Xuyên Nhanh: Những Năm Tháng Chăm Vai Ác Của Đại Lão

Chương 38



Tần Trạch nghe hệ thống thuật lại phần kế của thế giới nhỏ sau khi anh rời đi, không nhịn được cong môi.

Hệ thống nói: “Sau khi ngươi rời đi, Thịnh Minh Đế khá là hậu đãi gia tộc Tần thị. Nhưng mà Tần Thu rất biết đúng mực, hai người viết tiếp giai thoại về quân thần hòa hợp.”

Tần Trạch cười gật đầu. Nhưng khi ánh mắt anh chạm đến người vợ đang nằm trong khoang dinh dưỡng, nét tươi cười của Tần Trạch lại vụt tắt.

Hệ thống an ủi nói: “Cả đời nam nữ chính làm người giàu có nhàn rỗi, bọn họ rất thỏa mãn, cho nên thế giới nhỏ vô cùng ổn định. Mà Thịnh Minh Đế sáng tạo một thế giới phồn vinh, tạo phúc cho vô số bá tánh, phần công đức này cũng có một phần của ký chủ.”

“Ký chủ cậu xem đi.”

Tần Trạch còn hơi nghi hoặc, sau đó anh phát hiện ra có một thứ giống như thanh tiến trình phía trên vợ mình.

Lúc này, đột nhiên thanh tiến độ nhảy vọt tới 20%.

Đây là một tin tức vô cùng tốt với Tần Trạch.

Hệ thống do dự một lát, hỏi: “Ký chủ muốn tiếp tục chứ?”

Tần Trạch lại nhìn thoáng qua vợ, sau đó gật đầu.

Hệ thống: “Rút bỏ tình cảm của tiểu thế giới trước 12%… 29%… 53%… 80%… 100%, đi tới thế giới nhỏ tiếp theo.”

Đầu Tần Trạch đau âm ỉ, mí mắt như nặng ngàn cân, bên tai vang lên tiếng khóc nỉ non của trẻ con.

“Cha, đừng bán Nhị tỷ mà...”

“... Nhị tỷ, Nhị tỷ đừng đi...”

Tần Trạch cố gắng mở mắt ra, đập vào mắt hắn là một căn phòng tối om, Tần Trạch phải nheo mắt mới có thể nhìn rõ.

Hắn đang nằm trên một chiếc giường gỗ, trên bức tường đất có những vết nứt.

“Cha tỉnh rồi, tam tỷ, cha tỉnh rồi.”

“Tam tỷ mau xin cha, đừng bán Nhị tỷ.”

Tần Trạch nghiêng đầu, cách đó ba bước có hai cô bé bẩn thỉu nhìn anh, đứa nhỏ hơn khóc không ngừng, đứa lớn lại có vẻ lạnh lùng khác thường.

Đúng lúc đó, một cô bé trông tuổi tác còn lớn hơn bưng một bát cháo đi từ bên ngoài vào, đi tới trước mặt Tần Trạch, gượng cười nói: “Cha ăn chút gì đi.”

Bụng Tần Trạch trống rỗng, cầm lấy bát uống một nửa rồi thôi: “Cha vẫn còn hơi buồn ngủ, ngủ thêm một lát đã.”

Hắn nằm lại trên giường, lắng nghe tiếng bước chân xa dần.

Cốt truyện truyền tới, ý thức của thế giới này nghiêng về nữ chính và mang lại may mắn cho nàng ấy.

Nữ chính luôn gặp may được nam chính cứu giúp, cả hai vượt qua muôn vàn trở ngại đến bên nhau.

Trong quá trình đó không thể thiếu những chướng ngại vật, trong đó nổi bật nhất là nữ phụ ác độc cùng thôn với nữ chính.

Cuối cùng, nữ phụ độc ác bị vạch trần, nàng ta chết trong tay nữ chính với cái bụng bầu năm tháng. Nữ chính nhuốm máu của đứa trẻ chưa chào đời, điều này đã phá vỡ số phận may mắn của nữ chính, gây ra sự mất cân bằng trong thế giới nhỏ.

Trùng hợp thay, vai nữ phụ độc ác đó lại là con gái thứ ba của cơ thể này.

Nguyên chủ ăn chơi đủ thứ kỹ điếm cờ bạc, cha nương mất sớm. Thê tử của hắn là con dâu nuôi từ bé được mua về, bao năm qua quán xuyến trong ngoài, lại phải sinh nở liên tục dẫn đến thân thể hư nhược, đã không qua khỏi mà mất mạng sau khi sinh con gái út.

Trong số các người con thì con trai duy nhất của nguyên chủ đã chết, chỉ để lại các cô con gái, vì vậy nguyên chủ càng đối xử hà khắc với các con hơn. Lần này thua bạc nên hắn ta đã gán nợ bằng cô con gái thứ hai.

Sau khi nguyên chủ qua đời, cô con gái thứ hai bị chủ nợ kéo đi, cô con gái thứ ba và thứ tư được người khác trong thôn nhận làm con nuôi.

Hai nàng là con ghẻ, ai ai cũng ghét. Nữ chính là một ngôi sao may mắn, được mọi người yêu mến.

Chạng vạng tối, Tần Trạch dậy khỏi giường, trong viện không có ai, hắn bèn đánh giá quanh viện.

Tường làm bằng bùn và rơm rạ, mái lợp tranh, một số đoạn tường còn bị nứt ra, khiến gió lùa, bị nhét rơm rạ vào. Tiếc là hơn một nửa số rơm đã bị gió thổi bay xuống đất.

Một gian nhà giữa chính, bên trái là chính phòng, bên phải là nhà bếp. Chính phòng và nhà bếp liền kề với sương phòng phía Đông và Tây, hẳn là nơi các tỷ muội thường ở. Tuy rách nát nhưng quả thật là một viện nhà nông kiểu mẫu.

Trong góc phía Tây viện còn chất một đống chổi và một cái cuốc hỏng, ở góc phía Đông còn một chậu quần áo chưa giặt. Cách đó hai bước chính là một bể nước lớn chứa đầy nước.

Nhà họ Tần không đào giếng, phải ra sông cách đó một dặm lấy nước uống. Theo ký ức của nguyên chủ, hắn ta chưa từng đi gánh nước một ngày nào.

Hồi cha mẹ còn sống thì ăn bám cha mẹ, sau khi cha mẹ mất rồi thì ỷ lại vào vợ, vợ không còn thì lại bóc lột sức con gái.

Nguyên chủ còn có bốn cô con gái, con gái lớn đã bị nguyên chủ bán cho một người góa vợ hơn ba mươi tuổi, con gái thứ hai cũng sắp mang gán đi trả nợ cờ bạc.

Tần Trạch khẽ cau mày, nghe đồn vợ trước của người góa vợ đó đã bị đánh chết.