại sao? Sao lại đau đến vậy , cô yêu anh đến vậy chẳng lẽ anh không cảm nhận được sao? Hôm nay anh lại hiên ngang dắt một người đàn bà về nhà ôm ấp , còn ân ái với cô ta trong chính căn phòng mà ngày trước cả hai thường sinh hoạt với nhau . Cái lưng bị đập mạnh kia cũng không đau bằng vết thương trong tim cô , Diệp Ái Vy khóc như một đứa trẻ , khóc đến cạn nước mắt , đến sức lực kiệt quệ mà ngủ đi lúc nào không hay . Đôi mắt kiên cường đó đã khóc suốt ba tiếng đồng hồ vậy mà vẫn có thể khóc tiếp , nhưng vì quá mệt mỏi nên chắc nó tạm nghỉ…

Cạch

Bóng dáng to lớn bước vào , trên tay còn cầm một hộp cứu thương , Cố Minh An đi đến cạnh giường rồi ngồi xuống , nhìn đôi mắt sưng húp kia thì anh biết cô khóc nhiều đến cỡ nào , đưa bàn tay to lớn áp sát vào má cô , vuốt ve vài cái , sau đó là mái tóc đen mượt kia . Cố Minh An hít rồi thở dài , đôi mắt có chút phức tạp di chuyển xuống phần lưng . Bàn tay nhẹ nhàng vén áo cô lên , chỉ thấy nó là một vết thương đường ngang nhưng rất dài . Vẫn còn rỉ chút máu.

Cố Minh An rất nhanh chóng xử lý xong vết thương , bôi thuốc , biết cô vì đau nên không thể nằm ngửa lên nên anh cảm thấy có chút áy náy , lúc nãy thật sự anh không cố ý đẩy cô mạnh như vậy , chỉ muốn đẩy cô cách xa mình một chút . Nào ngờ lại khiến cô té rồi còn lưu lại thương tích đâu chứ? Cố Minh An đứng dậy , mở tủ quần áo của Diệp Ái Vy, lấy đại một chiếc đầm ngủ sau đó thay cho cô . Trước khi ra khỏi phòng , còn chỉnh tư thế nằm một cách thoải mái nhất , sau đó liền chỉnh đến nhiệt độ máy lạnh.

- Ngủ ngon , xin lỗi

Cố Minh An rời khỏi phòng , người đàn bà lúc nãy anh cũng đã tống cổ đi , ân ái với cô ta thật sự không quen . Mùi hương trên người khiến anh có chút buồn nôn lẫn kinh tởm , anh cũng trở về thư phòng giải quyết một số việc cho xong . Do lúc chiều đi kí hợp đồng với đối tác nên mới có sự cố như vậy , chứ nếu không anh cũng không say sỉn đến mức đưa cô ta về đến nhà , còn trải qua một đêm kinh tởm với cô ta . Cố Minh An day day hai bên thái dương , liền lấy trong tủ ra một lọ thuốc , nhanh chóng uống vào một viên , ngay sau đó lại tiếp tục làm việc.

Quản gia Tịnh đã rất lo cho cái lưng của cô , không biết có chấn thương nặng không , nhưng nhìn cô mặc kệ sự đời kiểu đó thì biết cố gắng chịu đau rồi . Bà đã biết được chuyện Cố Minh An đem thuốc qua phòng bôi cho Diệp Ái Vy nên đã đỡ lo hơn phần nào rồi . Còn về phần cô , Diệp Ái Vy ngủ như chết , chẳng biết trời trăng mây gió gì.

————————

NHỚ LIKE VÀ THEO DÕI NHA

iuu lắm~~