Trước Mắt Toàn Tiền

Chương 1: Kế hoạch ly hôn

Ngủ với chồng tôi một đêm, tôi cho cô một số tiền đủ sung sướиɠ trong mấy năm. Nếu may mắn có thai, cô có thể ngồi lên vị trí phu nhân của tôi.

Kiều Giang tươi cười lấy từ trong túi xách ra một tấm thẻ đen đưa ra trước mặt của một cô gái. Chỉ biết cô gái đó khi nghe thấy tiền và danh phận thì gật đầu đồng ý ngay.

Nghĩ lại chưa có một người phụ nữ nào như cô cả. Thuê người ngủ với chồng mình đã đành, còn khuyên cô ta nên mang thai.

Thật ra không phải đơn giản như vậy. Năm nay cô mới có 24 tuổi. Vậy mà ba mẹ lại ép cô lấy chồng vì lợi ích chính trị. Ba cô tuy là nghị viên, nhưng muốn ngồi lên chức cao hơn thì cần phải có tiền và thế lực. Chính vì vậy, mối liên hôn của cô và người chồng hiện tại của mình chính là một vấn đề hoàn hảo.

Chồng cô hơn cô tận 10 tuổi, là một người đàn ông khép kín. Từ khi cưới tới giờ đã được nửa năm mà cô chỉ gặp hắn duy nhất có vài lần. Hắn là người cuồng công việc. Nghe nói, chồng của cô có tiếng “sạch sẽ” chưa từng có người yêu, chưa từng có bạn gái. Thậm chí, còn nhiều tin đồn rằng hắn thích đàn ông.

Thanh xuân của cô chấm dứt kể từ khi lấy hắn. Nhưng cô không chấp nhận mối quan hệ này chút nào. Có chồng hờ hững như không. Ngoài kia biết bao trai đẹp đang chờ đợi cô, mà phải gồng mình với cuộc hôn nhân nhàm chán khiến cô không thể nào chịu nổi.

Chính vì vậy mà cô đã bày kế ly gián để bản thân có lí do ly hôn. Với số tài sản của chồng cô khi ly hôn chắc chắn cô sẽ được bồi thường thỏa đáng. Lợi nhuận bội phần đã được cô tính toán kĩ càng không sót cái gì.

Chỉ cần nghĩ đến tiền thôi là Kiều Giang đã sung sướиɠ đến nỗi như mở ra một chân trời mới về đống tiền trong kế hoạch của cô.

Người phụ nữ trước mặt chưa bao giờ gặp trường hợp nào đặc biệt như vậy. Có người vợ nào như cô không? Nghe qua thì thấy rằng chồng của cô là người rất giàu có. Cô ta vẫn không hiểu được vị phu nhân này vì sao lại ly hôn?

- Chuyện đó… Có thể cho tôi biết vì sao cô lại muốn tôi làm chuyện này không? Nhỡ đâu…

- Cô sợ tôi đánh ghen cô à?

Người phụ nữ lập tức gật đầu. Ai chả sợ đánh ghen chứ? Dạo gần đây mấy người phụ nữ có chồng giàu, đặc biệt là phu nhân nhà tài phiệt luôn có động thái khắt khe, rồi giám sát chồng, cảnh cáo tiểu tam đến nỗi ai cũng phát sợ.

- Cô yên tâm đi, tôi sẽ không đánh ghen gì đâu. Tôi đã nói rồi mà, nếu cô mang thai, tôi sẽ lập tức rời đi nhường vị trí của tôi cho cô. Chẳng lẽ, cô không muốn tiền tài sao?

Những điều kiện vật chất trước mắt làm gì ai có thể từ chối cho được? Chỉ lúc sau, người phụ nữ kia liền gật đầu, nhận lời với Kiều Giang ngay.

Thỏa thuận với cô ta xong, Kiều Giang đứng dậy đeo kính râm vào rồi bỏ đi.

Người phụ nữ nhìn theo bóng dáng cô lên chiếc xe ô tô sang trọng thì trong lòng nổi lên cảm xúc sung sướиɠ khó tả bởi vì cô ta sắp lên làm phu nhân của một vị đại gia rồi…

[…]

Đêm hôm đó, Kiều Giang đã chuẩn bị hành lí xong xuôi đâu đấy rồi đợi cuộc điện thoại của người phụ nữ mà cô thuê ngủ với chồng mình.

