Sinh Ra Trong Bóng Tối, Và Chết Dưới Ánh Bình Minh

Chương 18: Tai nạn xe cộ

Edit: Hương

"Doãn Hàng, lập tức liên hệ đội trưởng Dương đội 2 hỗ trợ, anh và Lưu An cùng người của đội 2 đến khách sạn quốc tế NC khảo sát hiện trường, Lữ Duy ở lại, còn có... Chị Trần, phiền chị giúp em chăm sóc cô bé này. "Nói xong, đưa cô bé đang bất an trong ngực đến bên cạnh Trần Diễm Hoa, sau khi sắp xếp nhân lực thỏa đáng, Ngụy Lam giải tán đám đông vây xem và gọi điện thoại cho đội giao thông đến hỗ trợ.

Hai chiếc xe hơi và một chiếc xe buýt chồng lên nhau cùng một chỗ, tạo thành một không gian hình tam giác, người phụ nữ trẻ tuổi ở trong không gian nhỏ hẹp này, ngã xuống vũng máu, vùi nửa người dưới gầm xe buýt, bụng bị xe buýt nghiền nát, máu thịt đầm đìa.

Nhìn không thấy mặt người phụ nữ, cũng may không nhìn thấy, trong đầu Ngụy Lam không thể xua đi nụ cười thân thiện kia, hiện tại khuôn mặt tươi cười kia sẽ biến thành cái dạng gì? Không dám tưởng tượng, cũng không dám nhìn, mặc kệ là biểu tình như thế nào, đều sẽ bịt kín dưới một tầng tro tàn, cứng ngắc đờ đẫn.

Xe cứu hộ theo sát đội giao thông chạy tới hiện trường, nhân viên cấp cứu yếu ớt lắc đầu, kỳ thật kết quả không cần hỏi cũng biết, khẳng định không cứu được.

Thi thể được nhân viên cứu hộ nâng ra từ dưới gầm xe, thì ra không chỉ là bụng nghiền nát, cổ người phụ nữ cũng bị chấn thương khi va chạm, treo vẹo một góc bất thường, trong quá trình di chuyển, đầu vô lực theo động tác lắc lư, nhưng bất luận lắc như thế nào, cũng chưa từng rời khỏi hướng của Ngụy Lam, cảm giác kia... Giống như nhìn chằm chằm vào cậu.

Mẹ kiếp! Ngụy Lam chửi thầm trong lòng. Trái tim lập tức thắt chặt đau đớn khiến hô hấp của cậu trở nên khó khăn. Đôi mắt trang điểm nhẹ nhàng của một người phụ nữ mở ra! Khoảng khắc ánh mắt cậu va phải ánh mặt của cô, Ngụy Lam rõ ràng nhìn thấy khóe môi người phụ nữ hơi nhếch lên, "Chờ một chút! Cô ấy vẫn còn sống! ”

Nhân viên y tế kinh ngạc nhìn người phụ nữ, kiểm tra một lần nữa xem người phụ nữ có dấu hiệu của sự sống hay không, đáng tiếc, kết quả phán đoán vẫn là tử vong tại chỗ.

Không đúng, có gì đó không đúng. Ngụy Lam đến gần thi thể của người phụ nữ, hai mắt cô khép chặt, lớp trang điểm bị máu nhuộm, làm sao có thể mở mắt, khóe môi cũng không có bất kỳ độ cong nào. Có phải là ảo giác không? Ảo giác này cũng thực sự quá chân thật, cảm giác bị đôi mắt tràn ngập tử khí kia nhìn chằm chằm, giống như gai nhọn ở sau lưng, cậu không cách nào thuyết phục bản thân mình vừa rồi chỉ là ảo giác, người phụ nữ kia muốn truyền đạt cái gì đó với cậu, cậu dám khẳng định.

Tài xế xe buýt giống như vừa mới bừng tỉnh từ trong cơn ác mộng, tóc bị mồ hôi thấm ướt dính trên trán, vẻ mặt mờ mịt không ngừng nhấn mạnh sự vô tội của mình, thỉnh thoảng chỉ vào chiếc jaguar màu xanh biếc kia dậm chân mắng chửi.

