Nhiều thêm một việc nhỏ, hai người cũng không còn hứng thú với bánh củ cải nữa, họ trước tiên đến trung tâm thương mại mua một ít thức ăn cho mèo và một số vật dụng cần thiết, sau đó Hoàng Mễ lái xe đưa Thôi Thúy Thúy đi bệnh viện thú y để tiêm phòng một mũi cho bé mèo.
“Mèo hoang à? Nó vừa mới b·ị th·ương phải không?” Bác sĩ sờ lên cái chân b·ị th·ương của bé mèo quýt, nhìn vết khâu trên chân thì cảm thấy bác sĩ chữa trị cho mèo con rất chuyên nghiệp, nếu không phải dựa vào nhiều năm kinh nghiệm này của hắn thì quả thật nhìn không ra nơi này có vết thương.
Thôi Thúy Thúy gật đầu, tay không ngừng sờ đầu bé mèo để nó bớt xa lạ với môi trường xung quanh .
“Nó khá dính người.” Bác sĩ mang khẩu trang, cho Thôi Thúy Thúy một món đồ chơi dành cho mèo để cô hấp dẫn lực chú ý của bé mèo, sau đó nhanh tay tiêm thuốc cho nó.
Miệng v·ết th·ương ở chân dưới của mèo nhỏ đang khôi phục rất tốt, không cần lo lắng bị ướt, sau khi tiêm phòng cho bé mèo xong, bác sĩ hỏi có muốn tắm sạch sẽ cho nó trước khi rời đi hay không.
Thôi Thúy Thúy do dự một chút: “Mèo con sợ nước đung không? Hiện tại tắm rửa cho nó……”
Bác sĩ nhìn bé mèo đang mềm mại kêu meo meo từ đầu tới cuối, cảm thấy con mèo này tính tình khá tốt thì nói: “Không sao, chúng tôi đều có dụng cụ vệ sinh chuyên môn riêng biệt. Cô mang nó về như thế cũng không tốt, thuận tiện diệt trừ ký sinh trùng cho mèo luôn.”
Thôi Thúy Thúy nhìn thoáng qua các vết bẩn không biết từ đâu trên người bé mèo, cảm thấy tắm sạch cũng tương đối tốt nên ôm nó đi qua.
Ai biết Thôi Thúy Thúy vừa mới buông tay thì bé mèo liền bắt đầu hét lên, thậm chí còn muốn tấn công người khác, bác sĩ ôm nó còn bị cào một cái, may mắn là bác sĩ đeo bao tay, móng vuốt của bé mèo cũng không quá sắc bén.
“Hung dữ thế?” Bác sĩ lắp bắp kinh hãi, lúc này mới hiểu bé mèo này chính là một con mèo hoang.
Cũng may bác sĩ hàng năm cũng gặp không ít loại mèo, cũng áp dụng qua nhiều phương pháp giảm bớt cảnh giác của mèo con, nhưng mà làm cách gì thì khi tắm nó vẫn vùng vẫy rất kịch liệt.
“Aiz……” Bác sĩ thở dài một hơi, “Cuối cùng cũng xong, từ nay về sau mi chính là một chú mèo nhỏ xinh đẹp đã có nhà ở.”
Bộ lông của Tiểu Cam Sữa bây giờ đã bồng bềnh, vì còn nhỏ nên lông rất mềm, đôi mắt đen láy ướŧ áŧ, trông y như quả bóng nhỏ, đáng yêu cực kì! Hoàng Mễ ở bên cạnh hưng phấn muốn đi tới sờ sờ một chút, kết quả bị nó giơ móng vuốt ra đánh cho một cái, may mà Thôi Thúy Thúy đã giải cứu Hoàng Mễ kịp lúc.