Ông Xã Tuyệt Tình

Chương 59: Ưu ái

(59)

Thời gian mấy ngày này Nghị Thừa Quân không có nhà nên Diệp Thanh đã liên lạc lại với Mễ Dương Thành. Sau ngày Doãn Cơ xảy ra tai nạn, đã hơn 3 tháng cô không liên lạc với anh rồi. Suốt ba tháng cô bị giam cầm mà.

- Diệp Thanh, hôm đó rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy? Không liên lạc được với em anh rất lo lắng đó. Anh còn tưởng em đã xảy ra chuyện…

Mễ Dương Thành vô cùng mừng rỡ khi cuối cùng cô cũng liên lạc lại với anh. Hôm đó lúc anh tới nơi thì nghe tin nơi đó vừa xảy ra tai nạn, anh thật sự rất lo lắng. Nhưng toàn bộ tin tức đã bị Nghị Thừa Quân phong toả lại rồi, anh lại chẳng thể nghe ngóng được gì, anh còn nghĩ cô là người bị tai nạn.

Diệp Thanh áy náy vô cùng, vì Nghị Thừa Quân đã tịch thu điện thoại của cô, không cho phép cô có cơ hội liên lạc với bên ngoài nên giờ cô mới gọi lại cho Mễ Dương Thành được:

- Chỉ là xảy ra một chút chuyện thôi, em vẫn ổn.

May mà trong thời gian ba tháng bị giam cầm Nghị Thừa Quân không ở đây, nếu không có lẽ cô sẽ bị hắn hành hạ đến chết mất. Còn hai cô ả tình nhân kia, căn bản đã được Nghị Thừa Quân xử lí sạch sẽ rồi, bây giờ chỉ còn mình Tạ Yến thôi. Từ giờ cô không cần phải lo lắng có thêm phiền phức nữa, kế hoạch trả thù cũng sẽ nhanh hơn.

Nhưng mà, tại sao cô lại chần chừ khi nghĩ tới việc trả thù chứ?

Mễ Dương Thành lo lắng Diệp Thanh ở Nghị gia thêm sẽ phải chịu thiệt thòi, liền gấp rút giục cô mau hành động. Có câu “Đêm dài lắm mộng”, Nghị Thừa Quân đích thực là hậu hoạ của cả Mễ gia.

- Nghị gia em không nên ở lâu, sẽ càng nguy hiểm. Cho nên có cơ hội ra tay thì cứ ra tay, nghe chưa?

Diệp Thanh nghe Mễ Dương Thành giục mình, không hiểu sao cô lại cảm thấy tâm trạng nặng nề. Chần chừ một lúc cô mới đáp:

- Em biết rồi, anh cũng phải cẩn thận. Nghị Thừa Quân đã phát hiện ra anh rồi đó.

Ba tháng trước Nghị Thừa Quân đã cảnh cáo cô một lần, cô không muốn Mễ Dương Thành lại đi theo vết xe đổ của Mễ Địch. cho nên cẩn thận thì vẫn là an toàn nhất, bởi vì Nghị Thừa Quân lòng dạ thâm sâu khó lường. Cô vốn là người giỏi đoán tâm tư của người khác, thế mà mỗi lần nhìn vào mắt hắn, cô thật không đoán nổi hắn đang nghĩ gì.

- Anh sẽ cẩn thận hơn, em cũng phải cẩn thận đấy.

Mễ Dương Thành rơi vào trầm tư một lát rồi mới đáp, anh ẩn mình kĩ như vậy, thật không ngờ Nghị Thừa Quân vẫn điều tra ra. Nếu như Diệp Thanh vẫn chần chừ không ra tay, có lẽ anh phải lên trước kế hoạch để đề phòng thôi.



Vài ngày sau, kì thi tốt nghiệp đã tới. Tuy Diệp Thanh bị giam cầm trong thời gian 3 tháng nhưng cô vẫn được gia sư dạy học mỗi ngày. Tới kì thi tốt nghiệp cô mới tới trường để thi. Vì nể mặt Nghị Thừa Quân nên nhà trường cũng cho phép cô thi, mặc dù hơn 3 tháng cô không có tham gia bài học nào. Các cô giáo bộ môn cũng tranh thủ giao bài về nhà cho cô làm để bổ sung các đầu điểm còn thiếu. Sự ưu ái quá mức này khiến cho cô không quen cho lắm, sức ảnh hưởng của Nghị Thừa Quân cũng thật lớn.

Hắn có quyền có thế, ai mà dám đắc tội chứ?

Mấy ngày thi căng thẳng cuối cùng cũng trôi đi, may mà tất cả đã được gia sư của cô tổng hợp lại và ôn tập cho cô. Cửa ải này coi như bước qua thành công. Mà tới giờ Nghị Thừa Quân vẫn chưa đi công tác về nữa, cô đột nhiên cũng thấy có chút nhớ hắn. Nhưng cô không nhắn tin cho hắn, cũng không gọi điện với hắn. Khi xa nhau, cả hai chỉ như người dưng.

Hôm nay đã thi xong, tất cả mọi người ai ai cũng vẻ mặt thoải mái khi trút được gánh nặng, rồi mọi người bàn nhau đi ăn liên hoan cuối năm. Diệp Thanh cực kì không thích nơi đông người nên cô đã từ chối, nhưng mà đám nữ sinh trong lớp cứ năn nỉ cho bằng được. Cuối cùng cô cũng miễn cưỡng đi.

