Chọc Cưới

Chương 4.4

Thư Minh Yên cũng nhìn thấy. Hôm nay anh mặc áo sơ mi đen giản dị, dáng người cao lớn, mặt mày thâm thúy.

Khi cô ngước mắt lên, đôi mắt trong veo ấy cũng nhìn sang đây.

Quách đạo quay người vẫy tay với cô: "Tiểu Thư, sao còn ngẩn người ở đấy, mau tới đây."

Thư Minh Yên định thần, chậm rãi đi về phía Mộ Du Trầm trước mắt bao người.

"Đồ đạc đóng gói chưa?" Mộ Du Trầm hỏi cô.

Thư Minh Yên ngoan ngoãn gật đầu.

Mộ Du Trầm vươn tay tới trước mặt Quách đạo: "Minh Yên mới tới, cảm ơn Quách đạo đã quan tâm."

"Mộ tổng quá khách sáo, đây là chuyện nên làm." Quách đạo bắt tay với anh.

Xe tạm thời đậu ở một khoảng đất trống cách đó không xa. Thư ký Khâu đi tới, giúp Thư Minh Yên mở cửa sau.

Thư Minh Yên lên xe. Mộ Du Trầm nói mấy câu với Quách Đạo, cũng khom người ngồi vào.

Có rất nhiều diễn viên và nhân viên công tác tập trung gần đó xem náo nhiệt.

Nhìn chiếc xe rời đi, có người nhỏ giọng bàn tán: "Mộ Tổng của Diệu Khởi và Thư Minh Yên rốt cuộc có quan hệ gì? Anh ta đích thân đến đoàn phim đón người, hẳn là quan hệ không bình thường."

"Tôi ở trong ngành giải trí nhiều năm, nhưng chưa thấy Mộ tổng bảo vệ ai như vậy. Tôi từng gặp anh ta ở một bữa tiệc, xung quanh có nhiều vị lãnh đạo khác nhau, nhưng chưa thấy người phụ nữ nào đồng hành cùng anh."

"Nói đến tiệc rượu, từng có một nữ minh tinh nổi tiếng tuyến 1 mời anh ta khiêu vũ, nhưng bị người ta phớt lờ. Nhiều sao nữ gọi anh ta là nam thần cấm dục."

"Mấy năm nay làng giải trí thay đổi rất nhiều, mấy công ty giải trí hùng mạnh trước đây có lão tổng nào mà không có mấy chuyện dây dưa với các sao nữ. Bây giờ thì khác, có hai người chiếm hơn nửa giang sơn trong làng giải trí, một người là Doãn tổng của Quân Tứ Tinh Đồ, hai là Mộ Du Trầm của Diêu Khởi, điểm mấu chốt là cả hai đều tuổi trẻ tài cao, rất đẹp trai. Mặc dù vậy hai người này có tiếng giữ mình trong sạch, không gần nữ sắc."

"Không có gì khó hiểu, Doãn tổng và Mộ tổng đang cùng nhau đấu trí, tâm trí đều dành để nghĩ cách làm thế nào đánh bại đối thủ của mình."

"Tám xong chưa?" Quách đạo đột nhiên lớn tiếng mắng, khiến mọi người im lặng.

Quách đạo nghiêm mặt bước vào đại sảnh: "Chuẩn bị cho cảnh tiếp theo!"

Xe rời khỏi đoàn làm phim, đến khách sạn lấy hành lý của Thư Minh Yên.

Thư Minh Yên cùng Mộ Du Trầm song song ngồi trong xe, không tránh khỏi có chút ngại ngùng, ngay cả hô hấp cũng chậm đi vài phần.

Điều hòa không khí lưu thông trong xe, cô ngửi được một mùi thơm dễ chịu, giống như mùi rêu sồi trộn lẫn với gỗ đàn hương, nhẹ nhàng hòa quyện vào làn da, trái tim đang căng thẳng cũng được thả lỏng.

Hai người không nói chuyện với nhau. Mộ Du Trầm thỉnh thoảng có điện thoại, đều là nói về công việc.

Giọng anh nhẹ nhàng dễ nghe, vang vọng khắp trong xe.

Rất nhanh đã tới khách sạn, Mộ Du Trầm gọi điện vẫn chưa xong, anh ra hiệu tài xế đi cùng Thư Minh Yên thu dọn hành lý.

Vào khách sạn, tài xế theo Thư Minh Yên vào thang máy, đi đến cửa phòng: "Cô Minh Yên, tôi sẽ đợi cô ở bên ngoài."

Thư Minh Yên khẽ gật đầu, quẹt thẻ đi vào.