Ngụy Lam vẫn bận rộn duy trì trật tự hiện trường, cho đến khi tài xế xe buýt bắt đầu tức giận mắng chửi, cậu mới chú ý tới, tài xế xung quanh đều xuống xe kiểm tra tình huống, chỉ có chủ nhân jaguar lại không xuất hiện. Thật sự là không xong, Ngụy Lam thở dài vỗ trán, cậu thế nhưng quên mất tài xế gây tai nạn! Nắp trước của Jaguar đã nhăn nhúm, bể chứa nước bị rò rỉ, hòa cùng với máu trên mặt đất.

Lớp kính dán xe có màu rất tối hầu như không nhìn thấy tình trạng trong xe, mơ hồ có thể nhìn thấy đường viền của túi khí, chỉ sợ chủ xe cũng lành ít dữ nhiều.

"Anh Ngụy, cửa xe không mở được, chắc là bị khóa lại từ bên trong. "Lữ Duy vừa vỗ cửa xe, vừa gọi người trong xe, không nhận được bất kỳ phản hồi nào, tình huống rất không lạc quan.

"Tháo cửa xe ra. ”

Thi thể người phụ nữ không thể ở lại nơi này quá lâu, Ngụy Lam có chút lo lắng nhìn về phía Trần Diễm Hoa và bé gái kia, đứa nhỏ đã bắt đầu biểu hiện nôn nóng, đứng bên cạnh Trần Diễm Hoa lau nước mắt càng thêm bất an. Cô bé có lẽ còn chưa hiểu cái chết là gì, tục ngữ nói mẹ con liền tâm, cho dù không hiểu, cô bé cũng đã bắt đầu cảm nhận nỗi đau mất mát.

Ngụy Lam đi về phía cô bé, mở miệng an ủi những lời ngay cả mình cũng không tin, cậu muốn vươn tay chạm vào khuôn mặt non nớt của cô bé, nhưng lại rụt tay lại trước ánh mắt sợ hãi né tránh của cô bé, lúc này cậu mới phát hiện, bàn tay của mình đầy máu tươi, vừa rồi nhảy tới nhảy lui trên mui xe, ngã mạnh mấy lần, bàn tay mài mòn cũng không phát hiện.

"Chị Trần, chị dẫn đứa bé về cục trước đi, thử liên lạc với người thân khác đến của cô bé xem. ”

Trần Diễm Hoa gật đầu, tay chân nhanh nhẹn xử lý vết thương trên bàn tay cho Ngụy Lam, "Yên tâm, em đi làm việc đi, đứa nhỏ này giao cho chị chăm sóc. "Có một số lời đến bên miệng, lại không biết nên mở miệng như thế nào. Vừa mới ở trong xe, cô chú ý tới ánh mắt khao khát của Ngụy Lam nhìn hai mẹ con kia, đó là khát vọng đối với cuộc sống an ổn bình yên.

"Ngụy Lam à, cậu cũng nên lập gia đình rồi, nha đầu Lý An Nhiên kia thật sự thích cậu, cả cục đều thấy rõ ràng, chỉ có cậu suốt ngày giả ngu, đừng thật sự đẩy người ta đi rồi mới hối hận." Trần Diễm Hoa nhìn thẳng vào con ngươi màu nâu nhạt của Ngụy Lam nhìn thẳng vào chỗ sâu, Lý An Nhiên nhiều lần đến tìm cô để nói chuyện mai mối, cô đều có ý vô tình từ chối, bởi vì cô biết một chuyện, một chuyện ngay cả Ngụy Lam cũng không chấp nhận được, nhưng chuyện này cô không thể nói ra, cũng có chút không thể đối mặt, có lẽ đã đến lúc khuyên Ngụy Lam chấp nhận tình yêu của Lý An Nhiên, dù sao...

