Lúc Chương Y Dao bước vào nhà đã cảm giác được bầu không khí là lạ, vẻ dịu dàng lập tức thay đổi, nhanh chóng bước vào đặt túi xách xuống, đứng bên cạnh Hạ Song Song nói:
"Hai cậu sao vậy?"
Hạ Song Song nhìn Chương Y Dao, miễn cưỡng cười cười:
"Không có gì đâu, Dao Dao."
Chương Y Dao nghiêng đầu liếc nhìn Lục Như Vân, nhìn vẻ mặt tối tăm của người này còn Hạ Song Song thì đỏ mặt tía tai, hai người người đứng người ngồi, giằng co.
"Cãi nhau?"
Chương Y Dao nắm tay Hạ Song Song:
"Được rồi, cậu với Như Vân mà giận cái gì, cậu thừa biết cái tên này ăn nói vụng về mà."
Hạ Song Song vẫn mặt lạnh:
"Mình không thèm tức giận."
Chương Y Dao đoạt lấy túi đeo trên vai của Hạ Song SOng để qua một bên, kéo cô ngồi xuống sofa, cười khẽ:
"Còn muốn giấu mình?"
"Cắt, nói rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"
Hạ Song Song được dỗ dành lửa giận trong lòng đã rút vài phần, chỉ là mặt vẫn lạnh lùng như trước, giọng cứng rắn:
"Còn gì nữa, bây giờ cậu ấy đâu cần mấy đứa bạn này, tùy tiện hoài nghi."
Lục Như Vân nghe vậy, cô ngước mắt lên, sắc mặt vẫn căng thẳng:
"Song Song, mình không phải tùy tiện hoài nghi."
Hạ Song Song nghe Lục Như Vân mở miệng nói vậy liền bùng nổ:
"Không phải tùy tiện nghi ngờ? Vậy ý cậu là cậu chắc chắn mình làm?"
Lục Như Vân:
"Song Song!"
Chương Y Dao nhìn thấy hai người lại muốn tranh cãi vội vàng mở miệng:
"Được rồi, có chuyện gì không thể từ từ nói, hai cậu cãi nhau có được kết quả gì?"
"Như Vân, rốt cuộc xảy ra chuyện gì?"
Lục Như Vân ngước mắt nhìn về phía Hạ Song Song, môi mím chặt, cứng nhắc đưa cho Chương Y Dao xem.
Toàn bộ căn nhà trở nên yên tĩnh, chỉ có tiếng người khe khẽ phát ra từ laptop, Chương Y Dao nhìn đoạn video đó ba bốn lần, cau mày nói:
"Video này chẳng phải là video giữa cậu và Tần Trăn Trăn ngày xảy ra chuyện sao?"
Lục Như Vân hắng giọng.
Chương Y Dao nhíu mày hoang mang:
"Thì liên quan gì đến Song Song?"
Lục Như Vân nhìn nhìn Hạ Song Song:
"Đây là video tung ra trên mạng."
Đôi mày thanh tú của Chương Y Dao càng nhíu chặt hơn, lại nhìn video thêm hai lần, mở miệng:
"Cậu nghi ngờ là Song Song tung ra?"
Lục Như Vân mím môi, im lặng. Đôi mắt của Hạ Song Song đỏ lên, đã ngân ngấng nước mắt, cô cắn răng nói:
"Không cần nghi ngờ, chính là mình làm!"
"Cậu nói bậy nói bạ gì đó!"
Chương Y Dao cao giọng, thu lại nụ cười, cô nhìn Lục Như Vân:
"Cậu chỉ vì vậy mà nghi ngờ Song SOng? Như Vân, Song Song cùng tụi mình quen biết đã nhiều năm, cậu không biết cách làm người của cậu ấy? Cậu ấy mà làm những chuyện này?"
"Hơn nữa ngày đó ở khách sạn, người tới người lui rất nhiều, không chừng là cánh chó săn quay thì sao..."
Lục Như Vân lên tiếng ngắt lời, giọng rõ ràng:
"Không phải cánh chó săn."
Bởi vì đoạn video này là chính cô cắt ra trong đoạn video lấy được, nếu không qua xác định của người chuyên nghiệp sao cô lại hỏi Hạ Song Song.
Cô tin tưởng nhân phẩm của Hạ Song Song, nhưng cô cũng biết Song Song chán ghét Tần Trăn Trăn tới mức nào, cho nên khi tức giận dùng sai phương pháp thì có thể hiểu được.
Nhưng cô không thích bị giấu giếm.
