Nhưng càng ngày, Diệp Đường lại càng cảm thấy cô không hiểu Tần Thiệu Sùng.
Cô có thể toàn tâm toàn ý yêu anh, nhưng anh lại bứt ra rất nhanh.
Cái cảm giác xa cách Tần Thiệu Sùng mang đến cho người khác, dù có nằm chung một chiếc giường với anh, cũng không cách nào xóa nhòa được.
Ban đầu bị mật ngọt lúc chớm yêu đảo điên thần trí, gần như Diệp Đường quên khuấy chuyện anh luôn là loại người đó. Kể từ lúc anh bất thình lình xuất hiện ở buổi lễ kỷ niệm thành lập trường luôn lúc gần lúc xa, tạo cảm giác xa cách bí ẩn.
Hơn nữa, sự yêu chiều của Tần Thiệu Sùng không phải là không có giới hạn.
Anh cũng sẽ bị chạm nọc. Diệp Đường không biết người khác có thể chạm vào hay không, nhưng cô chắc chắn là không thể.
Ví như, chuyện Tần Thiệu Sùng đã quyết thì không thể thay đổi. Trong chuyện ra quyết định, anh là một gã độc tài nói một không hai. Có lẽ những người tự tin thi thoảng đều kiêu ngạo như thế. So với tin tưởng người khác, họ càng tín nhiệm bản thân hơn.
Với lại, những lúc Tần Thiệu Sùng không muốn nói chuyện thì phải để anh một mình. Nếu không, anh sẽ cực kỳ lạnh nhạt và khó tiếp cận.
Mấy chuyện này cũng không hề gì. Diệp Đường thích nghe theo sự sắp xếp và chỉ đạo của Tần Thiệu Sùng nên những chuyện anh đã quyết, hầu như cô đều ngoan ngoãn nghe theo.
Lúc anh không muốn nói chuyện, Diệp Đường cũng lẳng lặng ngồi học bài, cô vốn không phải là một cô bé ồn ào.
Điều duy nhất Diệp Đường cảm thấy rất khó lý giải và chấp nhận là lúc Tần Thiệu Sùng biến mất, cô không thể hỏi anh đi đâu.
Tần Thiệu Sùng không thích Diệp Đường gọi điện hoặc nhắn tin hỏi anh đang ở đâu và làm gì.
Đây là thứ đầu tiên anh không thể cho cô.
Có một hôm, Diệp Đường học về vận đơn và các chứng từ vận chuyển khác, gặp một ví dụ thực tế về luật Hàng hải cần phải phân tích, cô muốn tham khảo ý kiến của Tần Thiệu Sùng một chút.
Mà đã hai ngày Tần Thiệu Sùng không xuất hiện.
Thế là Diệp Đường gọi cho anh luôn, hỏi anh đang ở đâu và làm gì.
Thật ra Diệp Đường chỉ tính nói tiếp là, nếu anh không bận thì có thể bớt chút thời gian xem án lệ này giúp cô không.
Nào ngờ, Tần Thiệu Sùng lại dùng giọng điệu vô cùng nghiêm túc nói với cô: “Đừng hỏi anh những câu như vậy. Đây là lần đầu tiên em hỏi nên anh không trách em. Nhưng không được phép có lần sau.”
Diệp Đường tủi thân cúp máy.
Để thốt ra câu hỏi đó, cô cũng phải dốc hết can đảm cơ mà, cô cũng lo anh sẽ nói thẳng cho cô hay rằng anh đang ở bên một người con gái khác lắm chứ…
Trong thâm tâm Diệp Đường có một cuốn ghi chú “đặc biệt”.
Sau khi cô chuyển tới khách sạn, hình như Tần Thiệu Sùng không rảnh “yêu thương” những cô gái khác.
Ngay từ đầu, Diệp Đường đã biết Tần Thiệu Sùng là một gã đàn ông trăng hoa. Nhưng, sau này cô mới biết, Tần Thiệu Sùng không phải là người hoang đàng quá mức.
Tần Thiệu Sùng khắc kỷ đến cực độ. Anh không hút thuốc, không nghiện rượu, không ăn đồ ăn nhanh, thường xuyên tập thể hình. Những tối không bận chuyện công việc hay xã giao, anh đều cố gắng ngủ sớm, bất kế phát sinh chuyện gì cũng luôn luôn dậy sớm.
Và, trong hai ngày liên tiếp, anh sẽ không làʍ t̠ìиɦ.