"Ha ha, chị Trần, cảm ơn sự quan tâm của chị, nhưng hiện tại hình như không thích hợp nói cái này, hai người về cục trước đi. "Không đợi Trần Diễm Hoa trả lời, Ngụy Lam lại trở lại trung tâm vụ tai nạn.

Cửa xe đã được tháo rời, cơ thể của tài xế bị mắc kẹt giữa túi khí và ghế, hai cánh tay yếu ớt rũ xuống, không có dấu hiệu của sự sống. Thi thể bị kéo ra đặt phẳng lên cáng, Ngụy Lam trước sau cẩn thận kiểm tra một lần, ngoại trừ trán có một chút vết trầy xước ra, không còn vết thương nào khác, ngay cả vết thương sâu trên trán cũng không thấy chảy ra bao nhiêu máu, hơn nữa vết thương đỏ sậm da thịt hơi lật ra ngoài, lộ ra một tia xanh trắng không khác thường.

"Người này... Hình như có chút quen. "Ngụy Lam mím môi tìm kiếm trí nhớ trong đầu, hình như đã gặp ở đâu rồi.

Lữ Duy dùng ánh mắt quan tâm đến người thiểu năng trí tuệ bất đắc dĩ liếc Ngụy Lam một cái, giải quyết vấn đề nan giải khiến Ngụy Lam đau đầu, "Ít chơi game xem TV nhiều hơn không được sao? Đây là diễn viên điện ảnh và truyền hình rất nổi tiếng gần đây Hách Lâm. Nói xong, xoay người chỉ chỉ trạm xe buýt cách đó không xa, trong hộp đèn có dán một bức ảnh quảng cáo lớn, chính là người đàn ông nằm trên cáng.

Ngụy Lam vuốt mũi, chọn lọc bỏ qua sự trào phúng của Lữ Duy, "Không phát hiện vết thương trí mạng, không loại trừ khả năng xuất hiện nội tạng do vỡ nội tạng. Lập tức đưa đến bệnh viện gần nhất để khám nghiệm tử thi. ”

"Người lái xe đã không thực hiện bất kỳ biện pháp giảm tốc nào, không có dấu hiệu phanh và không tránh bằng cách rẽ lái, nghi ngờ lái xe khi say rượu." Người của đội giao thông báo cáo kết quả khảo sát cho Ngụy Lam.

Anh ta có lái xe khi say rượu không? Có ai chạy ra ngoài uống rượu vào sáng sớm không? Hay là uống cả đêm vừa mới tan cuộc? Ngụy Lam cúi người kề sát vào miệng mũi thi thể, ngửi mùi từ thi thể, không có mùi rượu, ngược lại có chút mùi thơm thoang thoảng khó ngửi, loại hương thơm nồng đậm khiến người ngửi khó chịu. Ngụy Lam lắc đầu, cố gắng thoát khỏi cơn buồn ngủ khó hiểu, nhưng đầu vẫn có chút cảm giác choáng váng, thật không hiểu những nghệ sĩ này vì theo đuổi khác biệt của mình mà cả ngày làm chút chuyện kỳ quái có gì phải cao hứng.

“Hình lão đại.” Ngụy Lam gọi Hình Trình, đội trưởng đội giao thông đang muốn giúp nhân viên y tế nâng thi thể, người đàn ông cường tráng như gấu gần năm mươi tuổi này không giống những thanh niên trẻ tuổi xung quanh, hiển nhiên là đã quen với hiện trường tai nạn thảm thiết, không có bất kỳ biểu hiện khó chịu nào.

"Có chuyện gì vậy?” Hình Trình bị gọi dừng bước lại, xoay người khó hiểu nhìn Ngụy Lam, hắn và Ngụy Lam cũng không quen biết, chỉ có thể xem như có chút nghe một chút về nhau, Ngụy Lam so với tưởng tượng của hắn trẻ hơn rất nhiều, vốn tưởng rằng sẽ là một người tàn nhẫn và mạnh mẽ, không nghĩ tới người đứng trước mắt, nhìn thế nào cũng là một thanh niên đơn thuần ngây thơ lương thiện, một bộ thẳng thắn chưa từng thấy nguy hiểm trên đời, "Có chuyện gì sao? ”

"Anh nghĩ đây là tai nạn ngoài ý muốn hay có người cố tình gây tai nạn?" Gió nhẹ lướt qua hai má mang theo một luồng không khí mát mẻ, xua tan mùi hương quái dị kia, Ngụy Lam không khỏi hít sâu một hơi, đầu cũng trở nên tỉnh táo hơn rất nhiều.