Hạ Song Song cảm thấy Lục Như Vân cố ý cho rằng mình làm, cô tức giận nói:
"Được, mình thừa nhận là mình làm, được chưa? Cần mình đưa thư từ chức không? Hai giúp cậu tìm người đại diện khác? Dù sao mình cũng không thể làm nữa."
Khi cô đứng lên chuẩn bị rời đi, ngay cả túi cũng quên cầm, Chương Y Dao cũng nối gót đứng lên mắng:
"Đủ rồi!"
"Hai người cãi đã chưa?"
"Vì một người ngoài mà cãi nhau, ra thể thống gì?
Hai chữ 'Người ngoài' bị Chương Y Dao nhắn mạnh rõ ràng, chói tai.
Hạ Song Song bật cười:
"Người ngoài? Bây giờ không phải người ngoài nữa rồi, bây giờ người ta là Lục phu nhân."
Lục Như Vân mím môi, hàm răng cắt chặt, gương mặt đã phủ sương lạnh, lúc nói chuyện cực kỳ lạnh:
"Hạ Song Song!"
Hạ Song Song bị gọi tên, miệng mấp máy.
Chương Y Dao đứng giữa hai người:
"Được rồi, bớt ồn ào, Song Song bớt cãi, Như Vân cậu cũng vậy, sao cậu cứ chắc chắn là Song Song làm? Ngày đó các cậu đi lấy video đã chắc chắn bên an ninh không có dành trước?"
"Xem như Song Song làm thì đã sao? Cậu bị Tần Trăn Trăn làm cho đen đủi một thời gian dài, không thể phản kích lại à?"
"Cậu ấy cũng vì muốn tốt cho cậu đấy thôi."
Hạ Song Song cảm thấy chóp mũi chua sót, nói chuyện giọng đã khàn khàn:
"Dao Dao."
Chương Y Dao vỗ về Hạ Song Song:
'Được rồi, xem như mình chịu tội thay Như Vân, đừng giận nữa."
Hạ Song Song cũng dịu giọng:
"Không phải lỗi của cậu."
Lúc này giọng CHương Y Dao trở nên chát chúa:
"Sao không phải? Chuyện này về tình về lý thì Như Vân đã sai! Không chứng không cớ đổ oan cho cậu, đã vậy không nói, cho dù là cậu làm thì đó cũng xuất phát là muốn tốt cho cậu ấy, cậu ta còn không có lương tâm dám cãi nhau với cậu, đừng nói cậu, mà mình cũng cảm thấy nguội lạnh trong lòng!"
"Như Vân cậu nói đúng không?"
Sắc mặt của Lục Như Vân vẫn căng ra, không lên tiếng.
Hạ Song Song buồn bả nói:
"Được rồi, mình không sao, vừa rồi mình cũng quá kích động, không nên cãi nhau với cậu ấy."
Hai ngày nay cô bị chuyện trong nhà làm phiền, cộng thêm Lục Như Vân đưa ra câu hỏi đó liền xù lông, cô biết Lục Như Vân không phải cố ý nhưng vẫn tức giận và dùng thái độ hơi quá.
Chương Y Dao nghe vậy thở phào:
"Tốt rồi, có chuyện gì thì mở lời với nhau, cãi nhau có ích gì, chỉ làm người ngoài chê cười."
Cô nói xong nhìn sang Lục Như Vân gắt giọng:
"Còn cậu nữa, nói năng trắng trợn như vậy, biết rõ Song Song dễ nổi giận mà vẫn nói, mình đã nói nhiều lần đừng quá lý trí! Bây giờ cậu biết sai chưa?"
Tuy lời của Chương Y Dao mang theo mấy phần chỉ trích nhưng giọng điệu thân thiết không tả được, ánh mắt nhìn về phía Lục Như Vân cũng ẩn chứa sự dịu dàng.
Lục Như Vân thu lại vẻ lạnh lùng, giọng dịu xuống:
"Mình biết rồi."
Chương Y Dao:
"Như vầy đi, chuyện tra video để mình nhờ Thu Hàn giúp đỡ."
Lục Như Vân lắc đầu:
"Không cần làm phiền Thu Hàn."
Trên thực tế trước khi giao video cho Tần Trăn Trăn cô đã tìm người tra qua, video này là từ một IP của công ty ở nước ngoài đăng tải, mà công ty đó là nhà của Hạ Song Song.
Đó cũng là nguyên nhân cô cho rằng Song Song là người làm.
Nhưng bây giờ...
Lục Như Vân nhìn hai mắt Hạ Song Song đỏ ửng, nghĩ đến đây Chương Y Dao đã nói:
"Chuyện này đến đây đi, đừng ai truy cứu nữa."
Hạ Song Song vội ngước mắt nhìn về phía Lục Như Vân, ánh mắt phức tạp.