Hay nói cách khác, anh chưa từng chạm vào cô hai ngày liên tiếp…
***
Nhưng càng ngày, Diệp Đường lại càng cảm thấy cô không hiểu Tần Thiệu Sùng.
Cô có thể toàn tâm toàn ý yêu anh, nhưng anh lại bứt ra rất nhanh.
Cái cảm giác xa cách Tần Thiệu Sùng mang đến cho người khác, dù có nằm chung một chiếc giường với anh, cũng không cách nào xóa nhòa được.
Ban đầu bị mật ngọt lúc chớm yêu đảo điên thần trí, gần như Diệp Đường quên khuấy chuyện anh luôn là loại người đó. Kể từ lúc anh bất thình lình xuất hiện ở buổi lễ kỷ niệm thành lập trường luôn lúc gần lúc xa, tạo cảm giác xa cách bí ẩn.
Hơn nữa, sự yêu chiều của Tần Thiệu Sùng không phải là không có giới hạn.
Anh cũng sẽ bị chạm nọc. Diệp Đường không biết người khác có thể chạm vào hay không, nhưng cô chắc chắn là không thể.
Ví như, chuyện Tần Thiệu Sùng đã quyết thì không thể thay đổi. Trong chuyện ra quyết định, anh là một gã độc tài nói một không hai. Có lẽ những người tự tin thi thoảng đều kiêu ngạo như thế. So với tin tưởng người khác, họ càng tín nhiệm bản thân hơn.
Với lại, những lúc Tần Thiệu Sùng không muốn nói chuyện thì phải để anh một mình. Nếu không, anh sẽ cực kỳ lạnh nhạt và khó tiếp cận.
Mấy chuyện này cũng không hề gì. Diệp Đường thích nghe theo sự sắp xếp và chỉ đạo của Tần Thiệu Sùng nên những chuyện anh đã quyết, hầu như cô đều ngoan ngoãn nghe theo.
Lúc anh không muốn nói chuyện, Diệp Đường cũng lẳng lặng ngồi học bài, cô vốn không phải là một cô bé ồn ào.
Điều duy nhất Diệp Đường cảm thấy rất khó lý giải và chấp nhận là lúc Tần Thiệu Sùng biến mất, cô không thể hỏi anh đi đâu.
Tần Thiệu Sùng không thích Diệp Đường gọi điện hoặc nhắn tin hỏi anh đang ở đâu và làm gì.
Đây là thứ đầu tiên anh không thể cho cô.
Có một hôm, Diệp Đường học về vận đơn và các chứng từ vận chuyển khác, gặp một ví dụ thực tế về luật Hàng hải cần phải phân tích, cô muốn tham khảo ý kiến của Tần Thiệu Sùng một chút.
Mà đã hai ngày Tần Thiệu Sùng không xuất hiện.
Thế là Diệp Đường gọi cho anh luôn, hỏi anh đang ở đâu và làm gì.
Thật ra Diệp Đường chỉ tính nói tiếp là, nếu anh không bận thì có thể bớt chút thời gian xem án lệ này giúp cô không.
Nào ngờ, Tần Thiệu Sùng lại dùng giọng điệu vô cùng nghiêm túc nói với cô: “Đừng hỏi anh những câu như vậy. Đây là lần đầu tiên em hỏi nên anh không trách em. Nhưng không được phép có lần sau.”
Diệp Đường tủi thân cúp máy.
Để thốt ra câu hỏi đó, cô cũng phải dốc hết can đảm cơ mà, cô cũng lo anh sẽ nói thẳng cho cô hay rằng anh đang ở bên một người con gái khác lắm chứ…
Trong thâm tâm Diệp Đường có một cuốn ghi chú “đặc biệt”.
Sau khi cô chuyển tới khách sạn, hình như Tần Thiệu Sùng không rảnh “yêu thương” những cô gái khác.
Ngay từ đầu, Diệp Đường đã biết Tần Thiệu Sùng là một gã đàn ông trăng hoa. Nhưng, sau này cô mới biết, Tần Thiệu Sùng không phải là người hoang đàng quá mức.
Tần Thiệu Sùng khắc kỷ đến cực độ. Anh không hút thuốc, không nghiện rượu, không ăn đồ ăn nhanh, thường xuyên tập thể hình. Những tối không bận chuyện công việc hay xã giao, anh đều cố gắng ngủ sớm, bất kế phát sinh chuyện gì cũng luôn luôn dậy sớm.
Và, trong hai ngày liên tiếp, anh sẽ không làʍ t̠ìиɦ.
Hay nói cách khác, anh chưa từng chạm vào cô hai ngày liên tiếp…