Khi chuông điện thoại vang lên, Kiều Giang vui vẻ nghe máy rồi lập tức đi tới khách sạn theo như địa điểm. Đã diễn thì phải diễn cho chót, bắt gian thì phải tận tay tận mắt nó mới chân thực. Nhân tiện, cô gọi thêm cả bạn thân của mình đến đó làm nhân chứng.

Đi vào khách sạn, Kiều Giang nhờ nhân viên đưa mình lên số phòng mà người phụ nữ kia đã gửi cho cô. Tay cầm chặt điện thoại, hít một hơi sâu rồi đưa cho Ngọc Mai căn dặn.

- Lát nữa nhớ quay cận mặt đấy. Cậu chỉ cần quay, việc còn lại để mình.

- Kiều Giang… Liệu có ổn không?

- Haiz… sợ gì, đợi ly hôn xong tớ dẫn cậu đi du lịch Châu Âu luôn!

Cô giơ chân lên đạp mạnh vào cánh cửa khiến nó bung ra. Nhân viên đi theo sau cô giật bắn mình trố mắt ngã ngửa xuống đất.

Xông vào bên trong, cô thấy có hai người một nam một nữ đang hú hí trên giường. Ngọc Mai giữ chặt máy quay cận cảnh theo sau cô. Kiều Giang lập tức nói to vang cả căn phòng.

- Á à, anh chê tôi xấu đi nɠɵạı ŧìиɧ đúng không? Hoàng Dương Vũ… tên khốn này, hôm nay tôi bắt tận tay cho anh đẹp mặt…

- Ngọc Mai, lại đây quay cận cảnh đây này!

Tay của cô vừa kéo chăn ra thì ngỡ ngàng. Người phụ nữ trên giường đúng là người phụ nữ cô thuê. Còn chồng cô đâu? Sao lại là người đàn ông khác. Cô nắm chặt tay lại nhìn chằm người phụ nữ kia.

- Chuyện này là thế nào?

Chỉ biết cô ta kéo chăn trùm kín người khóc lóc.

- Tôi… tôi không cố ý. Tại… bọn chúng bắt tôi phải dụ cô tới đây… tôi…

Người đàn ông trên giường nhìn sơ qua cũng phải hơn 40 tuổi. Hắn nhìn cô rồi nhếch miệng. Cửa phòng đột nhiên bị ai đó đóng lại sầm một cái. Kiều Giang quay lại phía sau đã thấy Ngọc Mai bị một tên giữ tay lại. Trong phòng xuất hiện thêm 3 người đàn ông nữa. Bọn chúng lao tới tóm lấy cô đè xuống đất.

- Hoàng phu nhân, vợ của Hoàng Dương Vũ không ngờ lại trẻ đẹp như thế này. Thằng khốn đó dám làm công ty tao phá sản! Hôm nay tao sẽ xả giận lên người phụ nữ của nó!

Nói rồi lão ta lao tới chỗ của cô như hổ đói. Ngọc Mai hét toáng lên nhưng bị bị giữ lại nên căn bản không giúp cô được.

Cơ thể cô bị hai người giữ tay, một người giữ chân. Lại còn lão già kia đang định xé áo cô ra khiến cô cảm thấy buồn nôn…

Cứ tưởng gài bẫy được chồng ly hôn, ai ngờ bản thân lại đen đủi như vậy. Kiều Giang dù chết vẫn chống trả kịch liệt.

Tưởng chừng cô sẽ chết chắc. Ai ngờ? Cửa phòng một lần nữa bị ai đó đạp ra. Một đám áo đen xông vào bao vây bắt giữ tất cả mấy tên khốn đó. Hoàng Dương Vũ, người chồng lâu lắm không thấy mặt của cô từ đâu đi tới. Hắn cúi xuống cởϊ áσ ngoài phủ lên người của cô. Sau đó, hắn giáng vào mặt tên định cưỡиɠ ɧϊếp cô một cú đấm mạnh.

Sau đó, hắn quay lại nhìn chằm Kiều Giang khiến cô lạnh cả sống lưng.

- Nghe nói em đi bắt gian tôi nɠɵạı ŧìиɧ?

- Đâu… có… ai bảo…

- Nể tình bọn chúng là người, lôi mấy tên này đi chặt tay, chọc thủng mắt rồi ném vào hố rác cho tôi!