Chương 7: Giữ liên lạc qua lại- Dung Kỳ: Không sao đâu, anh không thấy phiền, em có thể đến tìm anh được mà - Dung Kỳ: Thật đáng thương
Thiếu nữ xinh đẹp siêu cấp vũ trụ: Tóm lại, em rất cảm ơn anh, cảm ơn anh Kỳ, em sẽ cố gắng để ít làm phiền đến anh!
Dung Kỳ ở đầu dây bên kia nhìn chăm chú vào tin nhắn vừa được gửi tới, trong đầu anh không tự chủ được mà tưởng tượng đến hình ảnh cô gái nhỏ sắc mặt tái nhợt, thân hình gầy yếu đang lặng lẽ nhìn ra ngoài cửa sổ với ánh mắt tràn đầy khát khao.
Cô gái này cũng quá đáng thương rồi, Dung Kỳ không tự chủ được mà nghĩ.
Dung Kỳ: Không sao đâu, anh không thấy phiền, em có thể đến tìm anh được mà.
Lê Hàn thực hiện kế hoạch của mình, mỗi ngày đều cố gắng nhắn tin cho Dung Kỳ. Có thể là ngày hôm đó được giáo viên đến nhà dạy giao quá nhiều bài tập, cô sẽ gửi một loạt biểu cảm khóc chít chít, sau đó nói với Dung Kỳ, "Những kiến thức này thật là khó hiểu quá đi."
Kết quả, hai người sẽ gọi điện video với nhau đến nửa đêm để giải đề.
Hoặc như hôm đó ăn món gì ngon, Lê Hàn đều sẽ chia sẻ cùng với Dung Kỳ, vô cùng thưởng thức mà nói rằng, "Em phải tranh thủ ăn thôi, món ngon như này đáng tiếc là không cách nào thường xuyên thưởng thức được."
Kết quả là, cô nhận được sự đồng cảm của Dung Kỳ
Tần suất nói chuyện phiếm của hai người từ hai, ba giờ mỗi tối, nay đã trở thành cuộc trò chuyện cả ngày lẫn đêm, mỗi ngày đều phải nhắn tin mới chịu được.
Thế nhưng, cả hai đều chưa từng thấy qua diện mạo của đối phương. Cho dù có gọi điện video để giải đề, thì camera luôn luôn hướng đến sách giáo khoa chứa đầy chữ viết.
Hôm nay giáo viên phụ đạo lại đến nhà để giải bài. Giáo viên vừa rời khỏi, Lê Hàn liền chộp lấy điện thoại, chụp ảnh cho Dung Kỳ xem.
Thiếu nữ xinh đẹp siêu cấp vũ trụ: Anh Kỳ, em thấy đề này khó hiểu quá, em không biết cách giải luôn. Còn có vài bài được cho thêm, anh xem qua giúp em nhé.
Thiếu nữ xinh đẹp siêu cấp vũ trụ: Đã gửi một ảnh, đã gửi thêm nhiều ảnh…
Màn đêm dần buông xuống, che lấp đi tâm tư khó nói của rất nhiều người…
PS:
Trước đây, Dung Kỳ: Chỉ có buổi tối tôi mới rảnh xem điện thoại thôi.
Sau này, Dung Kỳ ở sau màn hình gào thét: Ai lại lấy điện thoại của tôi rồi! Điện thoại của tôi hỏng mất rồi sao! Sao Tiểu Lê chưa gửi tin nhắn cho tôi nữa!!!