Chương Y Dao kéo Hạ Song Song cùng ngồi xuống:
"Được rồi, nếu không truy cứu thì cũng đừng nghĩ, chúng ta nói chuyện vui đi, Như Vân cậu vừa nhận phim mới phải không?"
Lục Như Vân giật mình:
"Ừ, sao vậy?"
Chương Y Dao cười nói:
"Mình thì không nhưng Thu Hàn thì có, anh ấy muốn đầu tư một bộ phimc, thiếu một nữ chính, muốn hỏi xem cậu có lịch không?" Nói xong cô chớp mắt nói thêm: "Nói trước cho biết luôn thù lao không cao nha, bị mình 'biển thủ' rồi!"
Giọng điệu đùa giỡn của Chương Y Dao làm cho Lục Như Vân thả lỏng:
"Cậu bảo Thu Hàn liên hệ Song Song nha."
Chương Y Dao quay đầu:
"Song Song à."
"Nhưng Song Song còn đang giận." vừa nói cô vừa giơ mười ngón tay về phía Hạ Song Song nói: "Để mình tới làm cho cậu ấy vui lên."
Hạ Song Song vội vàng chạy trốn, Chương Y Dao dí sát tới, rất nhanh cả căn phòng truyền tới tiếng thở hổn hển, tiếng cầu xin tha thứ, Lục Như Vân nhìn hai người ở đầu bên kia sofa cười đùa, vẻ mặt căng cứng lúc này đã rút đi, thêm vào vẻ dịu dàng.
.......
Hơn 9 giờ tối, giờ cao điểm lượng người lên mạng, cho dù ăn cơm mọi người vẫn không quên cầm điện thoại lướt, weibo sau khi trải qua một buổi chiều tê liệt thì đã dần dần khôi phục bình thường, nhưng ánh mắt của cư dân mạng vẫn chăm chăm vào Tần Trăn Trăn và Lục Như Vân.
Đồng thời dời sự chú ý từ chuyện hai người kết hôn theo hướng khác.
Sự kiện 'Đánh người' vẫn đứng mũi chịu sào, vẫn duy trì vị trí số một trên hotsearch, thậm chí không ít Đại V* ra sức dẫn link ở bên dưới, đề tài này hiển nhiên lướt qua đề tài kết hôn của hai người, cư dân mạng mắng chửi Tần Trăn Trăn, đủ lời lẽ khó nghe, trong nhất thời, ngoại trừ fan của Tần Trăn Trăn thì không có người qua đường nào nguyện ý nói giúp.
*大V là để chỉ những tài khoản Weibo đã được xác thực danh tính người dùng trên các nền tảng của Weibo như
Mà fan của Tần Trăn Trăn cũng không dám lên tiếng đôi co quá nhiều về việc đánh nhau, dù sao video là thật, trên mạng đã xuất hiện xu hướng nghiêng hẳn về một phía.
Mạnh Hân luôn quan tâm đến xu hướng trên mạng từng giây từng phúc, thấy vậy cô liên tục gọi cho Tần Trăn Trăn hỏi:
"Khi nào em công khai video kia?"
Tần Trăn Trăn đã làm xong video, xem thêm một lần nữa, mím môi trả lời:
"Ngay bây giờ."
Mạnh Hân:
"Cần chị hỗ trợ đăng không?"
Tần Trăn Trăn từ chối:
"Không cần đâu, em tự mình làm."
Huống chi, cô vẫn cần nói trước với Lục Như Vân.
Sau khi cúp máy, cô xem lại video hai lần, xác định không có sai lầm mới gởi tin cho Lục Như Vân: Tôi chuẩn bị công bố video.
Tin nhắn này sau khi gởi đi qua mấy phút không có trả lời, Tần Trăn Trăn ngạc nhiên, mới 9 giờ rưỡi, cô ấy đã ngủ rồi?
Sau đó cô nhớ tới Lục Như Vân là người nhàm chán. có lẽ đã đi ngủ thật.
Tần Trăn Trăn chìm trong suy nghĩ giây lát, sau đó gọi điện thoại cho Lục Như Vân nhưng vẫn là những âm thanh vang lên không có người nghe máy.
Lục Như Vân để điện thoại trên bàn trà, cô nghe tiếng chuông hết lần này tới lần khác vang lên, trong lúc đó rơi vào trầm tư, cũng không lâu lắm khi tiếng nhạc ngừng lại, cô đến xem thì màn hình vẫn còn hiển thị tin nhắn Tần Trăn Trăn gởi tới.
-Tôi chuẩn bị công bố video.
Cô bất giác xiết chặt điện thoại, đầu ngón tay cảm giác đau đớn.