Hình Trình không rõ vì sao Ngụy Lam lại hỏi như vậy, nhìn thế nào cũng là một vụ tai nạn giao thông thảm trọng, tài xế gây tai nạn rất có thể là do xuất huyết nội sọ hoặc vỡ nội tạng dẫn đến tử vong, nhưng thanh danh của Ngụy Lam trong ngành hắn đã nghe qua, nếu đối phương hỏi ra vấn đề như vậy, chỉ sợ là có chỗ nào khác thường khiến cậu nghi ngờ, Hình Trình không lập tức trả lời, chờ Ngụy Lam giải thích thêm.

Ngụy Lam nhặt điện thoại di động vừa mới nhặt từ sàn ghế phụ lên, giơ lên trước mặt Hình Trình, "Anh xem cái này đi, bốn mươi phút trước, cũng chính là khoảng mười phút trước khi xảy ra tai nạn, có một cuộc điện thoại gọi cho trung tâm cấp cứu, điện thoại được kết nối, nhưng rất nhanh đã bị cúp máy. ”

Số điện thoại hiển thị trên màn hình di động, khiến trái tim Hình Trình treo lên, điều này quả thật rất bất thường, một người đang lái xe, vì sao lại gọi điện thoại cấp cứu và nhanh chóng cúp máy? Tuổi này cũng không phải là tuổi sẽ gọi điện thoại bừa bãi để trêu đùa hay chơi khăm, "Hắn đang lái xe đột nhiên cảm thấy rất không thoải mái? Tại sao không dừng lại bên đường và gọi điện thoại? Đó là ý thức chung. ”

"Nếu như không dừng được thì sao? "Ngụy Lam nhếch miệng cười, "Anh ta cảm thấy không thoải mái, sau đó gọi điện thoại cấp cứu, sau khi điện thoại liên lạc rất lâu không có ai nói chuyện, cho nên trung tâm cấp cứu cúp máy. Có lẽ vào thời điểm đó, anh ta đã rơi vào hôn mê, hoặc đã ... Chết rồi. ”

"Chân tướng" này làm cho người ta rất khó thuyết phục mình chấp nhận, rồi lại vô hạn tiếp cận sự thật, thịt xám trắng ở vết thương, máu đen sền sệt, thi thể lạnh đi quá nhanh, khắp nơi đều lộ ra quỷ dị, đây không chỉ giống như một người vừa mới chết, hắn giống như đã tử vong hơn 24 giờ, thi thể đang trên bờ vực phân hủy, kỳ quái chính là, anh ta không phát ra mùi hôi thối nên có.

"Người này trước tiên không nên đưa đến bệnh viện, cùng với thi thể người phụ nữ kia đưa về cục làm khám nghiệm tử thi, tôi muốn có được thời gian và nguyên nhân tử vong chính xác nhất. ”

Hách Lâm, một tiểu thịt tươi mới nổi mấy năm gần đây, vẻ ngoài không tệ, diễn xuất thật sự không dám khen. Có rất nhiều fan, scandal lại càng không ít, mấy năm trước vì nghi ngờ tụ tập sử dụng ma túy nên bị giam giữ nửa tháng, sau đó không biết làm thế nào để đem sự tình đè xuống, không lâu sau lại xuất hiện vì để tranh vai diễn mà làm chút chuyện không thể nhìn mặt người khác.

Ngụy Lam không khỏi nghi ngờ tên này là dùng thuốc cấm quá liều đến chết, trong thời gian chờ kết quả khám nghiệm tử thi, cậu có một việc khác cần làm, "Hình lão đại, dẫn tôi đến trung tâm giám sát đường bộ một chuyến đi. ”