Từ sau khi tất cả mọi người trong trường biết mối quan hệ của Diệp Thanh và Nghị Thừa Quân, thái độ của mọi người đối với cô cũng khác hẳn mà. Đối với sự nhiệt tình của mấy nữ sinh trong lớp cô cũng không lấy làm lạ gì.

Tối…

Hôm nay cả lớp tổ chức liên hoan tại một nhà hàng sang trọng, góp tiền cùng nhau ăn một bữa lớn. Đám nữ sinh ai ai cũng tranh được ngồi cùng Diệp Thanh, sau đó bọn họ tò mò hỏi:

- Diệp Thanh, bây giờ cậu đang sống với Nghị thiếu thật sao? Anh ấy thế nào, tuyệt vời lắm đúng không?

Một nữ sinh ánh mắt không giấu nổi sự ngưỡng mộ khi nhìn Diệp Thanh, hớn hở hỏi cô. Rồi mấy nữ sinh khác cũng nhao nhao theo:

- Cậu hỏi thừa thật đấy, Nghị thiếu đương nhiên là tuyệt vời nhất rồi. Đẹp trai như vây, body chắc chắn cũng rất đẹp.

Diệp Thanh ngồi ở giữa nghe đám nữ sinh đặt ra câu hỏi mà chỉ thấy buồn cười, nói thật cô cũng chưa bao giờ ngắm nhìn kĩ body của Nghị Thừa Quân thế nào. Một phần cũng là do…“tắt đèn ai cũng đều như nhau cả thôi”. Với lại ai rảnh ngắm hắn chứ?

Một nữ sinh khác lại hỏi:

- Diệp Thanh, Nghị thiếu tuyệt vời như vậy, về mảng đó…chắc chắn cũng rất tuyệt nhỉ.

- Xin mời cậu nêu một chút cảm nhận nào, bọn này hóng quá.

Đám nữ sinh nhìn nhau cười nham hiểm, sau đó đồng loạt chất vấn Diệp Thanh. Diệp Thanh cười trừ, những chuyện nhạy cảm như vậy mà cũng hỏi được. Thật là hết cách với mấy người mê trai này.

Nhưng nghĩ tới chuyện đó, mặt cô lại nóng lên, cô gật nhẹ đầu rồi vội vã cầm cốc nước ngọt lên uống để che giấu đi tâm trạng hỗn độn này của mình.

- Oa, ngưỡng mộ cậu quá đi.

Thấy Diệp Thanh gật đầu thay cho câu trả lời, đám nữ sinh lại càng thêm phấn khích. Bọn họ đôi mắt long lanh nhìn Diệp Thanh, có người lại bắt đầu mơ mộng:

- Ước gì mình chạm được đến Nghị thiếu thì tốt biết mấy.

- Tôi cũng ước như vậy, cực phẩm như Nghị thiếu đúng là ngàn năm mới có một.

Không hiểu sao khi nghe bọn họ nói vậy, Diệp Thanh vô thức cảm thấy lòng mình khó chịu. Không biết vì sao nữa.

Một nữ sinh đột nhiên nắm lấy tay Diệp Thanh rồi năn nỉ:

- Diệp Thanh, hay cậu gọi Nghị thiếu tới góp vui đi, bọn mình thật sự rất mong được gặp anh ấy dù chỉ một lần.

- Không được đâu, anh ấy đang đi công tác.

Diệp Thanh lập tức có phản ứng mạnh mẽ, cô từ chối theo bản năng. Đợi nói hết câu cô mới giật mình, thì ra miệng nhanh hơn não là có thật. Mặc dù Nghị Thừa Quân đi công tác thật, nhưng lòng cô lại vô cớ khó chịu khi mấy nữ sinh trong lớp đòi được gặp Nghị Thừa Quân.

Hắn là người đàn ông khiến cho tất cả phụ nữ thần hồn điên đảo, phụ nữ cuồng hắn còn hơn là cuồng mấy idol nữa. Thật đáng sợ. Diệp Thanh cứ nghĩ tới cảnh trong biệt thự lại nhộn nhịp vì phụ nữ là cô lại thấy đau đầu. Khó khăn lắm cô mới được yên bình, tốt nhất là không nên để cho mấy nữ sinh này kiếm cơ hội để tiếp cận hắn.

Nghe Diệp Thanh từ chối, ai ai cũng vẻ mặt tiếc nuối vô cùng. Sau khi ăn liên hoan xong, mấy nam sinh trong lớp lại rủ đi bar chơi, lần này Diệp Thanh dù không muốn cũng không thoát nổi. Đám nữ sinh cứ lôi cô đi cho bằng được, cô cũng hết cách.

Tiếng nhạc náo nhiệt trong bar càng khiến cho Diệp Thanh khó chịu, cô thật sự rất ghét nơi đông người. Nếu có thể, lúc này cô chỉ muốn yên tĩnh một mình thôi.

Hết cách rồi, cô đành miễn cưỡng gọi điện kêu Mặc Hàn tới đón mình vậy. Nếu như cô không lầm thì lần đi công tác lần này, là Phong đi theo Nghị Thừa Quân. Cho nên chắc làm phiền Mặc Hàn một chút cũng không sao đâu nhỉ?