Qua vài phút, tiếng chuông điện thoại một lần nữa vang lên, cô nhìn tên, là Hạ Song Song gọi đến.
Không cần nghĩ cũng biết chắc chắn là bởi vì chuyện Tần Trăn Trăn công bố video.
Lục Như Vân đè nén xung động muốn ném điện thoại, cô nghe máy:
"A lô."
Hạ Song Song ở đầu bên kia vẫn giống như bình thường, giống như cuộc khắc khẩu buổi chiều không có ảnh hưởng gì đến mình, cô hỏi:
"Như Vân, cậu xem video trên mạng chưa?"
Lòng bàn tay của Lục Như Vân bất giác đổ mồ hôi, trái tim co thắt lại, giọng run run:
"Chưa."
Thanh âm của Hạ Song Song giống như theo dòng điện lưu lơ lửng đâu đây, cô gọi:
"Như Vân."
Lục Như Vân ừ một tiếng, Hạ Song Song nói tiếp:
"Cậu nói xem Tần Trăn Trăn có phải bị rớt não không?"
Lục Như Vân sững sờ:
"Cậu nói gì?"
Sau đó cô cúp máy lên Weibo, nhìn thấy ID của mình bị tag, cô vào Weibo nhìn thấy Weibo của Tần Trăn Trăn:
@Trăn Tâm Trăn Ý: Phía chính chủ bác bỏ tin đồn! Vốn dĩ là chuyện cá nhân nên tôi rất miễn cưỡng phải đăng video này, nhưng bây giờ có người ra sức dùng video này bôi nhọ tôi, cho nên tôi đang trưng cầu sự đồng ý của vợ mình, đăng video hoàn chỉnh @Lục Như Vân.
Lục Như Vân mở video, đoạn trước hoàn toàn giống video đã tung ra, ở trong video hoàn chỉnh bắt đầu tính từ lúc Tần Trăn Trăn giơ tay lên sau đó cơ thể lắc lư nắm lấy lễ phục của cô dẫn tới cô bị lộ phía trước ngực!
Mà trong video này Tần Trăn Trăn đã dùng meme chó cười rất nhỏ che ở vị trí lộ hàng trước ngực của cô, lúc Tần Trăn Trăn đổ người sát đến vừa vặn hôn lên chú chó đó, sau đó-cúi đầu ói.
-Đây mới là video hoàn chỉnh! Đem lũ kia ra đây, tới chịu đòn!
-Phía chính chủ bác bỏ tin đồn! Nữ thần Trăn Trăn của tôi không có đánh người!
-Các người không cảm thấy lạ sao? Không đánh người thì sao qua lâu như vậy nới chồi lên bác bỏ tin đồn?
-Kỳ cái gì mà kỳ, bộ không thấy đoạn Lục Như Vân bị kéo ngay ngực à? Lễ phục bị kéo dễ lộ hàng, nữ thần Trăn Trăn đã chu đáo dùng ảnh chú cún che lại, chết tiệt Trăn Trăn thật là chu đáo!!!
-Nữ thần ơi, em sinh hầu tử cho chị.
-Tự nhiên tui thấy dễ thương á, tui tiêu rồi.
-Tui mới tiêu nè, tự nhiên cảm thấy bong bóng màu hồng đầy màn hình!
-Á à, nụ cười bà thím???
Lục Như Vân sau khi xem xong video cũng không nhịn được cười, cô nhìn màn hình, vừa suy nghĩ đầu ngón tay vừa gõ, chia sẻ lại: Sau này nếu uống say say nữa thì cho hôn cún luôn nha @Trăn Tâm Trăn Ý: Phía chính chủ bác bỏ tin đồn! Vốn dĩ là chuyện cá nhân nên tôi rất miễn cưỡng phải đăng video này, nhưng bây giờ có người ra sức dùng video này bôi nhọ tôi, cho nên tôi đang trưng cầu sự đồng ý của vợ mình, đăng video hoàn chỉnh @Lục Như Vân.
Chưa được mấy phút Weibo vừa dịu xuống lại bùng nổ.
Tác giả nói ra suy nghĩ của mình: (vở kịch nhỏ không liên quan chính văn)
Mỗi lần Tần Trăn Trăn uống say đều không dám về nhà, đứng ở cửa lưỡng lự.
Lục Như Vân đẩy cửa, hỏi cô đang làm gì, cô đáng thương nói: Chẳng phải chị nói sau này mà uống say sẽ để người ta hôn cún sao?
Lục Như Vân nhìn chằm chằm người này, cười cười, sau đó mở miệng:
"Gâu!"
-------Hết chương 6------