Hôm nay là sinh nhật 18 tuổi của tôi. Từ chiều tôi đã up bài trên Facebook cộng với gửi thiệp mời cho bạn bè và người quen buổi tối đến nhà tôi dự tiệc.
Bố mẹ tôi quen biết rộng, vì thế khách khứa cũng đông. Mọi năm vào tiệc sinh nhật của tôi trong sảnh đều không còn một chỗ trống.
Vì năm nay là sinh nhật 18 tuổi, đánh dấu mốc con trai trưởng thành nên bố mẹ tôi chuẩn bị mọi thứ đặc biệt long trọng. Trong sảnh lớn kê mấy chục cái bàn tròn, tất cả đều được phủ khăn trắng. Bàn nào cũng được bày hoa tươi và bánh ngọt, ở giữa bàn còn đặt một chai rượu vang cao cấp.
Tôi học ở trường cấp 3 gần nhà, đường từ nhà đến trường chỉ mất 10 phút đi bộ, cho nên mới 5h30 tôi đã thấy đám bạn thân dắt díu nhau thập thò ở cổng.
Lại nói trường tôi theo học cũng chỉ là trường làng nhàng mà thôi, vì gia đình tôi giàu nhất huyện này, cho nên đám bạn học đều đối với tôi có chút kiêng dè. Mẹ tôi nói, đó là bản tính sợ hãi quyền thế của đám người thấp cổ bé họng.
Trước đó tôi cũng không cho lời mẹ nói là đúng, thỉnh thoảng tôi còn đem mấy cái lý thuyết trong sách đạo đức ra tranh luận với mẹ một phen.
Nhưng về sau, đúng là tôi đã bị tẩy não.
Là anh ta đã nhồi vào đầu tôi mấy thứ đại loại như: "Em phải biết là nhà em như vậy, không ai tiếp cận em mà không có mục đích hết", "Em xem, người ta đối tốt với em chỉ để lấy lòng thôi", "Em nghĩ lại đi, có phải từ trước tới nay chỉ có mình anh dám nói với em như vậy…", "...chỉ có anh mới thật lòng…"
Tôi lắc đầu ép xuống giọng nói văng vẳng bên tai. Tôi phải công nhận rằng lời anh ta nói rất có mị lực, nghĩ trái nghĩ phải đều không tìm ra chút lỗ hổng. Vậy nên anh ta làm tôi yêu anh ta tha thiết, cũng không phải là không làm được.
Một lý do nữa làm tôi yêu anh ta còn là vì tôi gay. Lúc phát hiện ra xu hướng tính dục của bản thân, một đứa trẻ được nuôi dạy trong gia đình gia giáo nghiêm khắc như tôi không tránh khỏi hốt hoảng.
Là anh ta đến với tôi đúng lúc đó, tỏ thái độ không kỳ thị mà đối xử tốt với tôi, quan tâm tôi, làm tôi nghĩ anh ta là yêu tôi.
Vì trên đời này làm gì có tên đàn ông nào rồ đến mức đi gần gũi với một thằng gay.
Tôi không suy nghĩ nữa, thấy đám bạn học được bảo vệ dẫn đi vào, tôi nhanh chóng treo lên môi nụ cười tiêu chuẩn, niềm nở tiếp đón.
Hôm nay tôi là nhân vật chính. Mẹ đã diện cho tôi một thân vest trắng thẳng thớm, rất ra dáng một cậu chủ nhỏ. Mái tóc được thợ chỉnh sửa cả buổi chiều, cổ tay đeo đồng hồ cao cấp, chân đi giày da xịn. Tất cả làm đám bạn lác cả mắt.
"Năm nào cũng đến ăn sinh nhật cậu nhưng tớ vẫn không nhịn được mà kinh ngạc." Người mở miệng là lớp trưởng.
"Nhìn cậu bây giờ khác hẳn trên lớp, không ai nói tớ còn tưởng là hai người khác nhau."
"Bố mẹ cậu có cần con nuôi không?"
"Đừng mặt dày thế chứ, cậu chỉ có thể được cô chú cho làm bảo vệ thôi."
Mọi người ăn kẹo, nói chuyện với nhau hết sức vui vẻ. Tôi cũng ậm ừ đáp lại câu được câu mất.
Khách khứa cũng dần dần có mặt, đều là họ hàng và bạn bè đối tác làm ăn của bố mẹ. Chào hỏi người lớn mấy câu, điện thoại tôi báo nhận tin nhắn.
[ Em đang làm gì? ]
Tôi mở điện thoại ra xem, là tin nhắn của anh ta.
[ Em đang bận chút.
Anh biết đó… hôm nay là sinh nhật em. ]
[ Ồ, anh biết chứ, anh có thấy em đăng bài.
Sao nào? Không có gì muốn nói với anh à? ]
Tôi nhíu chặt mày.
[ Xin lỗi, em không có cách nào mời anh. TT ]
[ Chà, anh hiểu mà. Anh không tin câu nói "mây tầng nào gặp gió tầng đó" nhưng giờ có chút tin rồi. *icon cười* ]
[ Em…]
Tôi có chút không biết trả lời thế nào. Anh ta lại gửi tin nhắn qua.
[ Vậy tối nay tôi có thể xin người yêu tôi một chút thời gian gặp mặt được không? ]
Nghe như khẩn cầu, lại nghe như đây là nói với ai chứ không phải nói với tôi.
Anh ta nói "người yêu tôi" chứ không phải "người tôi yêu". Anh ta nói chuyện thật dễ gây hiểu lầm, làm người nghe tưởng như đang đi trên bông nhưng thật ra lại là dẫm lên đống thủy tinh. Đầy cạm bẫy.
Nhưng anh ta nói đúng, là tôi đã nói yêu anh ta, tôi làm sao phản bác được sự thật đây. Tôi đáp lại:
[ Được ạ.]
[ Vậy em làm gì làm đi, nhớ đừng uống rượu, cũng đừng tiếp xúc với người khác quá gần, không ai là có ý tốt đâu. ]
Lời nói quan tâm dịu dàng hay lời thôi miên ám thị. Tôi không rõ.
[ Hẹn em 8h30 ở cổng sau nhà em. ]
Lời của Thiên Diệp Thanh Lan
Công là kẻ chuyên đi thao túng tâm lý, tỏ ra mình là nạn nhân, bạo lực lạnh với thụ nhằm đạt được mục đích. Công lúc thì tỏ ra yêu thụ, lúc thì dửng dưng. Công cực kỳ tỉnh táo và sáng suốt, quay thụ như chong chóng, chưa một lần để bản thân rơi vào bất lợi.
Công là mẫu đàn ông rẻ rách điển hình trong xã hội, có nhiều lời thoại của công độc giả đọc được sẽ thấy quen quen.
Thụ mới 18 tuổi, từ từ sẽ trưởng thành.